Sáng sớm hôm sau Vinh Cẩn Du liền dẫn theo Tiêu Duẫn đi Nhan Nhan Nhu Hiên.
Hôm nay nàng có rất nhiều việc muốn phân phó, vì thế nàng có một lịch trình làm việc vô cùng dài.
Các nàng vừa đến Nhan Nhu Hiên, việc thứ nhất đó chính là triệu tập tất cả mọi người lại họp. Gọi tất cả người làm từ trên xuống dưới lại đây.
"Chào mọi người, ta tên Vinh Ngọc, từ giờ trở đi Nhan Nhu Hiên này cùng Minh Nguyệt cư và Thu Thủy các đều là sản nghiệp trên danh nghĩa của ta. Đối với phương thức hoạt động cùng hình thức kinh doanh về sau, còn có người làm, ta muốn điều chỉnh một chút. Đương nhiên nếu ai nguyện ý ở lại thì cứ ở lại, không muốn thì có thể đổi sang một nơi khác. Người nào không muốn ở lại thì bây giờ có thể rời đi trở về phòng thu thập hành lý."
Những chuyện liên quan đến công việc Vinh Cẩn Du đều không thích vòng vo, nàng thích nói trắng ra, ngay từ đầu liền đi thẳng vào vấn đề chính. Vinh Cẩn Du nói xong liền nhìn xuống dưới đài, phía dưới người người tốp năm tốp ba nhỏ giọng thảo luận, nửa ngày cũng không ai nguyện ý rời đi.
"Vậy nếu mọi người không ai muốn rời đi cả thì ta liền nói rõ trước một chút, sau đó sẽ bàn về vấn đề buôn bán. Nếu ai có ý kiến hay thắc mắc gì, đều có thể nói ra."
"Đầu tiên, nơi này về sau sẽ không còn là thanh lâu nữa, sau này chúng ta chỉ buôn bán chứ không tiếp khách. Buôn bán sẽ bao gồm ăn nhậu chơi bời, nơi dừng chân cùng biểu diễn tài nghệ. Chỉ cần các vị có sở trường đặc biệt đều có thể lên đài biểu diễn, đương nhiên chúng ta sẽ đảm bảo an toàn cho các ngươi, cũng không để người khác tổn hại đến tôn nghiêm các ngươi. Các ngươi sẽ phụ trách bồi khách nhân ăn cơm, uống rượu, nói chuyện phiếm nhưng không thể bồi khách nhân qua đêm."
"Thứ hai, từ hôm nay trở đi các ngươi bắt đầu được khôi phục tự do của bản thân. Đương nhiên, ta có thể mở cửa buôn bán nhưng cũng không phải là người mở đường cho các ngươi, khế ước bán thân ta sẽ trả lại cho các ngươi, cho nên nếu muốn tiếp tục làm việc thì đều phải ký kết hợp đồng lao động. Hợp đồng có nghĩa là gì? Có hai loại là có thời hạn và không có thời hạn, dựa theo giá trị ngân lượng khế ước bán thân cùng tiền công mỗi tháng và số bạc kiếm được trong ngày, ta sẽ suy ra các ngươi phải làm bao nhiêu ngày trong một năm. Khi hết hợp đồng, nếu muốn ở lại thì cứ tiếp tục gia hạn hợp đồng, không muốn tiếp tục ở lại liền có thể đến nơi khác làm. Tất nhiên khi hợp đồng vẫn còn thời hạn, các ngươi đều là ngươi làm của ta, các ngươi đều có quyền lợi của riêng mình. Các ngươi chỉ phải làm việc cho ta trong thời hạn hợp đồng mà thôi. Các ngươi có thể làm bằng hữu hoặc cũng có thể vờ như không quen biết ta, những điều này đều là quyền lợi cùng tự do của các ngươi, cũng có thể nói theo cách khác rằng ngoại trừ giờ làm việc thì bất luận là các ngươi đi nơi nào, làm gì, đều không có bất kì liên quan gì đến Nhan Nhu Hiên, đó là tự do của các ngươi, nam cưới nữ gả gì đó ta cũng sẽ không can thiệp."
Trên hợp đồng tất nhiên sẽ nêu tỉ mỉ chi tiết hơn, đây đã lược bỏ rất nhiều từ rồi.
"Các ngươi đem hợp đồng này nhìn qua một lần, nếu không có ý kiến gì thì hãy ký tên lên sau đó đem khế ước bán thân cầm về đi. Nếu có chỗ nào không hiểu hay không biết từ nào thì cứ hỏi bọn họ một chút." Vinh Cẩn Du một bên đánh giá xung quanh nên thiết kế thế nào, một bên chỉ dẫn Tiêu Duẫn cùng Hoa Nhan và Hoa Nhu.
"Tiêu Duẫn, ngươi đi tìm vài thợ thủ công tới đây đi. Những bản hợp đồng đó cứ giao cho Hoa Nhan và Hoa Nhu giải quyết là được."
Bọn họ đáp lời, Vinh Cẩn Du lại bắt đầu nhìn xung quanh. Nhan Nhu Hiên này chỉ có hai tầng, cũng không lớn lắm. Chỉ là sau này thêm hai nhà bên cạnh nữa thì sẽ lớn hơn rất nhiều. Vinh Cẩn Du thừa dịp Tiêu Duẫn đi tìm thợ thủ công liền đi thăm dò xung quanh. Trong đầu cũng chậm rãi suy nghĩ nên trang hoàng thế nào.
"Thiếu gia, các thợ thủ công đã tới." Lúc này Tiêu Duẫn cũng đã dẫn theo các thợ thủ công quay về.
"Được. Ai là quản sự, ta muốn cùng các ngươi trao đổi một chút cụ thể sẽ làm thế nào, phải trang trí ra sao."
Vinh Cẩn Du giải thích kỹ càng cho bọn họ phong cách trang trí nàng muốn hướng tới. Thật ra nàng muốn trang trí một cách thanh nhã, bố cục độc đáo thì mới có thể thể hiện rõ sự phong nhã xa hoa khác biệt với những nơi khác, như vậy mới có thể hấp dẫn nhiều người tới, nâng cao doanh số.
Thời điểm Vinh Cẩn Du mua nơi này liền quyết định, nếu nàng không có ở đây thì sẽ giao cho Hoa Nhan giúp nàng quản lý công việc nơi này. Với khả năng khôn khéo cùng tính tình phúc hắc của Hoa Nhan, nhất định sẽ có thể phát huy vô cùng nhuần nhuyễn bản chất nữ cường nhân của nàng ấy.
Sau khi cùng các thợ thủ công trao đổi xong, mọi chuyện đều đã nói rõ, nàng muốn trang trí xong trong nửa tháng. Vinh Cẩn Du liền hạ lệnh kêu toàn bộ người làm đều dọn đến Minh Nguyệt cư ở tạm, trước tiên sẽ để các thợ thủ công bắt đầu trang trí từ Nhan Nhu Hiên đến Thu Thủy các. Sau khi hai nơi này trang trí xong cuối cùng sẽ đến Minh Nguyệt cư, đến lúc đó ba cái tên này đều sữ trở nên vô dụng, bởi vì ba nơi này sẽ gộp thành một gọi là Tây Tử các. 'Tây Tử hồ bạn Tây Tử các, nguyệt chiếu tây tử hảo thì tiết.' Tên này Vinh Cẩn Du nghĩ ra trong lúc ngắm Tây Hồ.
"Hoa Nhan, Hoa Nhu các ngươi lại đây một chút, ta có chút việc muốn giao phó cho các ngươi." Vinh Cẩn Du nghĩ nếu ở chỗ này nửa tháng sẽ rất nhàm chán, cho nên nàng muốn đi chơi ở sông Tần Hoài cùng Dương Châu.
Hoa Nhan và Hoa Nhu sửa xong khế ước cùng hợp đồng, nói: "Chuyện gì a ?"
Vinh Cẩn Du trông rất có hứng thú, ý vị thâm trường nhìn Hoa Nhan, nói: "Là thế này, ta có chút việc phải ra ngoài nửa tháng, nơi này hết thảy mọi thứ đều giao lại cho Hoa Nhan thay ta quản lý."
Hoa Nhan cả kinh, nói: "Thật sự giao cho ta thay ngươi quản lý sao? Sợ rằng có chút không ổn, ngươi không sợ ta không quản lý được những người này và cả những công việc kia sao ?" Hoa Nhan cùng Hoa Nhu vừa nghe nàng nói xong đều cả kinh, có chút kinh ngạc cùng có chút thụ sủng nhược kinh, không tin vào tai mình.
"Không sai, chính là giao cho ngươi thay ta quản lý, hãy trở thành hình tượng một nữ cường nhân a, không cần phải ngụy trang thành một người nhu nhược, kỹ thuật diễn của ngươi cao tới đâu cũng chỉ có thể lừa được những tên sắc lang, lưu manh, đại thúc gì đó. Ngươi hãy trở thành chính mình, cần chi phải miễn cưỡng vui vẻ cười đùa chứ? Huống chi, phải dựa vào chính mình mà sống tốt mới là điều mỗi người nên làm nhất."
Vinh Cẩn Du một câu nói toạt ra tâm tư Hoa Nhan, đúng vậy, ở hoàn cảnh như thế thì có thể hình thành tính cách gì chứ. Hoa Nhan từ nhỏ đã phải bảo vệ bản thân, bảo vệ muội muội, nên nàng phải kiên cường hơn so với những người khác.
Trong lòng nàng vẫn luôn muốn có bầu trời của riêng mình, có sự nghiệp của chính mình. Khác với nàng, từ nhỏ Hoa Nhu đã được nàng bảo hộ cho nên khá yếu đuối, mơ ước của nàng rất đơn giản, nàng chỉ muốn tìm được người mình thích, một người nguyện ý sống với nàng cả đời. Nếu nói Hoa Nhan là mẫu hình tượng nữ cường nhân của sự nghiệp thì Hoa Nhu chính là một tiểu nữ nhân của gia đình.
Bất luận là muốn trở thành nữ cường nhân tự bảo hộ chính mình, bảo hộ người thân hay là một nữ tử thanh lâu muốn tìm người mình thích, sống tốt cả đời sau, giúp chồng dạy con. Ý nghĩ như vậy đều tốt, nhưng ở thế giới của Vinh Cẩn Du, tức là ở thế kỷ lại là một chuyện vô cùng bình thường, không có gì hiếm lạ cả.
--------------Hết chương ---------------