“Oh… không thể tin được”.
“Làm sao nàng lại né tranh chiêu thức của Lý Hạo một cách nhẹ nhàng như vậy, mỗi lần tấn công đều nhằm thẳng vào điểm yếu của Lý Hạo nữa”.
Người xung quanh bàn tán, cực kì ngạc nhiên với biểu hiện của Vân Ngọc.
“Ngọc nhi giống như biết trước Lý Hạo sẽ ra chiêu thế nào vậy”.
Vân Long vui mừng nhìn con gái biểu hiện.
…
“Là ngươi muốn ta mạnh tay đấy”.
Lý Hạo không thể chịu nổi lùi về sau vận lên huyền lực bắt đầu tấn công dự dội hơn.
"Chỉ mình ngươi có huyền lực sao".
Vân Ngọc bĩu môi rồi cũng vận lên huyền lực lao lên.
"Vụt vụt".
Những tiếng gió khi hai người né tránh tấn công vang lên không ngừng.
"Ầm…".
Tốc độ của Lý Hạo nhanh hơn Vân Ngọc một chút khiến Vân Ngọc chỉ kịp dỡ đòn.
"Xạt… bịch…".
Trúng đòn nàng bay về sau ngã trên đất nhưng nàng lập tức đứng dậy nhìn Lý Hạo.
Vân Long nhìn Diệp Thiên thì thấy Diệp Thiên lắc đầu ra hiệu đừng ngăn cản.
"Haha… công chúa chêch lệch giữa hai ta là quá lớn, người chịu thua đi".
Lý Hạo đạt được mong muốn hả hê cười lạnh.
"Hừ… huyền lực mạnh hơn thì ngon sao?".
Nhìn thấy điệu cười đó của Lý Hạo, Vân Ngọc tức giận.
"Bụt… bụt…".
Bên cạnh nàng bỗng nhiên xuất hiện thêm hai thân ảnh y hệt như nàng.
"Giờ thì sao?".
Vân Ngọc cười khúc khích nói.
"Huyền kĩ gì thế này?".
Không chỉ Lý Hạo mà ngay cả những người xung quanh cũng thắc mắt, bọn hắn không thể phân biệt ra đâu là thật đâu là giả, cả Vân Ngọc đều có cùng khí tức.
"Con bé này, bình thường hẳn là chơi đùa không ít, skill cũng tăng cấp luôn".
Diệp Thiên nhìn nàng mắt cười.
"Ngươi có huyền kĩ ta không có sao?".
Lý Hạo mặc dù bất ngờ nhưng cũng không e ngại cười lạnh.
"Viêm quyền".
Huyền lực của Lý Hạo hóa thành một hỏa quyền to lớn bay đến Vân Ngọc.
"Haha… trả lại cho ngươi".
"Viêm quyền".
Cả Vân Ngọc cười lớn rồi cùng lúc vung quyền.
Huyền lực của cả hóa thành cái hỏa quyền bay hướng Lý Hạo.
"Ầm…".
Cả hỏa quyền va chạm nổ tung ở giữa sân.
"Nàng cũng biết Viêm quyền?".
Lý Hạo nghi hoặc.
"Oh… huyền kĩ của công chúa thật lợi hại".
Không giống Lý Hạo đám người ở ngoài ngạc nhiên nhìn cái phân thân của Vân Ngọc, bọn họ còn tưởng đó chỉ là ảo ảnh để đánh lừa Lý Hạo tìm cơ hội tấn công mà thôi, không ngờ cái phân thân này lại có thể phát ra huyền kĩ y hệt chủ thể.
Đồng thời bọn hắn rất muốn sở hữu huyền kĩ này, vì có huyền kĩ này thì lúc chiến đấu chẵn khác nào đánh một chỉ nhiêu đây đủ thấy huyền kĩ này bá đạo.
"Hừ… tiếp chiêu, Hổ ma trảo".
Lý Hạo tức giận ra chiêu.
Huyền lực hóa thành một đầu hỏa hổ phi đến Vân Ngọc vung ra hổ trảo.
"Không ngờ lại dùng Hổ ma trảo".
"Mặc dù không phải huyền kĩ trấn tộc nhưng chỉ có con cháu chính thống cùng trụ cột của Lý gia mới được học, uy lực không tầm thường".
Đám người ở ngoài ngạc nhiên không ngờ Lý Hạo lại dùng chiêu này.
"Tầm thường".
Vân Ngọc nói rồi cũng vung trảo tấn công.
"Hổ ma trảo".
trảo hóa thành đầu hỏa hổ tấn công hỏa hổ lớn của Lý Hạo.
"Gầm… Grao…Ầm…".
Tứ hổ giằng co tấn công nhau cuối cùng nổ thành ánh lửa biến mất.
“L-Làm sao có thể như thế? Làm sao ngươi có thể dùng Hổ ma trảo”.
Lý Hạo trợn mắt nhìn Vân Ngọc không đám tin.
“Là…Là mắt của ngươi”.
Lý Hạo bây giờ mới nhớ đến đôi mắt của kì lạ của Vân Ngọc.
"Ngươi ngốc thật, đến bây giờ mời nhận ra".
Vân Ngọc bĩu môi xem thường nói.
"Mọi chiêu thức cùng điểm yếu của ngươi đều bị ta nhìn ra".
"Hơn nữa chỉ cần ngươi dùng huyền kĩ trước mặt ta thì ta đều có thể sao chép cho mình dùng, ngươi cơ bản không thể thắng ta, hahaha…".
Nàng hả hê cười nhìn Lý Hạo.
"Chiêu thức, điểm yếu địch thủ đều bị nhìn thấu, còn có thể sao chép huyền kĩ cho mình dùng".
"Vậy không phải không cần tu luyện vẫn có thể phát ra huyền kĩ, còn lấy của đối phương đánh đối phương".
"Đôi mắt này cũng quá bá đạo rồi".
Đám người ngồi xem trò vui hiện tại nhìn cặp mắt kì lạ của Vân Ngọc mà thèm nhỏ dãi, có đôi mắt này còn không phải vô địch sao?.
"Ừm món quà này của Diệp Thiên quả nhiên là vô giá".
Vân Long cười hài lòng.
Liễu Nghi cũng mừng vì con.