Lê Anh Thi nhìn một màn trước mắt cảm thấy rất buồn cười mà lên tiếng: " Oh! Chứ không phải cô ỉ mình sắp thành vợ của anh Gia Huy mà lên mặt với tôi sao? Không chỉ thế, cô còn mở miệng nói tôi lăn giường không biết bao nhiu đại gia để có thể đến dự tiệc nhà xác người sao? "
Dừng một lát cô lại lên tiếng: "À đúng rồi, nếu tôi nhớ không nhầm thì Tô tổng đây có hợp tác với tập đoàn Lê Thị về khoảng mở rộng bệnh viện và được Lê Thị tài trợ thêm dụng cụ y tế phải không? Nếu đã vậy thì dự án đó được hủy bỏ! Đúng rồi nếu ông vẫn không tin lời tôi nói thì có thể hỏi Lê tổng nha! Còn nữa những lời con gái ông nói có thể track camera để xem lại toàn bộ! "
- ---------------
Cô vừa dứt lời thì hai người các anh cũng đã đi đến chỗ của cô đứng, Trương Gia Huy nhíu mày lạnh lẽo nhìn sang kẻ đầu sỏ đầy oai oán, sự tức giận của tên đại ma đầu sao cái nhìn lạnh lẽo cũng làm cho căn phòng tiệc trở nên ngột ngạc hơn.
Anh đi đến trước mặt cô ôm lấy eo cô cau mày lên tiếng hỏi: " Sao lại để mình chịu tuổi nhục thế? "
Lê Anh Thi bị anh ôm khá bất ngờ, cả khuôn mặt bị anh ấn vào vòm ngực rắn chắc của anh khiến cô khó thở, cô ngọ nguậy một lúc mới lên tiếng trả lời anh: "Em không có chịu tuổi nhục nha, chỉ là khi nãy em sơ suất mới bị cô vợ tương lai của anh hất rượu thôi mà! "
Trương Gia Huy nhìn người trước mắt đầy sát khí khi có kẻ tự xưng mình là vợ tương lai của anh, khiến cho anh không vui hỏi lại: " Vợ tương lai? Sao anh không biết mình có thêm cô vợ lẽ vậy? "
Lê Anh Thi nghe câu hỏi của anh mà cảm thấy thương cảm cho số phận của cô ta trong tương lai rồi, cô đưa tay kéo giãn khoản các của hai người mới trả lời anh: "Em không biết nha! Chính miệng của Tô tiểu thư đó nói ra đó! Cô ta còn nói em đã nằm ngửa để xin đàn ông dẫn em đến buổi tiệc ở tập đoàn Tô Thị á! "
Trương Gia Huy nghe cô vợ nhỏ nói với vẻ mặt vô tội mà cảm thấy đau lòng, anh cuối xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi nhìn về phía hai cha con nhà Tô thị với cái nhìn chết chóc: " Cô ta nói em nằm ngửa để xin sỏ đàn ông sao? "
Lê Anh Thi nghe vậy liền gật đầu, chưa kịp lên tiếng Lê Anh Quân nhìn hai người họ đáp: " Tô tiểu thư hi vọng cô giải thích chuyện này trước gia tộc Lê gia! Cô dám phỉ báng bôi nhọ danh dự tiểu thư Lê gia thì không chỉ việc họp tác hay là các dự án trong tương lai chúng tôi sẽ không ký hợp đồng với các vị nữa! Còn nữa các vị cũng nên chuẩn bị tốt tinh thần cho việc nhận thư mời từ tòa án đi! "
Dứt lời anh cùng với Trương Gia Huy nhanh chóng rời khỏi buổi tiệc, các khách mời khác thấy vậy cũng nhanh chóng lấy cớ rồi rời khỏi ngay, họ rất sợ Tô thị liên lụy đến công ty nhỏ của họ.
Họ đã rút ra được bài học đó là đắt tội với ai cũng được trừ Đại Ma Đầu của Thịnh Kinh này!
Mới đó đã qua được hai ngày kể từ lúc buổi tiệc kết thúc ở Tô thị.
Chỉ trong một đêm Tô Thị đã rơi vào trạng thái khủng hoảng tài chính, họ không ngờ rằng chỉ vì vài câu nói của Tô Dịu Quyền đã khiến cho công ty họ bên bờ vực phá sản.
Tại biệt thự số của anh.
Trong phòng ngủ dành cho khách, cô vẫn còn đang say giấc thì điện thoại từ trên bàn reo lên.
Cô cau mày vơ tay về phía bàn lấy điện thoại mà bắt máy: " ???? Sao thế? "
Đầu dây bên kia nghe giọng nói ngái ngủ của cô mà lên tiếng: " ???? Anh Thi sao hôm nay cậu không đến trường? Tiết học hôm nay khá quan trọng đó, mau đến trường nha! "
Lê Anh Thi nghe xong liền ngồi bật dậy, nhìn đồng hồ mới giật mình trả lời: " ???? Nè bà cô của tôi ơi, mới có h mà cậu gọi nhắc tớ rồi! Tớ không có quên hôm nay là tiết của giáo sư Huỳnh đâu! "
Đầu dây bên kia nghe xong liền bật cười, cả hai trò chuyện đôi câu rồi cúp máy, cô cũng vì vậy mà nhanh chóng tắm rửa thay đồ rồi mới xuống dùng bữa sáng cùng anh.
Mọi thứ cô chuẩn bị xong xui liền đi xuống nhà đã nhìn xung quanh, anh vì tiến bước chân mà nhìn về phía cầu thang mỉm cười lên tiếng: " Thức rồi sao? "
Cô nghe thấy giọng của anh chỉ gật đầu, rồi đi đến chỗ anh ngồi mà ngồi xuống cạnh anh.
Anh mỉm cười nhìn vẻ mặt còn ngái ngủ của cô mà ôm vào lòng lên tiếng: " Bị người khác làm phiền? "
Cô lại tiếp tục gật đầu, được anh ôm vào lòng cô cảm thấy rất thoải mái mà dúi đầu vào lòng ngực của anh giọng mèo nheo lên tiếng: " Hôm nay em có tiết của giáo sư Huỳnh nên Lưu Ảnh gọi điện nhắc nhở! "
Anh nghe vậy liền cau mày, anh không thích những kẻ không hiểu chuyện mà làm phiền giấc ngủ của cô.
Bàn tay cứ vậy mà xoa đầu giúp cho cô thoải mái hơn lên tiếng hỏi: " Tiết học lúc mấy giờ? "
Cô nghe anh hỏi liền đáp ngay: " Lúc giờ rưỡi ạ! "
Nghe xong anh chỉ ừ một tiếng rồi lên tiếng: " Nếu vậy thì em ngủ thêm một lúc đi, giờ rưỡi anh sẽ đánh thức em dậy rồi mới ăn sáng! Sau đó anh đưa em đến trường! "
Nghe anh nói cô đã lâm vào giấc mộng đẹp, anh cuối xuống nhìn chỉ thấy cô đã ngủ say mà cuối người ôm cô trở về phòng ngủ.
Cứ thế mà cô lại ngủ thêm hai tiếng rưỡi nữa mới thức dậy đi rửa mặt rồi mới xuống dưới nhà dùng bữa sáng rồi cùng anh đến trường.
.