Không Hề Đáng Yêu

chương 231: 231: chiêu mượn dao giết người thật sự rất sảng khoái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giang Nhược chưa hoàn toàn bước ra khỏi tâm trạng bị ảnh hưởng sau cuộc gà bay chó sủa ở nhà họ Lục, cũng không thật sự đưa ra quyết định trong tình huống cảm xúc phủ đầu.

Ngày kế tiếp, Giang Nhược cùng Lục Hoài Thâm lần lượt nhận được thông báo Giang thị triệu tập đại hội cổ đông.

Vài ngày trước, nội bộ Giang thị có các cổ đông nắm giữ tổng cộng hơn % cổ phần đã yêu cầu triệu tập đại hội cổ đông bất thường.

Đại cổ đông muốn triệu tập đại hội cổ đông bất thường, không ngoại lệ đều là thành viên hội đồng quản trị, do mấy người xúi bẩy, lại lôi kéo một số cổ đông khác, cuối cùng xin thông qua.

Hiện giờ nội bộ Giang thị vấn đề chồng chất, trong tình hình quay vòng vốn bất động, Giang Vị Minh bất đắc dĩ chỉ có thể chặt đầu cá vá đầu tôm, nghe đâu lúc trước vì để thu hút đầu tư đã hợp tác với công ty có vấn đề, bên hợp tác bị điều tra, nên Giang thị mới bị Ủy ban điều tiết chứng Khoán theo dõi.

Việc xảy ra ắt có nguyên nhân, nhạn bay lưu dấu, nếu Giang Vị Minh trong sạch, cũng sẽ không để lại điểm sơ hở.

(Nhạn bay lưu dấu: Người ta nói rằng khi chim nhạn bay qua sẽ để lại dấu vết, nhưng chim nhạn bay về đâu thì lại không biết.

Cụm từ này là một phép ẩn dụ để chỉ con người sống trên đời, những dấu vết cuộc đời đều là tập hợp những sự kiện ngẫu nhiên mà thôi.)

Chủ yếu vẫn do Giang thị lỗ vốn hai quý liên tục, Giang Vị Minh vẫn luôn lấy việc cải cách nội bộ ra để nói, nhưng trong thời kì tại vị đã không thể dẫn dắt công ty phát triển lên, cũng chẳng cách nào cứu vãn xu thế lỗ.

Đủ loại nguyên nhân tích lũy làm tăng vọt sự bất mãn của cổ đông và hội đồng quản trị.

Thật ra, chỉ hai người Giang Nhược với Lục Hoài Thâm đã nắm giữ % cổ phần, nhưng từ đầu tới cuối hai người đều không chủ động nhúng tay.

Vì có ân oán giữa Giang Nhược với cả nhà Giang Vị Minh, nếu Giang Nhược cùng Lục Hoài Thâm chủ động đi đầu khơi mào sự tình, tất sẽ bị người ta cho rằng rắp tâm bất lương, bèn chỉ tĩnh quan kỳ biến, quả nhiên âm thanh bất mãn càng ngày càng nhiều, trách hỏi Giang Vị Minh đã là không thể né tránh, Giang Cận làm CEO cũng không thoát nổi.

(tĩnh quan kỳ biến: lặng lẽ quan sát những thay đổi của sự việc rồi áp dụng các biện pháp xử trí khác nhau dựa theo tình hình phát triển)

Giang Nhược cảm thấy dùng xong chiêu mượn dao giết người, thật sự rất sảng khoái.

Thời gian triệu tập đại hội cổ đông trùng với lịch trình của Lục Hoài Thâm, Bác Lục có một cuộc họp quan trọng cùng ngày nên Lục Hoài Thâm bảo Bùi Thiệu tham dự thay.

Đêm trước ngày tham dự hội nghị, Giang Nhược lo lắng tiến triển của hội nghị không như ý, hội đồng quản trị muốn bãi bỏ chức vụ chủ tịch của Giang Vị Minh, cô và ông nội chờ lâu như vậy, còn không phải là chờ ngày này sao?

Lục Hoài Thâm biết Giang Nhược nóng lòng, trấn an cô: "Giang Vị Minh không thể mặc người xâu xé, nếu ngày mai bọn họ tự nhận tội ngay, em mới nên lo lắng."

Giang Nhược ngừng một chút: "Anh cảm thấy bọn họ sẽ làm thế nào?"

Lục Hoài Thâm chẳng nghĩ nhiều thêm: "Bỏ xe giữ tướng."

Giang Nhược thoáng cái đã bôi xong mĩ phẩm dưỡng da, vén chăn lên giường ngồi quỳ bên cạnh anh, "Ý anh là, Giang Vị Minh sẽ tự động xin từ chức để giữ được Giang Cận?"

Đang độ cuối thu, thời tiết càng ngày càng lạnh, buổi tối Giang Nhược thay áo ngủ dài tay, chất liệu lụa mỏng manh mịn mượt, cộng thêm gần đây cô nở nang hơn một tí, trước ngực nhô lên đội mặt vải, cô hãy còn nói say mê, ánh mắt Lục Hoài Thâm bất giác đã bị câu mất.

Trong đầu anh liên tưởng ngay đến chuyện nam nữ một cách thuận lý thành chương, ánh mắt lướt qua hai điểm kia, yết hầu anh khẽ giật, trả lời vấn đề của cô: "Nếu Giang Vị Minh ôm mọi trách nhiệm lên người, Giang Cận lại là đại cổ đông thứ hai, đề cử anh ta tạm nhậm chức chủ tịch cũng rất bình thường."

Giang Nhược cụp mắt, cũng biết cả nhà này khó đối phó, nếu không thì nhà họ Giang đã chẳng có kết cục hôm nay, ông nội cũng chẳng phải ở trong cảnh hiện giờ.

Cô nghĩ tới đây, bỗng ngước mắt, ánh mắt vừa dừng trên mặt Lục Hoài Thâm, cô hoảng hồn, ánh mắt nhìn anh càng ngày càng tối đi, suýt nữa đã quên, ngày trước Giang Vị Minh có Lục Hoài Thâm tương trợ.

Tâm trạng Giang Nhược đột nhiên lại trở nên phức tạp.

Lúc ấy nếu Lục Hoài Thâm giúp Giang Vị Minh là bởi vì cùng chung lợi ích, vậy bây giờ cô dựa vào cái gì, mới có thể có đủ tự tin bảo đảm chắc chắn Lục Hoài Thâm sẽ không thay đổi lập trường đây?

Lục Hoài Thâm ngắm thấy ánh mắt cô cũng càng ngày càng tối, có điều lại là một cảm xúc khác, giọng cũng trầm khàn theo: "Sao thế?"

Giang Nhược hoàn hồn, hối hận cho đến nay mà vẫn còn nảy sinh nghi ngờ về anh, lấp lim chột dạ nói không có gì, "Là em quá nóng nảy, bước chân quá dài dễ bị rụng trứng."

Lục Hoài Thâm nghe lời cô nói mà buồn cười, như cười như không hỏi: "Em có trứng gì?"

Giang Nhược lập tức ngầm hiểu ngay, cắn răng đấm anh một phát, "Trứng mông!"

Nói xong tức tốc kéo lên chăn định nằm xuống, tay Lục Hoài Thâm đã kê trên giường dưới chỗ eo cô, cô vừa ngả lưng đã nằm ngay lên cánh tay anh, Lục Hoài Thâm thu tay về, người liền lăn vào lòng anh.

Lưng dính sát vào ngực anh, tay Lục Hoài Thâm dán lên bụng hơi lồi, nhất thời hai người đều không lên tiếng, nhưng động tác dịu dàng sau lưng làm Giang Nhược đỏ mặt.

"Anh lùi ra một tí." Cô đẩy nhẹ Lục Hoài Thâm.

Vân da dưới lòng bàn tay, cường tráng nóng bỏng.

Giang Nhược rút tay về, vùi mặt vào gối đầu, nói: "Anh lấy ra, chọc vào em rồi..."

Lục Hoài Thâm vùi đầu vào cổ cô, hít thở ồ ồ, nụ hôn nóng rực rơi xuống cổ, ý tứ không cần nói cũng biết.

Nhưng Giang Nhược mang thai hơn mười hai tuần, bụng mới vừa lộ ra, Lục Hoài Thâm sẽ không thật sự giày vò cô để làm, chỉ có thể làm dịu đi dựa vào cách khác.

