Sever nhìn điện thoại rồi nhìn về phía cửa phòng, sao đến cả ngữ điệu của hai người lại y chang nhau vậy.
Quả đúng là duyên phận phu thê mà.
Anh nhỏ giọng nói: " Huy Gia, tôi là Sever.
"
Trương Gia Huy nghe thấy liền nhíu mày, không quen biết, sao hắn lại có số của anh: " Không quen.
"
Ách, Huy Gia anh có cần phủ người khác như vậy không? Dù sao tôi cũng rất có tiếng ở đây nha, đã vậy tôi còn là cánh tay đắc lực của ba vợ anh đấy nha?
- ---------------
Nhưng sau tới tay của người này lại bảo là không quen anh.
Huhu chắc chắn Huy Gia này chỉ biết có vợ thôi phải không?
Sever giật giật khoé môi liên tục, anh khổ quá mà, nhưng giờ không phải là lúc để anh khóc cái quan trọng nhất hiện tại là người trong phòng ngủ kia mới đúng: " Huy Gia, tôi có chuyện muốn nhờ anh.
"
Trương Gia Huy nhíu mày nhìn lại điện thoại của anh, anh không biết người này sao hắn ta cứ lảm nhảm thế: " Không giúp.
"
Dứt câu, anh không suy nghĩ gì thêm liền cắt đứt điện thoại.
Hừ!!!
Thật vô nghĩa…
Đã không quen thì giúp sao được, chi bằng anh dành thời gian để tìm tung tích của vợ nhỏ chẳng phải có lý hơn sao?
Sever nét mặt phức tạp nhìn điện thoại của mình rồi lại nhìn về phía cửa phòng, thật sự anh không biết làm thế nào.
Sao hai người này đều cứng đầu cứng cổ mà lại có thể yêu nhau và ở chung đến tận bây giờ vậy?
Đúng là kỳ tích thật...
Nếu có thể hắn ( ý nói Sever) cũng rất muốn gặp mặt anh để hỏi thử xem hai người đã ở bên nhau bằng cách nào vậy.
Nếu được hắn cũng rất muốn yêu đương nữa.
Nhưng nhìn kiểu nào anh cũng phải cố gắng gọi điện cho Trương Gia Huy một lần nữa vậy, nếu một lần không được thì hai lần, ba lần đến khi nào anh chịu giúp thì thôi.
Và rồi...
Các cuộc điện thoại của Sever cứ thế đã bị anh cho vào trong danh sách đen vì tội quấy rối người khác.
Bên kia Trương Gia Huy đang ngồi trong phòng họp đã giăng kín mây đen, âm u đến nghẹt thở.
Đám nhân viên trong mấy ngày qua rất sợ hãi mỗi khi anh kêu họp hay là báo cáo tài chính cũng như các phương án sắp tới.
Có người đứng trước màn hình chiếu mà nhễ nhãi mồ hôi, cho dù họ thuộc bài báo cáo nhưng khi đứng trước mặt của anh đến thở họ cũng không dám thở nói chi nhớ đến bài báo cáo mà mình đã học thuộc trước đó.
Híc híc, sao tổng tài đáng sợ quá...
Có ai cứu bọn họ không?...
Đám Lưu Khiết, Viên Hoa, Thanh Phong, Phong Vân vàHàn Nguyệt ở bên cạnh anh cũng không dám thở mạnh trước khí lạnh quanh anh.
Viên Hoa cũng bị ép buộc đến công ty vì đã không hoàn thành trách nhiệm của mình, đã bị anh cho làm việc từ sáng đến lúc tăng ca.
Những người khác cũng rất có ý thức bảo vệ đồng đội nên đã cùng nhau san sẻ việc với Viên Hoa, giờ họ chỉ hy vọng biết được tung tích của cô thì hoặc mai có thể sống sót.
Ở phòng ngủ chính ở tầng ba, biệt thự ở ngoại thành phía Tây.
Vũ Ánh Tuyết cô lúc này đã không còn sức chống cự để rời khỏi giường, những đoạn ghi âm kia cô đã ghi âm lại từ trước nên cô đã dùng nên người làm mới không thể nghi ngờ.
Cô cứ vậy mà nằm nhìn ngắm nhìn những tắm hình của anh trong điện thoại của mình, đây là những tấm ảnh mà cô đã lén chụp gần đây.
Cô mỉm cười nhìn, nước mắt của cô không tự chủ mà rơi xuống: Ông xã, sao anh còn chưa đến đón em, em sắp trụ không nổi rồi.
Như tâm linh tương thông, anh đang ở trong phòng làm việc tay với cầm tách trà chưa kịp đã rơi vỡ, mảnh vỡ ly gạch một đường lên tay anh máu rỉ xuống tim anh rất đau.
" Bảo bối, em tuyệt đối không thể có chuyện gì.
Nếu em mà có chuyện gì anh tuyệt đối sẽ không thể tha cho bọn chúng đâu.
" Trương Gia Huy lạnh lẽo nhìn tách trà dưới đất, đáy mắt hiện vẻ u ám trong anh lúc này thật đáng sợ.
Trong lúc đó Sever cũng không thể liên lạc được với anh nên anh đổi qua điện cho Lê Anh Quân và Lê Anh Dũng, hi vọng họ sẽ nghe máy.
Đúng như dự đoán, Lê Anh Quân đã bắt máy, giọng nói của anh đầy lạnh lẽo phát ra: " Ai? "
Sever nghe thấy âm thanh lạnh lùng phát ra, sống lưng của anh cảm thấy rất lạnh rất nhanh anh lấy lại bình tĩnh phát ra: " Lê tổng, tôi là Sever trợ lý thân cận của của Vũ tổng.
"
Lê Anh Quân nghe xong liền nhíu mày, anh không biết tên này muốn gì mà liên lạc với anh, với lại Vũ Khải Phong tuy có ơn đã giúp bé con của anh thay đổi thân phận nhưng anh không ngờ tên này lại gọi cho anh vào lúc này: " Có chuyện gì? "
" Không biết Lê tổng có thể giúp tôi liên lạc với Huy Gia được không? Tôi thật sự có chuyện rất gấp.
" Sever nhanh chóng nói.
Lê Anh Quân nghe vậy chỉ ừ một tiếng, cúp máy, anh cầm lấy áo khoác trên ghế xoay người ra cửa, nhanh chóng giục tài xế lái xe đến thẳng tập đoàn chi nhánh của Trương Thị.
Mất khoảng nửa tiếng thì Lê Anh Thi cũng đã đến được công ty chi nhánh của Trương Gia Huy, nhân viên của công ty vừa nhìn thấy đã biết anh là bạn thân của tổng tài nên để anh vào, quen cửa quen nẻo nên anh đã có mặt trước cửa phòng làm việc của anh chỉ sau năm phút.
Trương Gia Huy nét mặt u ám nhìn tài liệu, không cần anh ngước mắt cũng biết người đến là ai: " Cậu rảnh lắm sao hay là Lê Thị của cậu không có việc gì làm nên mới chạy đến đây hả? "
" Tảng băng, cậu tưởng ông đây rảnh lắm sao? Nếu không phải người khác nhờ ông đây cũng sẽ không đến đây vào lúc này đâu.
" Vừa nói Lê Anh Quân cũng nhanh chóng lấy điện thoại từ trong túi áo ra, bấm một dãy số gọi đi.
Rất nhanh đầu dây bên kia cũng đã bắt máy, chưa đợi anh lên tiếng đối phương đã hỏi thẳng: " Lê tổng, anh đã liên lạc với Huy Gia giúp tôi chưa? ".