Vũ Ánh Tuyết nghe anh gọi cũng chỉ ừm như tiếng muỗi kêu, đưa bàn tay nhỏ ra dụi mắt rồi nhanh chóng rúc mặt vào lòng anh hút mùi hương từ cơ thể của anh làm cho cô có cảm giác rất thoải mái.
Cô nhẹ giọng hỏi anh: " Ông xã, mấy giờ rồi? "
Trương Gia Huy mỉm cười ôm cô ngồi dậy thơm lên má cô một cái rồi mới trả lời: " Bảo bối nhỏ, em đã ngủ suốt ba tiếng rồi đó! Nào ông xã ôm em đi rửa mặt rồi dùng bữa trưa nào! "
- ---------------
Vũ Ánh Tuyết nghe anh nói liền liền gật đầu, nhưng cô vẫn không chịu mở mắt ra nhìn anh, Trương Gia Huy nhìn cô chỉ mỉm cười cưng chiều mà ôm lấy cô đi vào phòng nghỉ mà giúp cô rửa mặt cho tỉnh ngủ rồi mới dùng bữa trưa.
Sau nữa tiếng anh cũng đã ôm cô vợ nhỏ của mình trở ra ngoài thì anh cũng nhanh chân ôm cô đi đến bàn trà nơi mà Lưu Khiết đã bày sẵn đồ ăn ra.
Lúc này trên bàn ăn đã có đầy đủ những món ăn mà anh đã yêu cầu nào là gà hầm thuốc bắc, cháo cá hồi, cháo bí đỏ hầm thịt heo bằm, cá chép hầm cách thủy, canh đậu hũ nắm hương, yến chưng hạt sen, canh xương hầm rau củ, và hai ly dâu tây cùng với hai ly sữa tươi sau khi cô ăn trưa xong sẽ uống.
Vũ Ánh Tuyết được anh ôm vào lòng và đặc cô ngồi trên đùi, anh chưa một lần buông cô ngồi xuống ghế bên cạnh mình vì anh rất sợ cô sẽ biến mất nếu như anh thả lỏng dù chỉ một giây.
Phải mất một lúc anh cũng đã mở từng nắp thức ăn ra xong, mùi thơm của những món ăn cứ vậy mà loang tỏa bên trong không khí rất kích thích vị giác và khứu giác của cô.
Vũ Ánh Tuyết cứ ngồi trên đùi của anh tận hưởng sự săn sóc của ông xã nhà mình mà cảm thấy rất vui vẻ nha, Trương Gia Huy cũng rất thích chăm sóc cho cô vợ nhỏ của mình nên anh đã lấy đũa gắp miếng cá chép để vào chén gỡ xương cá rồi mới đưa lên miệng cho cô.
Anh vừa mới đưa miếng thịt cá đến miệng của cô, Vũ Ánh Tuyết liền cảm thấy rất khó chịu trong người, cô liền tuột khỏi đùi của anh mà chạy thẳng vào phòng tắm để nôn ói.
Trương Gia Huy nhìn thấy biểu hiện của cô anh liền nhíu mày, rất nhanh gọi người vào dọn dẹp đống đồ ăn trên bàn đi, rồi anh mới nhanh chóng đi vào phòng nghỉ hướng thẳng đến nhà tắm mở cửa ra nhìn cô vợ nhỏ nhà mình vẫn còn đang nôn ói trong phòng.
Đây có lẽ là lần đầu tiên cô nôn nghén kể từ lúc cô phát hiện mình mang thai.
Anh đi đến ôm lấy cô vào lòng, tay phải cầm khăn lau miệng giúp cô, còn nhanh chóng ôm cô trở lại giường ngủ rồi mới gót ly nước ấm đến trước mặt cô nhẹ giọng nói: " Bảo bối nhỏ, em mau uống nước đi! "
Mặt mày của cô lúc này đã đỏ bừng, vừa ngẩn đầu lên cô đã nhìn thấy nét mặt thâm trầm lạnh lẽo của anh chỉ mỉm cười.
Trương Gia Huy đưa tay ra sờ gò má hơi lạnh của cô mà đau lòng, lên tiếng: " Em đã phát hiện mình mang thai từ lúc nào? "
Vũ Ánh Tuyết cười nhạt, khẽ nắm bàn tay to lớn của anh khàn giọng đáp: " Em chỉ nghe bác sĩ và hộ lý nói sau khi em phẫu thuật xong...!"
Cô khẽ nhìn biểu hiện trên khuôn mặt anh vẫn không phát hiện ra được gì, anh chỉ nhìn cô như thể muốn cô tiếp tục nói.
Vũ Ánh Tuyết thở nhẹ tiếp tục giải thích dù biết anh sẽ rất tức giận nhưng cô phải nói ra thôi: " Khi đó em được đưa vào phòng VIP để theo dõi di chứng sau khi phẫu thuật, em đã hôn mê gần hai tháng trời.
Và em tỉnh lại cũng không lâu lắm, họ liền báo với em là hiện tại em đã mang thai gần đã được hai tháng rưỡi.Lúc đó khi em nghe xong liền cảm thấy không chân thật.
Ông xã, em nhớ chúng ta luôn dùng bảo hộ mà sau lần đó lại là một phát trúng thưởng vậy? "
Trương Gia Huy nghe cô nói liền nhíu mày chặc hơn, không ngờ thời gian qua cô còn hôn mê sâu lại mang thêm giọt máu của anh.
Anh lặng người nhìn cô vợ nhỏ của mình rồi lại nhìn vào bụng phẳng lì của cô vẫn chưa nhô ra mà cảm thấy đau lòng không thôi.
Anh cũng ngồi lên giường ôm cô vào lòng thì thầm an ủi cô: " Còn sớm như thế mà em đã nghén nặng như thế rồi! Vợ à anh đau lòng cho em! "
Vũ Ánh Tuyết nghe anh nói chỉ lắc đầu, cô vòng tay qua ôm lấy eo của anh đáp: " Không sao, ông xã sẽ rất nhanh cơn ốm nghén sẽ hết thôi mà! "
Trương Gia Huy vẫn không hề quan tâm đến lời nói của cô, anh đặt cô nằm xuống giường đáp: " Ngoan, nằm xuống nghỉ ngơi đi! Anh ra ngoài điện thoại cho anh trai em! Bảo anh ấy không cần lo lắng, rất nhanh anh sẽ đưa em về với mọi người! "
Cô chỉ gật đầu, vừa đặt lưng xuống giường liền cảm giác được dạ dày chộn rộn muốn nôn, lúc này đối với cô mà nói ốm nghén này quá đột ngột.
Thật sự đối với cô lúc này quá mệt mỏi sau trận nôn nghén vừa rồi, vừa đặt lưng xuống giường anh ngồi ngay bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô cảm thấy rất đau lòng.
Anh liền đưa tay xoa nhẹ lưng giúp cho cô dễ chịu hơn đôi chút liền lên tiếng: " Bà xã, chiều nay em cứ ở lại tập đoàn với ông xã đi.
Lát nữa anh sẽ gọi cho Vũ tổng nói chuyện với ngài ấy một lúc, sau đó sẽ đưa em về dinh thự của anh nghỉ ngơi! "
Vũ Ánh Tuyết chỉ gật đầu xem như đáp lại anh, thật sự lúc này được anh xoa lưng cô cảm thấy rất dễ chịu, hơn thế cô cũng rất thích ngửi mùi hương trên người của anh, nó có thể giúp cho cô an thần.
Đợi cô ngủ say rồi thì anh mới nhanh chóng đắp chăn cho cô, rồi đi đến tủ đồ lấy áo khoác mà anh hay mặt đắp lên tiếng cô.
Anh biết ốm nghén là tùy thể chất của mỗi người, nhưng nếu vợ nhỏ của anh phản ứng sớm như thế e rằng trong mấy tháng tới sẽ phải chịu khổ rồi.
Cho dù là vậy anh vẫn rất đau lòng nha, Vũ Ánh Tuyết gát tay lên trán nuốt nước bọt đè nén cảm giác muốn buồn nôn cứ dân trào, mới đó khoé mắt của cô đã ươn ướt.
Trương Gia Huy vừa nhìn cô như vậy liền đau lòng, anh cuối đầu xuống hôn nhẹ lên khóe mắt của cô rồi nhanh chóng ra ngoài gọi điện hỏi mẹ Trương và mẹ Lê xem có cách gì hay không..