" Mấy người các cậu bớt ỷ lại vào Anh Thi đi! Quan trọng là em ấy cũng đã tự phấn đấu để có thể đứng vững ở bản xếp hạng rồi còn phải đem thành tích về trường! Như thế đã đủ để hảnh diện rồi! Đã vậy mấy cô cậu còn biết phấn đấu mà còn ỷ lại vào người khác đến bao giờ? "
Trái lại giọng nói lạnh lẽo của anh vừa đến đã mắng người, thì trên tay của anh còn cầm theo hai ba cái túi nhỏ gì đó, khi đi đến chỗ của Lê Anh Thi, anh ngồi quỳ đưa cho cô chai sữa chua và thức ăn cho buổi sáng và nhẹ giọng lên tiếng: " Bảo bối nhỏ, em mau ăn sáng đi để còn có sức để thi nữa! Còn nữa sau này em không được phép bỏ bữa nữa biết không? Bao tử đã không tốt rồi mà còn bày đặt bỏ bữa nữa? Đúng là không biết quan tâm đến sức khỏe của bản thân mà! "
- ---------------
Giáo viên xung quanh kiểu: Hình như chúng ta bị xem như là không khí thì phải? Hơn nữa hai người họ là kiểu quan hệ gì vậy? Sau lại thân mật như thế? Còn nữa, nếu dựa trên lý thuyết thì không phải hai người họ là mối quan hệ thầy trò sao? Nhưng sao cách nói chuyện của họ lại cho thấy họ rất thân thiết với nhau vậy?
Giáo viên Tâm nhìn vị thầy giáo trẻ tuổi trước mặt e ngại lên tiếng hỏi: " Giáo sư Trương, quan hệ giữa thầy và Anh Thi rất tốt sao? Sao tôi thấy trong hai tháng nay tuy thầy không ở trường mà thầy vẫn quan tâm đến tình trạng của em ấy vậy? "
" Đúng đó giáo sư Trương, tuy rằng thầy là là cháu trai của thầy hiệu trưởng, nhưng cũng không thể vì thế mà thầy lại lợi dụng chức vụ để bao che cho Anh Thi chứ! " Vị giáo sư Toàn một lòng mến mộ anh mà không vui lên tiếng.
" Cho dù hai người có quan hệ gì đi nữa nhưng đây là trường học, cũng vì thế mà hi vọng giáo sư Trương đây chú ý đến hành động của mình đi! Tránh ảnh hưởng đến tình cảm đồng nghiệp của chúng ta! " Giáo sư Giang lên tiếng tiếp lời.
Trương Gia Huy vẫn không hề để tâm đến bọn họ, người anh quan tâm chính là cục nợ đang ngồi trước mặt của anh thôi.
Đối với anh thì cô mới là tất cả, còn bọn họ chỉ là sâu bọ mà thôi.
Lê Anh Thi ngồi trên ghế băng nhìn anh, rồi lại nhìn bữa sáng mà anh đưa cho mình làm cho cô rất bất ngờ, và cô lại nhìn những người còn đang muốn nói gì đó mà lên tiếng hỏi anh: " Anh Gia Huy, anh thật sự là làm giáo sư Trương ở trường của em đang học sao? Sao em không biết vậy? Hơn nữa sao anh biết hôm nay em còn chưa ăn sáng đã vội tới trường thi vậy? "
Trương Gia Huy mỉm cười nhìn cô cứ liên tục hỏi dồn dập làm anh không biết nên trả lời vấn đề nào trước đây: " Bảo bối nhỏ, em hỏi nhiều như vậy anh nên trả lời vấn đề nào trước đây? "
Lê Anh Thi nhìn anh đáp: " À, vậy anh trả lời từng cái đi! "
Trương Gia Huy nghe vậy giật giật khoé môi mà lên tiếng đáp ngay: " Anh nhận lời cậu đến tiếp quản trường hoàng tộc khi cậu anh đi công tác.
Còn nữa anh thật sự đã quay về và giám sát việc khảo hạch để tuyển chọn đầu vào từ lúc đó, chỉ là em không để ý đến anh thôi! Hơn nữa sau này ở trường em cứ gọi anh là Gia Huy như trước đi.
Còn việc em không dùng bữa sáng mà đã bảo tài xế lái xe đưa em đến là do chú Chương gọi báo cho anh biết, với cả việc ba mẹ và Anh Quân hiện tại đã đi sang nước ngoài công tác nên bây giờ chú ấy chỉ có thể điện báo cho anh biết thôi! Ông ấy còn nói có khi em ở trong phòng đọc sách cả ngày mà không thèm quan tâm đến việc dùng bữa đó.
"
Lê Anh Thi nghe anh nói mà không biết nên cười hay nên khóc đây, chú Chương như thể được anh cày vào để giám sát nhất cử nhất động của cô vậy.
Chắc không đến nỗi cô một ngày hít thở bao nhiêu lần ông ấy cũng báo cáo với anh luôn nha.
Đúng thật là mất mặt mà!
Lê Anh Thi nhìn anh lên tiếng: " Việc ở trường kêu anh là Gia Huy em phản đối nha! Khi ở trường em sẽ kêu anh là giáo sư học thầy Huy, còn bên ngoài cổng trường em sẽ kêu anh như thường ngày! Không được phép kỳ kèo thêm đâu đó! "
Nhìn thấy Lê Anh Thi kiên quyết như vậy anh cũng không giám kỳ kèo thêm, nếu không sẽ bị vợ từ mặt thì khi đó anh khóc với ai đây?
" Được rồi theo ý của em đó, giờ thì mau dùng bữa sáng đi! " Trương Gia Huy mỉm cười rồi ngồi ngay ngắn bên cạnh của cô, trong lúc ngồi xuống ghế anh liền lật mặt rất nhanh thay vào đó là một khuôn mặt lạnh lùng cao lãnh, khác với bộ dạng khi nói chuyện với người nào đó.
Lê Anh Thi vừa ăn vừa nhìn vào giáo án mà mình đã soạn sẵn trước đó cho dễ học cũng đã bị anh giật lấy, cô liền biểu môi nhìn người bên cạnh mà không thể làm được gì.
Trương Gia Huy nhìn cô cũng chỉ có cưng chiều vô hạn mà lên tiếng: " Trong lúc ăn không được nhìn vào giáo án, như thế sẽ đau bao tử của em đó! "
Cứ vậy mà cô đã ăn sáng xong xuôi cũng chỉ còn mười phút nữa là bước vào phòng thi, những người dự thi đều bắt đầu đi đến phòng thi để chờ giáo viên đến.
" Anh Thi đưa tài liệu đây cho anh, còn cả cặp sách nữa! Em chỉ cần cầm theo bút và một số thứ để vào bên trong thôi! " Trương Gia Huy đưa tay ra cầm áo khoác và cập sách cho cô.
Trong phòng thi lúc này ai nấy đều rất căng thẳng, nhưng cũng chỉ có mỗi cô là vẫn ung dung thoải mái như cuộc thi cuối kỳ.
.