Nút thắt áo ngủ bị cởi bỏ, bàn tay Lục Hoài Thâm thò vào, tai Giang Nhược đỏ cả lên, khẽ hự một tiếng, không có ý kháng cự.

Hôm sau là Lục Hoài Thâm đưa Giang Nhược đến Giang thị, Bùi Thiệu đã tới trước một bước rồi, đang chờ cô ở khu thang máy tầng một, hai người cùng lên.

Thời điểm thang máy đến phòng họp, đã có cổ đông đang lục tục kéo vào.

Giang Nhược mặc áo sơ mi lụa đen cùng váy da cạp cao bên trong áo khoác ngoài, bụng chưa lộ rõ được dáng váy che căn bản không thể nhìn ra, dưới chân là giày cao gót gót kim loại mười phân, lúc lên bậc, Bùi Thiệu cầm tay đỡ cô đi, để cô mượn sức mình lên bậc thang.

Giang Nhược cười cười nói: "Cảm ơn."

Dần dà phòng họp ngồi đầy người, Giang Cận cùng Giang Chu Mạn mới vào hội trường, sắc mặt người này nghiêm trọng hơn người kia.

Giang Nhược ngồi hàng đầu, Bùi Thiệu ngồi ở bên trái cô, bên phải chính là Giang Chu Mạn mặc bộ váy trắng, hai người một đen một trắng hình thành sự tương phản gây chú ý, diện mạo lại đều không tầm thường, dẫn tới người tiến vào liên tục ngóng nhìn.

Giang Vị Minh cuối cùng như thường, cụp mí mắt nói gì đó với thư kí bên cạnh.

Đại hội cổ đông vốn do hội đồng quản trị đề cử một thành viên làm chủ trì, vì ngay từ đầu Giang Vị Minh cùng Giang Cận đều nói không chủ trì, nhưng lâm thời Giang Vị Minh lại nói muốn chủ trì.

Khi Giang Vị Minh bước lên đài, Giang Nhược đã nhận ra ông ta muốn nói gì.

Quả nhiên, lời dạo đầu qua đi, liền không đi theo bản thảo phát biểu nữa, trực tiếp đề xuất từ chức chủ tịch.

Kỳ thật đây vốn dĩ chính là chủ đề của đại hội cổ đông, thế này trái lại đỡ phải bỏ phiếu.

Lời vừa nói ra, dưới đài đã xuất hiện sự nhốn nháo ngắn ngủi, theo sau dần dần yên tĩnh, chờ ông ta tiếp tục.

Sự thật chẳng khác gì dự đoán của Lục Hoài Thâm.

Giang Vị Minh ôm hết mọi trách nhiệm dẫn tới sự phát triển công ty bị đình trệ hoặc tổn thất vào mình, từng câu từng từ phải gọi là vô cùng đau đớn: "Tôi hổ thẹn với sự tín nhiệm của các vị cổ đông và nhân viên, lơ là hiện trạng công ty, chểnh mảng chức trách, cách làm cấp tiến, dẫn tới quyết sách sai lầm không thể vãn hồi.

Bây giờ tôi chủ động từ chức chủ tịch, hi vọng công ty dưới sự lãnh đạo của chủ tịch tân nhiệm có thể phát triển tốt hơn."

Nói xong cúi rạp người xuống chào.

Giang Nhược mặt không biểu cảm nhìn bản mặt diễn sâu của ông ta, kế đó liếc sang Giang Cận, không biết anh ta cụp mắt suy nghĩ cái gì.

Tiếp theo, đề cử chủ tịch tân nhiệm, với tư cách là phó chủ tịch, Giang Cận chính là lựa chọn số một, Giang Vị Minh tuy rằng không giữ chức nữa, nhưng trong tay có cổ phần, Giang Vị Minh và Giang Cận thêm cả Giang Chu Mạn tổng cộng hơn % cổ phần, hơn nữa có một số người ủng hộ, cuối cùng có hơn % số tán thành phiếu.

Giang Cận thuận lợi tiếp nhận chức vụ.

Mà Giang Cận mới nhậm chức, chưa ngồi ấm mông, đã đề xuất muốn bãi nhiệm một cổ đông, nguyên nhân là nhận hối lộ.

Hà Nội, //

Yêu thương (^_^)

Trans: Phương Nhược Vũ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio