Khống Chế Dục

chương 57

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Động tác của Bạc Tể Xuyên rất nhanh, không đến một vòng liền an bày mọi việc tốt lắm, cũng phát hết thiệp mời ra ngoài, áo cưới cùng lễ phục cũng đều được an bài thỏa đáng, cái này muốn dẫn Phương Tiểu Thư cùng hai đứa bé cùng đi chụp ảnh áo cưới.

Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên mỗi người ôm một đứa bé, ôm đứa nhỏ nhà mình từ trên xe đi xuống, tiến vào tiệm áo cưới, rước lấy một đám người vây xem.

Đứa bé xinh đẹp làm cho rất nhiều người thích, nhất là hai đứa bé xinh đẹp này vẫn là long phượng thai, mà cha mẹ của bọn họ lại là đăng đối như vậy.

Bạc Tể Xuyên ôm con trai đã muốn thay đổi xong quần áo cần mặc khi chụp ảnh ngồi vào trên ghế, tiệm áo cưới này tuy đã muốn là tiệm áo cưới tốt nhất trong thành phố Nghiêu Hải là thành phố bậc nhất trực thuộc trung ương, nhưng anh vẫn không hoàn toàn yên tâm. Người lớn còn chưa tính, không chú ý nhiều như vậy, trẻ con, nhất là vừa đầy tháng, tất cả đều còn thực mềm mại, cho nên cần phải phá lệ chú ý, những đồ ở tiệm áo cưới nếu không cần thiết thì không cần dùng.

Bạc Tể Xuyên cùng Phương Tiểu Thư thay phiên thay quần áo, khi đổi không sai biệt lắm Bạc Yến Thần cũng tan học chạy tới, cậu ta là đến hỗ trợ, sau khi bỏ túi sách xuống liền giúp đỡ Phương Tiểu Thư ôm lấy vị tiểu thiếu gia đang làm ầm ĩ, con trai thực thân cận với Bạc Yến Thần, tuy Bạc Yến Thần bởi vì muốn đi học mà không có nhiều cơ hội gặp mặt lắm, nhưng mỗi lần nhìn thấy đều đã tìm cậu ta muốn ôm một cái.

Phương Tiểu Thư vui mừng nhìn con trai đang chơi đùa rất vui vẻ với chú mình, trong tay vỗ nhẹ con gái bảo bối của mình, chờ Bạc Tể Xuyên thay xong quần áo đi ra chụp ảnh.

Bạc Tể Xuyên hẳn là cũng là lo lắng cho đứa nhỏ, thay quần áo thực nhanh thực vội vàng, sau khi đi ra vẫn là Phương Tiểu Thư giúp anh sửa sang lại nơ.

Sắp xếp chuẩn bị xong tất cả, thợ chụp ảnh liền bắt đầu chụp cảnh bên trong cho hai người lớn và hai đứa bé.

Bởi vì có đứa nhỏ vừa mới đầy tháng, cho nên không thể mở đèn quá sáng, vì thế quá trình chụp ảnh còn có chút chậm cùng nghiêm cẩn, vì có thể chụp ra ảnh chụp tốt hơn.

Dằng co như vậy, liền thẳng đến thời gian ăn cơm chiều mới chấm dứt.

Đứa nhỏ đã sớm mệt mỏi, may mắn là trước khi đi ra đã cho hai đứa bé ăn một lần, nếu không phỏng chừng liền làm loạn lên trong tiệm áo cưới.

Kỳ thật bọn họ đã muốn đủ nghe lời, thời điểm chụp ảnh không khóc không nháo, rất phối hợp với thợ chụp ảnh, làm cho hai người bọn họ xem chỗ nào liền xem chỗ nào, có thể có cảm giác với màn ảnh.

Khi trở về, Phương Tiểu Thư ngồi ở ghế sau mang đứa nhỏ, Bạc Yến Thần ngồi trên vị trí phó điều khiển nói chuyện phiếm cùng Bạc Tể Xuyên.

Hình như cậu ta có không hết lời nói cho anh trai mình nghe, nói được đến mức làm cho Bạc Tể Xuyên từ trước đến nay lái xe như gặp kẻ thù thực bực bội, trực tiếp một câu "Câm miệng" liền làm cho tất cả lời nói của cậu ta đổ trở lại trong miệng.

Bạc Yến Thần có vẻ câm miệng, đáng thương liếc mắt nhìn anh, ngồi ở ghế phó điều khiển ủy khuất ôm tay.

Phương Tiểu Thư không nhịn được xì một tiếng bật cười, Bạc Tể Xuyên từ sau kính trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái, ánh mắt đó bao hàm rất nhiều này nọ, cô đọc ra một ý làm cô vui mừng nhất, thì phải là: chờ xem.

Chờ xem? Chờ xem cái gì? Bạc Tể Xuyên có thể có chuyện gì làm cho cô xem? Đơn giản chính là...

Nghĩ đến có thể là chính mình nhận thấy được chuyện này, Phương Tiểu Thư ngược lại trở nên vui vẻ, cho một ánh mắt câu dẫn vào kính chiếu hậu, cái này làm cho Bạc Tể Xuyên không thể bình tĩnh, tay lái mạnh vòng vo một chút, tất cả người trong xe đều lung lay nhoáng lên một cái.

"Anh nhìn đường nha!" Bạc Yến Thần khẩn trương nhắc nhở anh.

