Lại nói về Hà Ly và Linh Như.
- Chị từng là girlfriend của anh Vũ rồi à?
- Ừ! Sao ngạc nhiên thế?
- Ơ ko tại em cứ nghĩ chị thích anh Nam cơ.
- Sao em nghĩ vậy?
- Hì, ko đúng sao chị?
- À……………uh thực ra chị là girlfriend của Tuấn Vũ cũng chỉ vì…………. Hà Ly ấp úng.
- Vì Khánh Nam và Tuấn Vũ đụng đầu nhau? Chị muốn anh Nam chú ý hơn đến chị?
- Ừ…………. Nhưng có vẻ…………..ko được rồi. Vì…………hình như……………..Khánh Nam thích em thì phải.
- Ơ………..Có lẽ chị hiểu lầm gì đó rồi.
- Không. Chị thấy Khánh Nam và cả Tuấn Vũ đối xử với nhau ko như những cô bạn trước đây của họ. Có lẽ……..lần này cả người đó đều dành tình cảm thật cho em.
- Haizz, ko có đâu. Chị đừng nghĩ quá. Chẳng qua Khánh Nam chỉ coi em như em gái thôi mà.
Hôm nay là Haloween. Vốn ở Việt Nam ko có ngày này đâu. Cũng ko có gì đặc biệt. Chỉ là tên kia và nó rủ Minh Phương đi xem phim kinh dị thôi. Tất nhiên, Minh Phương luôn luôn có Hà Ly bên cạnh. hưng cái gì cũng có nguyên do của nó. Và nguyên do của việc rủ Minh Phương đi xem phim là………………
Thời gian quay trở lại sáng nay chút.
Khương Duy đang “tung tăng” trên hành lang thì bỗng khựng lại bởi quái nhân: Minh Phương và Hà Ly.
- Chị Phương tối nay đi chơi Haloween đi. Hà Ly hỏi Minh Phương.
- Lại vào nhà ma cùng mấy quả bí ý gì? Minh Phương trả lời ko có chút hứng thú.
- Ừ, em thấy thích thích. Thú vị đó chứ?
- Thôi mày rủ ai đi đi. Mày biết chị sợ ma mà.
- Ừ ha, năm ngoái xem chút nữa chị ngất xỉu mà.
- Còn nhắc lại nữa à?
“Cuối cùng cũng biết được điểm yếu của bà chằn này rồi. Ha ha!” Khương Duy đi sau nghĩ thầm.
Vào lớp, tên đó hớn hở chạy lại chỗ Viết Quân, Khánh Nam và nó.
- Tối nay đi chơi Haloween đi!
- Thì mọi năm vẫn đi mà. Khánh Nam trả lời mà ko để ý đến nét mặt vô cùng khoái trí của thằng bạn.
- Uh, lại đi xem phim kinh dị và nhà ma nữa nhé! Khương Duy lại hẹn.
- Thằng này, hôm nay mày có vấn đề về đầu óc à? Năm nào chẳng thế mà phải dặn? Mà sao hôm nay nhìn mày vui thế? Viết Quân bắt đầu chú ý đến Khương Duy hơn.
- Lại đây tao kể cho. Thì thầm…………thì thầm……..thì thầm.
………………………
- Thật hả? Mày có nghe lộn ko? Viết Quân ngạc nhiên.
- Tao thề. Mày nói nhỏ thôi. Khương Duy vọi vàng bịt lấy mồm thằng bạn đang trong trạng thái há hốc.
- Mà dữ như cọp vậy cũng sợ ma á? Khánh Nam còn ngạc nhiên hơn.
- Em nghĩ là ma sợ chị ý ý chứ.
- Thì thế mới có chuyện mà nói.
- Haizz, thảo nào bé Sầu Riêng nhà ta vui quá ha.
Khánh Nam quay sang Viết Quân:
- Anh ơi, hu hu em sợ ma lắm! Ôm em đi anh Duy đẹp trai.
- Uh Minh Phương đáng yêu của anh đừng sợ gì nhé! Để anh ôm nào. Có anh đây rồi, ko phải sợ.
