Dật Trung đưa cô đến tận phòng phỏng vấn rồi mới đi làm công việc của mình "cố lên, bình tĩnh đừng khẩn trương em làm được! " Đây là câu cuối cùng Dật Trung gửi gắm, cô thật sự bị kích thước của tòa nhà này dọa sợ rồi, cả nhân viên tính sơ qua cũng mấy ngàn người, người phỏng vấn hôm nay cực đông, cô dậy sớm thế mà vẫn bị muộn hừ tất cả là tại tên ôn thần đáng ghét kia, tiểu tử thối.
"Tất cả những người phỏng vấn tập trung lại đây hết cho tôi " Tiếng của anh trợ lý lảnh lót vàng lên làm cô có phần hơi sợ, quay quay qua quay lại chỉ có cô và người khác là phụ nữ còn ở đây đều là đàn ông, kì lạ như vậy sao
"Hôm nay chủ tịch đích thân đến coi phỏng vấn, mong mọi người đừng lộn xộn, chuẩn bị kĩ một chút còn nữa chủ tịch cực kì thích sạch sẽ..."
Cô thầm nghĩ hóa ra tên chủ này đầu hói này lại mắc bệnh sạch sẽ à. Đúng là già rồi nên càng mắc những bệnh kì quái, haizzz cơ hội làm giàu túi tiền ngày càng thu hẹp rồi đây.
______
Đã tiếng trôi qua ai lấy đều mang khuôn mặt bí xị đi ra từ phòng phỏng vấn lại như chứng tỏ những người chưa phỏng vấn càng có nhiều cơ hội, mà vị chủ tịch này mặt mũi ra sao mà khó tính thế, ngay cả màn ra mắt trước công chúng cũng tiếc, lại đi thang máy chuyên dùng cho chủ tịch nữa nên lại càng khó đoán cũng khó mà tìm cách lấy lòng.
"Mời Lâm Lệ Thương vào phỏng vấn" Đúng là tập đoàn lớn ngay cả màn mời phỏng vấn cũng hoành tráng thế này
"Dạ có" Cô soi gương chỉnh chu bản thân rồi bước vào phòng
"Xin chào mọi người" Cô cúi đầu chào ban phỏng vấn
"Mời cô ngồi" Anh trợ lý vừa nãy thấy cô bước vào, ánh mắt thoáng lên tia ngạc nhiên rồi dán chặt lên thân hình chuẩn cực chuẩn của cô. "Này cô gái công ty chúng tôi không có tuyển người là nữ"
"Tôi... " Cô nghĩ tập đoàn này có vấn đề sao hay chủ tịch thích đàn ông ặc... Công định xoay người rời khỏi thì...
"Tôi sẽ phỏng vấn cô ta" Có tiếng nói trong phòng vọng ra làm cô xoay người lại. Có phải là vị chủ tịch kia muốn trực tiếp phỏng vấn cô không, vậy là cô có cơ hội sao hay cô không nghĩ mình may mắn thế chẳng lẽ là trâu già gặm cỏ non sao, có lẽ là về thứ hai nghe hợp lí hơn cô nghĩ đến mà không khỏi rùng mình, cô không muốn dâng mình cho sói đầu hói đâu a.
Vị trợ lý cũng ngạc nhiên không kém, chẳng lẽ vị tổng tài của anh động tình giống anh rồi sao? Hai cô gái kia bị anh đuổi đi còn không thấy chủ tịch nói một tiếng vậy mà cô gái này... Thú vị rồi đây.
Cánh cửa từ từ mở ra cô âm thầm đánh giá. Đầu tiên là đôi giày da hiện đang thịnh hành tiếp đến là đôi chân dài có thể nói người này cực kì cao, tiếp đến là cánh tay cơ bắp của anh ta sau áo sơ mi cực kì gợi cảm tiếp đến là khuôn mặt hoàn mĩ giết người... Thôi xong tiêu đời cô rồi. Cô nhất thời giữ nguyên tư thế trợn mắt há hốc mồm tay chỉ chỉ về anh ta nhưng lại không phát ra được tiếng nào.
Còn chưa kịp định hồn thì thấy ban phỏng vấn hô to "chủ tịch"
Cô bĩu môi nghĩ thầm anh ta có cần làm quá lên vậy không?
" Lui hết ra cho tôi, đóng cửa" Anh liếc mắt tới người cuối cùng rời khỏi phòng khiến anh ta không nhanh không chậm muốn ngăn cách anh ta với ánh mắt của người đàn ông trong phòng nên vội vàng đóng cửa rời đi. Căn phòng lúc này chỉ còn lại anh và cô, anh âm thầm đánh giá người con gái dám hất nước vào người mình hận không thể đem cô chôm vùi dưới hồ nước khoáng cho hả cơn giận. Cô vô thức cúi đầu xuống trước cái nhìn không mấy thiện cảm dành cho mình thì nghe thấy âm thanh người đằng trước phát ra làm cô tái mét mặt sợ hãi
"Chẳng phải vừa nãy cô hùng hổ lắm sao? " Anh mỉa mai
Thôi xong cô rồi, lần này e là ngày cả tính mạng cũng khó giữ "chủ... Chủ tịch anh sẽ không vì chuyện cỏn con hồi nãy mà bức người chứ? "
"Haha, việc cỏn con của cô e là chỉ có cô mới dám làm như vậy với tôi thôi" Anh nghiến răng nói làm cô hoảng sợ "nhưng tôi sẽ không để thù cá nhân xem vào công việc" Người đàn ông trước mặt cô lại lên tiếng, anh ta dễ dàng tha cho cô thế sao
"Cô nhìn tôi làm gì? Nếu cô không có câu trả lời phỏng vấn thỏa đáng tôi sẽ không tuyển cô" Anh chưa nói tha cho cô ta, cô ta đã vội đắc ý sao
"Anh cứ hỏi" Cô lấy lại vẻ tự tin thường ngày của mình sẵn sàng đón nhận câu trả lời của anh