Bạc Tể Xuyên vô cùng hiếm thấy phiên một ánh mắt xem thường, rõ ràng không hề để ý cô gái vô cùng am hiểu chọc tức anh kia, chuyển hướng xe, sau đó quẹo vào ngõ.

Thực nhanh trở về đến trong nhà, vừa về đến nhà Bạc Tể Xuyên liền trực tiếp đem hai đứa nhỏ đều giao cho Bạc Yến Thần. Thân là một sinh viên năm thứ hai, Bạc Yến Thần đã muốn có năng lực xem trọng hai đứa nhỏ, huống chi dưới tầng còn có Nhan Nhã, sẽ không xảy ra vấn đề.

Bạc Yến Thần là thực thích hai đứa bé, hoàn toàn không cự tuyệt sự sai khiến của anh trai mình, vui vẻ phấn chấn tiếp nhận nhiệm vụ này.

Bạc Tể Xuyên dặn dò xong công việc về hai đứa bé, liền quay đầu nhìn về phía Phương Tiểu Thư, anh đội kính mắt, con ngươi tối đen phía sau thấu kính có chút bén nhọn, Phương Tiểu Thư cảm thấy cả người giống như núi lửa cháy sạch vô cùng kịch liệt, từng bước đã không thể tiếp tục ở đây nữa, vội vàng chạy lên trên tầng.

Bạc Tể Xuyên theo sát sau đó đi theo cô vào phòng, Phương Tiểu Thư bỗng nhiên cảm thấy hơi sợ hãi, vì thế vừa vào phòng liền chui vào phòng tắm, cũng không quay đầu lại nói: "Mệt mỏi quá nha em đi tắm rửa một cái! Trăm ngàn lần đừng tìm em!"

Bạc Tể Xuyên tay mắt lanh lẹ từ phía sau ôm thắt lưng cô, bị cô dùng sức rất lớn mang vào phòng tắm, vì thế rõ ràng trực tiếp dùng chân đá cửa.

"Anh..." Phương Tiểu Thư giãy dụa, khó xử nói, "Em muốn tắm rửa anh cũng đi theo nha, mau đi ra mau đi ra."

Bạc Tể Xuyên cởi áo gió treo trên giá áo phía sau cửa phòng tắm, theo sau liền bắt đầu tháo caravat, sau đó là áo sơmi, dây lưng, cuối cùng...

"Bạc Tể Xuyên dáng người của anh thật sự là càng ngày càng tốt ..." Phương Tiểu Thư đỏ mặt nhìn bụng có đường cong duyên dáng bên trong áo sơ mi rộng mở, cùng với đặc biệt tượng trưng bên trong quần hơi hơi kéo ra khóa kéo, vô ý thức nuốt nuốt nước miếng.

Động tác của Bạc Tể Xuyên cứng đờ, luôn cảm thấy chính mình giống như bị đùa giỡn...

Phương Tiểu Thư bỗng nhiên không né, nhiệt tình ôm thắt lưng anh trước ngửa đầu hôn thật sâu trên đôi môi hơi lạnh của anh.

Bạc Tể Xuyên nhắm mắt lại nhẹ nhàng mà "Nha" một tiếng, bị động bị cô hôn, cả người tựa vào trên cửa phòng tắm.

Phương Tiểu Thư đá giày rơi xuống dẫm nát trên mũi chân anh, đầu lưỡi hai người sầu triền miên, rất nhanh hô hấp của hai người bọn họ liền trở nên dồn dập.

Nhất là Phương Tiểu Thư, làm phía chủ động, phản ứng của Phương Tiểu Thư mãnh liệt hơn anh rất nhiều, dục vọng bị áp lực từ lúc cô mang thai đến bây giờ vẫn đều ở trong đầu óc cô, hô hấp của cô trầm trọng thở hào hển, bộ ngực mềm mại đẫy đà lên xuống dồn dập, cách vật liệu may mặc ma sát cùng một chỗ với ngực của người đàn ông, cô chỉ cảm thấy phía dưới thân thể có cái địa phương hư không cần anh bổ khuyết.

Bạc Tể Xuyên chỉ cảm thấy bụng phát nhanh, một luồng hơi nóng theo mũi chân nảy lên đỉnh đầu, lại tất cả đều hội tụ trên bụng.

Anh không kìm lòng được tách ra hai chân cô, nâng lên mông cô, làm cho vùng tam giác mẫn cảm của cô trùng hợp cùng chính mình, sau đó ôm chặt lấy thân thể của cô cởi hết áo khoác cùng áo lông của cô, tiếp theo kinh ngạc phát hiện cô thế nhưng cũng chưa mặc đồ lót...

Phương Tiểu Thư đắc ý cười nhẹ ra tiếng, ái muội thở hào hển nói: "không nghĩ tới đi, kỳ thật em là cố ý chọc giận anh, anh xem, anh đi vào cạm bẫy của em nha kiểm sát trưởng Bạc."

Bạc Tể Xuyên cắn cánh môi cô không cho cô lại làm giận, rũ mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang đắc ý của cô, một tay nâng mông của cô, một tay vuốt ve cái bụng mềm mại của cô.

Sau khi Phương Tiểu Thư sinh sản xong thân thể trở nên càng mẫn cảm, người ta nói phụ nữ ba mươi tuổi như sói bốn mươi tuổi như hổ là đúng... Tuy cô còn chưa tới ba mươi tuổi, nhưng là hai mươi sáu tuổi, cũng không còn xa…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio