“Cho hỏi, tại sao phải chế tạo lại phi thuyền?” Người máy A rụt rè mở miệng, dù tuổi hắn lớn nhất ở đây, dù mọi người đã sống cùng nhau nhiều năm, nhưng do chương trình thiết lập, hắn vẫn là người máy hiền lành cẩn thận như trước: “Chẳng lẽ chúng ta không thể đi cùng Mục Căn sao?”
Màn hình tối của năm người máy còn lại nhất tề lia về phía A.
“Chúng tôi là tội phạm truy nã, đặt chân lên lãnh thổ nhân loại sẽ rước phiền toái cho Mục Căn.” Một lần nữa bị tiêu hủy chỉ là thứ yếu, chủ yếu là họ không muốn Mục Căn gặp ảnh hưởng không tốt vì mình.
Người máy nuôi cậu lớn lên là tội phạm truy nã, đây là điều mà dù thế nào họ cũng không muốn Mục Căn biết.
Rất nhiều trang thiết bị sản xuất sót lại trên căn cứ lần lượt báo hỏng, không có mỏ kim loại mới. Mấy năm nay, nhằm cung cấp điều kiện sinh hoạt tốt hơn cho Mục Căn – nhân loại duy nhất trên hành tinh, chẳng biết bao nhiêu bộ phận có thể tháo dỡ trên người Epsilon đã bị tháo xuống làm thành công cụ khác.
Một trong những nguyên nhân khiến họ thà làm tội phạm truy nã cũng muốn đào vong chính là không hy vọng thân thể bị tháo rời để chế tạo công cụ khác, thế mà nay lại cam tâm tình nguyện làm vậy.
Thời điểm nhóm người máy làm việc này, Mục Căn còn nhỏ, lần đầu phát hiện Epsilon biến nhỏ, bé con còn sợ hết hồn.
“Bác Epsilon, bụng to của bác dễ nhìn lắm mà, không cần giảm béo đâu ~”
Mỗi khi bé con lo lắng khuyên nhủ Epsilon, Epsilon chỉ cười hàm hậu, rồi đặt Mục Căn vào bụng mình, cùng cậu chơi đùa để cậu quên mất việc này.
Nhưng Epsilon vẫn chậm rãi gầy đi, chừa lại mỗi cái bụng to, giờ hắn là người máy cao lớn thân hình trung bình.
“Cơ thể Epsilon chỉ tạo được một phi thuyền loại nhỏ, những bộ phận còn thiếu để tôi bổ túc.” Alpha không lãng phí quá nhiều thời gian đã ra quyết định: Là người máy cận chiến công thủ kiên cố, hình thể Alpha lớn nhất sau Epsilon.
“Dù dùng hết vật liệu của Alpha cũng chưa chắc đủ, còn lại để tôi.” Eta đứng dậy theo.
“Pi thứ tư, tôi thứ năm.” Beta luôn trầm mặc cũng chẳng nói gì khác, chỉ chiếm vị trí cho mình.
Thứ tự trước sau hoàn toàn căn cứ vào tính chất đặc thù của vật liệu và loại hình, cách sắp xếp vô cùng lý tính.
“À này… thân hình của tôi rất lớn, bình thường không sử dụng nhiều, có thể cống hiến toàn bộ.” Sau khi mấy người máy mạnh mẽ giành chỗ xong, người máy A đứng một bên rốt cuộc cũng có cơ hội chen mồm, nhưng vừa đề nghị đã bị phủ nhận ngay tắp lự.
“Vật liệu thân máy của cậu quá kém, không thể dùng làm phi thuyền.” Màn hình tối của Alpha lạnh lùng nhoáng lên: “Người máy A, giờ này cậu đáng lẽ phải giám sát Mục Căn và Sigma học tập cơ mà, nói cho tôi biết, tại sao cậu xuất hiện ở đây?”
Người máy A lập tức lấy tấm thẻ năng lượng bên cạnh.
“Sigma bảo bị thiếu năng lượng, cần bổ sung.” Mắt điện tử nhìn chằm chằm Alpha, A nghiêm túc trình báo.
“Thân máy của Sigma là kim loại kiểu mới, có thể hấp thu năng lượng bên ngoài để cung cấp cho bản thân sử dụng, bất cứ ai trong chúng ta cũng có khả năng gặp phải vấn đề thiếu năng lượng, nhưng cậu ta thì không.” Màn hình của Alpha hiện lên một đường sáng đỏ thẳng tắp lạnh như băng: “Vấn đề này đã nói với cậu lần rồi, sao cứ luôn bị cậu ta dụ đi với cùng một lý do vậy?”
“Mau quay về chấp hành nhiệm vụ, Sigma nhất định sẽ lại gian lận!”
Alpha ra lệnh một tiếng, người máy A tức tốc rời đi bằng tốc độ nhanh nhất, dù đi cũng không quên cầm theo thẻ năng lượng.
Dẫu lại bị Alpha mắng, hắn vẫn không từ bỏ ý niệm mang thẻ năng lượng cho Sigma.
“Người máy đời đầu cứ vô nguyên tắc thế đấy.” Alpha lạnh lùng dõi theo bóng lưng A một lúc lâu mới xoay người lại: “Trình tự bổ sung hãy dựa theo thứ tự chúng ta bàn bạc ban nãy. Còn giờ, Epsilon cậu có thể biến thành phi thuyền.”
Được rồi, xét về mặt chiều con đến vứt bỏ nguyên tắc, Alpha, các anh kỳ thực cũng chả tốt đẹp hơn bao nhiêu đâu ~
Người Trái Đất cổ đại đập nồi bán sắt cho con đi học, nay các phụ huynh người máy chấp nhận phá bỏ chính mình để đưa con đi học.
Mục Căn và Sigma phải đến trường, phi thuyền phải có đủ chỗ sinh hoạt cho chúng; thân phận A không vấn đề gì, hắn phải đi theo chăm sóc Mục Căn, thế nên trên phi thuyền cũng nên có chỗ cho hắn; trong quá trình phi hành, Mục Căn cần thức ăn nước uống nên cũng phải có không gian sắp đặt thích hợp; suy xét đến khoản học phí cần nộp, bọn họ còn phải chuyển một phần trứng long thú một sừng lên phi thuyền, tốt nhất mang theo một đôi long thú con… Dẫu đã tính toán tỉ mỉ không gian, phi thuyền họ cần vẫn chẳng nhỏ chút nào.
Cả thân thể Epsilon bị xài hết, chẳng mấy chốc, thân thể Alpha cũng đắp lên, kế tiếp Eta đến lượt phá chính mình. Sau khi dỡ Pi đang ngủ say làm đỉnh phi thuyền, cuối cùng Beta dùng thân mình lấp các lỗ hổng.
“Hoàn thành.” Nhìn phi thuyền cấu thành từ kim loại đủ màu sắc, Alpha nhẹ giọng nói, có chút cố sức xoay màn hình tối và nhìn sang đồng bạn bên người.
Năm người máy cao thấp mập ốm bất đồng xưa kia giờ chỉ còn lại não trung tâm.
Nói cách khác, bọn họ hiện tại là năm cái đầu trọc lớn.