Khương Duy tức giận hét lên: “Chúng mày muốn chết à?” Hơ, hét lên tức giận thế mà lại quay snag bên kia cười cười mình làm ấy bạn gái ngồi bên đó cứ nhận vơ chứ. Nó, Viết Quân và Khánh Nam chỉ biết nhìn nhau mà lắc đầu cho cái thằng dở hới ấy thôi. Không biết từ bao giờ nó trở thành thành viên của cái hội mà trước kia nó gọi là ” trái Sầu Riêng” đấy. Gìơ nó cũng trở thành trái Sầu Riêng rồi.
Nhiệm vụ rủ Minh Phương được cả hội đặt lên vai nó. Lúc đầu Minh Phương đẩy tới cùng, ko đi đâu. Nhưng nó có nháy qua cho Hà Ly rồi. Với lại được đi cùng Khánh Nam, Hà Ly chẳng thích lắm ý. Mà Hà Ly cũng muốn vun vào cho Minh Phương và Khương Duy. Hai con nhỏ đang gắn thuyết phục Minh Phương thì Khương Duy đi tới (Nguyên do là bị Khánh Nam và Viết Quân ẩy sang).
- Haizz, ko ngờ Minh Phương nhà ta lại sợ ma đây. Tên đó chen ngang.
- Hơ, sợ á? Ai sợ? Minh Phương vênh mặt lên.
- Thế sao bà ko đi?
- Vì tôi nghe nói có ông đi cùng nên mắt hứng thôi.
- À vậy à? Thôi sợ thì nói luôn đi. Tôi nghe cô Ngọc(mẹ Minh Phương) nói bà sợ ma lắm mà? (Ui ui người đâu mà xạo quá cơ!) Khương Duy bắt đầu ông kích.
- Ơ thế sao tôi nghe chú Thuận ba ông lại bảo ông sợ ma nhỉ? Minh Phương trả lại ko kém.
- Thôi được, để chứng minh cho bà thấy tôi ko sợ ma thì tối nay tôi sẽ đi cho bà xem. Còn ai sợ ý, thì cứ việc ở nhà nhé.
- OK, để xem ai sợ nào? Minh Phương đáp tỉnh rụi nhưng trong lòng lo lắm. Khương Duy đâu có sợ mấy cái trò đấy. Minh Phương biết rõ mà.
Linh Như về chỗ càu nhàu:
- Như với mèo vậy thì bao giờ mới xong đây?
- Chính vì vậy đứa mình mới phải giúp tụi nó chứ.
- Hay anh em mình lôi Hà Ly vào bàn cùng đi. Dù sao thì Hà Ly cũng thân nhất với Minh Phương mà. Viết Quân thì ko , còn Khánh Nam thì cứ:
- Ơ……ơ ……….thôi, đứa mình cũng được mà.
- Ơ gì mà ơ. Để em gọi.
Ra về, có cái đầu chụm lại ở phía cuối hành lang của tầng tính toán gì đó.
- Xong cứ thế nhé!
- Ừ, yeah! Về thôi.
- À người về trước đi, Viết Quân qua đây tôi nhờ đã. Nó lôi tay Viết Quân lại.
- Chuyện gì vậy? Khánh Nam như hiểu được nó đang nghĩ cái gì.
- Bảo anh về thì anh cứ về đi. Em nhờ con Bò này chút chuyện đã.
- Cô nói ai là Bò? Viết Quân nổi khùng.
- À ko. Nó lôi Viết Quân đi bỏ lại Khánh Nam ngơ ngác. Hà Ly thì quá hiểu cái nháy mắt của nó. Nhưng có điều Hà Ly ko ngờ tới: Nó đã chọc mấy cái đinh lận vào lốp xe của Hà Ly, điều này cũng có nghĩa là Khánh Nam sẽ đưa Hà Ly về.
Lại nói về nó và Viết Quân.
- Chuyện gì? Sao lại nhờ con Bò như tôi? Viết Quân vẫn còn khó chịu vì bị nó gọi là Bò.
- Ko có gì . Tôi chỉ muốn người đó gần nhau chút thôi.