Ngay lúc nhận được tin báo, Vĩ Ngạ đã âm thầm lên kế hoạch cho chính mình để "lật tẩy" cô vợ "hợp đồng" của Bạch Niên Tử.
Hòng giành lại vị trí đã mất.
Từ lúc về Cẩn gia làm dâu, Vĩ Ngạ chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng dù chỉ một lần.
Lắm lúc cô bị bắt gặp đi đến những nơi sang trọng để vui chơi, nhưng điều đặc biệt là chẳng thấy bóng dáng của chồng cô theo cùng.
Mọi người đôi lúc cũng đặt nghi vấn "liệu cô có phải lấy Cẩn Đình Long vì gia thế hay không?"
Như đúng theo kế hoạch,Vĩ Ngạ trang điểm cặn kẽ trên khuôn mặt để tránh ánh mắt của những người xung quanh.
Cô yêu cầu xe dừng cách xa Bạch gia một đoạn, rồi ngồi ở đó đợi Ái Chi.
Theo như cô được biết, Ái Chi hay đi qua đoạn đường này để đến mua một số món đồ cho bà nội.
Chủ yếu là các món tẩm bổ nên cần phải lựa chọn kĩ càng.
Từ xa, bóng dáng Ái Chi lấp ló đi tới.
Vĩ Ngạ bước xuống xe, chỉnh chu lại trang phục.
Cô giả vờ ngã trúng Ái Chi để gây sự chú ý, từ đó mới tiếp cận được nhanh.
- ấy chết, tôi thật sự xin lỗi cô.
Cô không sao chứ? - Giọng của Vĩ Ngạ thay đổi nhưng ánh mắt vẫn dõi theo thái độ của Ái Chi
Ái Chi ngây thơ, tưởng đây là sự cố ngoài ý muốn, nên cũng vội vàng đỡ Vĩ Ngạ dậy.
Giọng hốt hoảng
- ơ..
cho tôi xin lỗi, thật sự tôi không thấy chị...!thành thật xin lỗi
- không sao...!không sao...!
- hình như tay chị có vết xướt, chị đợi một lát..
tôi có mang theo bông băng, chĩ một chút thôi...!tôi hậu đậu thật, xin lỗi chị
- ừm...!thật ra tôi không sao cả.
Do tôi cũng đang vội đi tìm người đó mà
Ái Chi nhặt những rau củ bị rơi ra vào giỏ, nghe loáng thoáng chuyện tìm người của Vĩ Ngạ.
Liền không khỏi tò mò.
Theo như cô cảm nhận, người đối diện mình là một người có chức vị hay địa phận cao lắm.
Vì cách cô ấy nói chuyện vô cùng rành mạch và chi tiết.
Thấy Ái Chi im lặng và bối rối, Vĩ Ngạ liền tấn công theo tiếp kế hoạch
- cô có biết cô Phỉ Ái Chi chứ? Tôi đang cần tìm cô ấy rất gấp
Ánh mắt từ tò mò chuyển sang ngạc nhiên của Ái Chi khiến Vĩ Ngạ biết chắc "cá đã cắn câu".
Cô ấy tìm mình sao? Nhưng vì sao lại tìm mình chứ? Chẳng phải là có một việc gì đó rất quan trọng sao?
- cô..
cô tìm tôi sao?
- ồ..
vậy ra cô là Phỉ Ái Chi sao? Nếu thật vậy, tôi muốn mời cô đến nơi yên tĩnh để nói về việc này được chứ? Nếu nói ở đây có lẽ không phù hợp...!
Vĩ Ngạ cũng đã nắm được thông tin mẹ Ái Chi vừa mất, cô tin chắc rằng những gì cô nắm trong tay sẽ tác động đủ lớn cho Ái Chi tự khắc rời xa Bạch Niên Tử trước thời gian hợp đồng ấy kết thúc.
Đến nơi bên kia đường, Vĩ Ngạ bắt đầu đem hồ sơ do chính cô tự biên soạn đưa cho Ái Chi xem.
Đương nhiên những điều ghi ở trong đó đều không hề đúng với sự thật.
Ái Chi đọc đến đâu, tay cô run run đến đó.
Mắt cô dường như mờ đi vì không tin đều mình đang đọc đang diễn ra...!
- theo như những gì cô đã đọc, Bạch Niên Tử ngài ấy đã biết hết mọi việc cô mang thai.
Trong lúc ngài ấy đang tham dự buổi họp, công văn này vừa kịp lúc biên soạn ra để gửi đến cô thay ngài ấy.
Một phần vì cô đã vi phạm hôn nhân trong bản hợp đồng đã kí, nhưng cô không cần bồi thường bất kì khoảng nào....!
- không...không thể như vậy...!
- cô sẽ phải bỏ đi đứa trẻ hoặc rời xa khỏi đất nước này và đi đâu đó thật xa.
Rời bỏ Bạch Niên Tử...!đó là sự lựa chọn của ngài ấy dành cho cô
- tại sao...!tại sao mọi chuyện...!
- một nguồn tin đã báo lại với ngài ấy, tất nhiên tôi chỉ là một luật sư làm theo những gì được ghi ở đây, tôi không hề biết chuyện gì đã xảy ra giữa hai người...!
- Bạch Niên Tử...!anh ấy...!
Ái Chi xoa nhẹ vào bụng mình.
Một mầm sống đang e ấp lớn dần trong cơ thể cô.
Ngỡ đâu mọi thứ sẽ như cô mong.
Nào ngờ, Bạch Niên Tử hắn đã phát hiện ra tất cả mọi việc.
Điều tiếp theo cô nên làm gì đây chứ?
Tâm trạng cô không còn ổn định như ban nãy, nước mắt cô dường như sắp tuôn ra nhưng cô đã nuốt cơn đau lòng ấy vào trong
- Cô Phỉ à, bảng kí kết này phải thực hiện trước khi ngài Bạch trở về, tức là còn ngày cho cô suy nghĩ.
Nếu không lúc đó đứa nhỏ muốn giữ hay không thì không còn tùy vào cô nữa rồi...!
- ...!tôi...!
- còn một việc...!cô chắc cô muốn nghe chứ?
- ...!
- mẹ cô vừa mất cách đây không lâu.
Có lẽ cô không hề biết về chuyện này
Cô thêm một tin bàng hoàng.
Mắt cô mở to ra, tai cô ù đi vì không tin những gì mình nghe thấy.
Mẹ cô mất? Không..
không thể nào...!mới lần trước, mẹ còn hứa với cô sau này sẽ cùng cô có một cuộc sống mới thật hạnh phúc mà, nhưng tại sao....!
- cô...!cô vừa nói...!điều đó...!
- Bạch Niên Tử ngài ấy nói rằng việc đó không quan trọng đến Bạch gia và hơn hết là cô với ngài ấy đơn giản chỉ kết hôn trên hợp đồng.
Cho nên chuyện này dù ngài ấy có nói với cô đi chăng nữa thì chẳng ảnh hưởng hay liên quan gì giữa ngài ấy và cô..