Không Phụ Thê Duyên

chương 46

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoắc lão phu nhân vừa mới ra chính sảnh, liền thấy Ý Ninh Trưởng công chúa cùng Tĩnh An Hầu phu nhân đi tới

Ý Ninh Trưởng công chúa một thân cung trang hoa lệ, búi tóc phi thiên, mang trang sức khổng tước vàng ngậm châu, dung mạo điệt lệ, khí chất ung dung, đôi mắt phượng mang theo ý cười, khiến nàng thoạt nhìn xinh đẹp không gì sánh bằng

Làm người kinh ngạc chính là thiếu niên đi cùng Ý Ninh Trưởng công chúa tới đây

"Nha, là Vệ Quốc Công thế tử!"

Không biết ai kinh hô một tiếng, làm một đám tiểu cô nương trộm nhìn về hướng này dẫn đến xao động. Đừng nói các tiểu cô nương này, kể cả các nữ quyến các phủ hôm nay đến chúc thọ lão phu nhân cũng kinh ngạc cực kỳ, không ngờ không chỉ Ý Ninh Trưởng công chúa tới, mà Vệ Quốc Công thế tử cũng theo tới

Về sau, mọi người thật mau nhớ lại ở tiệc thưởng hoa tại phủ công chúa lần trước, Ý Ninh Trưởng công chúa còn riêng khen Vĩnh Quận Vương thế tử phi Hoắc thị với Vĩnh Quận Vương phi, các cô nương khác của Tĩnh An Hầu phủ cũng được nhìn với con mắt khác, đặc biệt là cô nương đại phòng, chẳng lẽ....

Hoắc lão phu nhân cũng có chút giật mình, bất quá bà rốt cuộc cũng đã từng trải qua sóng to gió lớn, thật nhanh liền thu liễm biểu tình trên mặt, mang theo một đám cháu trai cháu gái tiến lên hành lễ cùng Ý Ninh Trưởng công chúa, những người khác ở đây cũng sôi nổi tiến lên hành lễ

Tuy rằng tuổi tác Ý Ninh Trưởng công chúa không cao hơn Hoắc lão phu nhân, nhưng nàng là quân nên nhận được lễ này

"Hôm nay mạo muội qua phủ quấy rầy, mong lão phu nhân chớ trách" Ý Ninh Trưởng công chúa nâng lão phu nhân dậy, trên mặt treo một nụ cười khéo léo, "Đan Dương cùng Bát cô nương trong phủ xưa xưa nay chơi với nhau đến tốt, biết được hôm nay là ngày sinh thần lão phu nhân, nghe nói Vĩnh Quận Vương Thế Tử Phi cũng đã trở lại, bổn cung cũng lại đây nói một tiếng hỉ cùng lão phu nhân, dính lây một chút phúc khí của lão phu nhân"

Đan Dương quận chúa Hứa Điềm đứng bên cạnh Ý Ninh Trưởng công chúa cười nói: "Lão phu nhân an, ta hồi lâu không gặp được Hoắc Bát, nghe nói hôm nay là sinh thần lão phu nhân, liền nài nỉ mẫu thân lại đây, lão phu nhân chớ trách"

Hai mẹ con Ý Ninh Trưởng công chúa tuy đột nhiên tới, nhưng ý tứ biểu hiện trong lời nói lại đủ cấp cho lão phu nhân mặt mũi.

Người xung quanh sau khi nghe xong, mặc kệ đó có phải là cái cớ hay không, nhưng ánh mắt nhìn về Hoắc lão phu nhân rõ ràng mang chút hâm mộ

Trong lòng Hoắc lão phu nhân cực kỳ cao hứng, nhưng lại khiêm tốn nói: "Công chúa cùng quận chúa nói gì chứ, người đến là khách, tự nhiên rất hoan nghênh"

Hoắc Đình được nha hoàn đỡ ra tới, trong mắt có vài phần suиɠ sướиɠ, vui sướng nhìn về phía muội muội ruột Hoắc Nghiên đang đứng trong đám tỷ muội, không nghĩ tới muội muội có tạo hóa như vậy, nàng tự nhiên cũng muốn cho muội muội cùng mẹ có được tốt đẹp

Vệ Quốc Công thế tử ở kinh thành có bao nhiêu nóng chạm phỏng tay, nàng đều biết rất rõ, cô em chồng mỗi lần tiến cung tham gia cung yến, nếu là nhìn thấy Vệ Quốc Công thế tử, đều treo hắn ở cửa miệng nói mất hết mấy ngày, nhớ mãi không quên.

Nếu muội muội thật có thể gả vào Vệ Quốc Công phủ, trở thành Vệ Quốc Công thế tử phu nhân, không chỉ có thể có được vị hôn phu thế gian hiếm có, mà đối với Tĩnh An Hầu phủ cùng Quận Vương phủ cũng đều có lợi

Hoắc Nghiên lại là không thể hiểu nổi, ý tứ Đan Dương quận chúa Hứa Điềm là bởi vì chơi tốt cùng nàng, cho nên hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa mới tham gia sinh thần tổ mẫu? Mặt mũi nàng có lớn như vậy sao?

Huống hồ, nàng chưa bao giờ cảm thấy mình cùng Đan Dương quận chúa chơi đến tốt, tính tình Đan Dương quận chúa như vậy, quỷ mới chơi tốt cùng nàng

Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Hoắc Nghiên không lộ mảy may

Sau một phen ngươi tới ta đi hàn huyên chào hỏi một phen, Hoắc lão phu nhân tự mình dẫn Ý Ninh Trưởng công chúa vào chính sảnh, mời nàng ngồi vị trí chủ tọa, nhưng Ý Ninh Trưởng công chúa từ chối. Tuy rằng Ý Ninh Trưởng công chúa thân phận tôn quý, nhưng thọ tinh hôm nay chính là Hoắc lão phu nhân, cho nên Ý Ninh Trưởng công chúa chỉ ngồi ở vị trí phó, không đoạt nổi bật của thọ tinh

Tĩnh An Hầu phu nhân liếc liếc mắt nhìn thần sắc khác nhau của các nữ quyến khác chung quanh, trong lòng lại có ít sầu lo

Ý Ninh Trưởng công chúa đột nhiên đến, tự nhiên cũng làm nàng nghĩ đến trên người nữ nhi, bất quá loại ý tưởng này sau khi nghe Ý Ninh Trưởng công chúa nói, thực mau liền không có

Nữ nhi của mình chính mình biết, tuy rằng tiểu nữ nhi Hoắc Nghiên cùng Đan Dương quận chúa Hứa Điềm xác thực có nói được vài lời, nhưng Đan Dương quận chúa không có đặc biệt cất nhắc tiểu nữ nhi, giao tình hai tiểu cô nương bình bình đạm đạm. Cho nên, nàng không hiểu lắm, hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa đến đây làm gì, thậm chí cả Vệ Quốc Công thế tử cũng đến, chẳng lẽ trưởng nữ Vĩnh Quận Vương thế tử phi là nguyên nhân cấp mặt mũi cho Tĩnh An Hầu phủ?

Nói như vậy cũng được, nghe nói Vĩnh Quận Vương phi cùng Ý Ninh Trưởng công chúa quan hệ không tồi

Ý Ninh Trưởng công chúa đến tuy rằng chỉ là khúc nhạc đệm, nhưng cũng đã đẩy không khí càng thêm náo nhiệt sôi nổi

Sau khi an tọa, rốt cuộc cũng đến phần con cháu Tĩnh An Hầu phủ hiến thọ lễ cho Hoắc lão phu nhân

Đầu tiên là phu thê Tĩnh An Hầu dẫn đầu hiến thọ lễ, tiếp theo là phu thê Nhị lão gia, phu thê Tam lão gia, phu thê Tứ lão gia, phu thê Ngũ lão gia

Các trưởng bối hiến thọ lễ xong, liền đến phiên vãn bối

Lấy đích trưởng tôn Hoắc Thừa Giáp dẫn đầu, mang theo một đám đệ đệ phía dưới hiếp thọ lễ cho tổ mẫu, tiếp theo mới đến cháu gái

Con cháu hiến thọ lễ, khách xem lễ, loại tiết mục này luôn thường thấy, thọ lễ đều là có nhiều loại, có loại tuy rằng không đáng giá, nhưng đại biểu cho tấm lòng hiếu thảo của con cháu, lão phu nhân ngồi trên mặt cũng đầy tươi cười

Khi các cô nương Tĩnh An Hầu phủ đi lên hiến thọ lễ, ánh mắt của nhũng nữ quyến đến xem dừng ở lễ trên tay các cô nương. Lần này bởi vì có Ý Ninh Trưởng công chúa, dẫn tới lực chú ý của người hôm nay đến chúc thọ lão phu nhân đều đặt trên người các cô nương Tĩnh An Hầu phủ

Mặc kệ hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa mang theo đôi nhi tử lại đây chúc thọ Hoắc lão phu nhân, thật là đã nhìn trúng cô nương phủ Tĩnh An Hầu hay không, hay là bởi vì Vĩnh Quận Vương thế tử phi, nhưng ý tứ cũng không sai biệt lắm, thậm chí có một số người nhận định, Ý Ninh Trưởng công chúa nhất định là đã nhìn trúng cô nương Tĩnh An Hầu phủ làm dâu, hơn nữa người được chọn còn là Bát cô nương đại phòng

Hoắc Uyển mang theo bọn muội muội tiến lên hiến thọ lễ cho lão phu nhân, trong cái nhìn chăm chú của đám đông, không khỏi có chút khẩn trương

Khi nhìn đến nhóm cô nương đang tiến lên, ánh mắt mọi người trước tiên tự nhiên dừng trên người Hoắc Thù. Các cô nương Tĩnh An Hầu phủ diện mạo, khí chất mỗi người một vẻ, đều là cô nương trong trẻo xinh xắn, chỉ là nếu có Hoắc thất cô nương ở đây, các cô nương lại biến thành làm nền, khiến cho ánh mắt người nhìn tự nhiên rơi xuống người nàng

Bất quá đại đa số phụ nhân ở đây đều cảm thấy Ý Ninh Trưởng công chúa nhìn trúng hắn là cô nương đại phòng, Hoắc Bát cô nương muội muội ruột của Vĩnh Quận Vương thế tử phi mới đúng, cho nên thật mau ánh mắt lại chuyển lên người Hoắc Nghiên

Hoắc Nghiên bị những ánh mắt như có như không này làm cho thực khẩn trương, khi Hoắc Thù mang thọ lễ mình đã chuẩn bị hiến cho lão phu nhân, nàng cũng vội vàng đi lên, dâng thọ lễ của mình

Hoắc lão phu nhân thấy thọ lễ của hai cháu gái đều giống nhau, trong lòng có chút gì đó, nhưng cũng không hiện ra mặt, đều là cười mỉm mỉm tiếp nhận, còn khen các nàng tốt một trận

Người ở đây sau khi đánh giá xong Hoắc Nghiên, lại chuyển ánh mắt nhìn về Ý Ninh Trưởng công chúa

Chỉ thấy Ý Ninh Trưởng công chúa mỉm cười, trong tay bưng trà chậm rãi uống, làm người không nhìn ra khác thường. Mà Đan Dương quận chúa phía sau nàng đang lườm mấy cô nương Tĩnh An Hầu phủ, Vệ Quốc Công thế tử thần sắc đạm nhiên, không riêng dừng ánh mắt trên bất luận kẻ nào, vẫn duy trì phong thái quân tử

Trong lòng có chút thất vọng, cái gì cũng chưa nhìn ra

Tiếp theo là thọ lễ của Cửu cô nương Hoắc Diệu

Nàng hiến thọ lễ là bức bình phong tơ vàng thêu kinh văn, kinh văn là lão phu nhân viết, tự tay nàng thêu thành. Không thể không nói, thọ lễ này phi thường thảo hỉ, mang ý nghĩa cát tường, nếu đặt ở ngày thường, tuyệt đối có thể khiến người khác chú ý, làm Hoắc Diệu rất kiêu ngạo. Chỉ là hiện nay đại đa số ánh mắt đều dừng trên người Hoắc Nghiên, phản ứng đối với thọ lễ này của Hoắc Diệu cũng thật bình thường

Hoắc lão phu nhân tuy rằng cao hứng, nhưng nhìn dáng người Hoắc Diệu chưa có nảy nở mấy, trong lòng thầm đáng tiếc, khích lệ một phen như cũ, cho người dọn đi xuống

Trong lòng Hoắc Diệu có chút mất mát, sau mất mát lại có chút ủy khuất, cảm thấy đều là do Hoắc Nghiên cùng Hoắc Thù đoạt nổi bật của nàng. Nếu không phải dung mạo Hoắc Thù xinh đẹp, Hoắc Nghiên là cô nương đại phòng, hai người kia có chỗ nào so được với nàng?

Tuy Hoắc Nghiên bị nhìn đến khẩn trương, nhưng thoáng nhìn qua bộ dạng Hoắc Diệu ủy khuất lại không thể lộ, tức khắc liền cao hứng

Hoắc Diệu ủy khuất, Ngũ phu nhân lại tức giận đến gan đau

Vốn đã chuẩn bị tốt thọ lễ khiến nữ nhi tuyệt đối trở thành đối tượng được chú ý ngày hôm nay, cứ như vậy liền bị phá hỏng, phỏng chừng người ở đây chú ý đến nữ nhi còn chưa được mấy người, làm sao không cho Ngũ phu nhân đã vì ngày này chuẩn bị riêng vài tháng khó chịu? Hiện tại người trong lòng Ngũ phu nhân ghét nhất chuyển từ kế nữ Hoắc Thù biến thành Bát cô nương Hoắc Nghiên đại phòng, cảm thấy nha đầu này trời sinh chính là đối nghịch cùng nữ nhi, ngày thường hay cãi nhau còn không nói, loại thời điểm này còn đoạt nổi bật của nữ nhi

Chỉ là Ngũ phu nhân có sinh khí cũng không thể biểu hiện ra ngoài, làm trong lòng nàng nôn muốn chết

Con cháu Tĩnh An Hầu phủ hiến thọ lễ xong, tiếp theo là con cháu chi thứ Hoắc gia

Quá trình hiến thọ lễ này tiến hành suốt một canh giờ liền kết thúc, này vẫn chưa xong toàn bộ, còn có một ít con cháu Hoắc gia đang bên ngoài chỉ cần đưa lễ vào là được

Sau khi hiến thọ lễ kết thúc, mọi người dời bước đến phòng bày yến tiệc dùng bữa

Sau khi ăn xong, sắc trời còn sớm, ở chỗ Tây Khóa Viện đã dựng sân hát kịch, Hoắc lão phu nhân, Tĩnh An Hầu phu nhân bồi Ý Ninh Trưởng công chúa đi qua xem diễn, các phu nhân phủ đệ khác tự nhiên đi cùng, còn một ít không thích xem diễn, có thể ở tại phòng khách cạnh sân đánh bài

Hoắc Nghiên bị người khác nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên, đang muốn tìm cớ rời đi, nào ngờ Đan Dương quận chúa Hứa Điềm lúc này lại đến đây

"Hoắc Bát, lại đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi" Hứa Điềm nói, gắt gao nhìn chằm chằm Hoắc Nghiên, không cho phép cự tuyệt

Hoắc Nghiên không thích ngữ khí Hứa Điềm, nhưng hiện tại đang ở nhà mình, dưới đám đông nhìn chăm chú, không cần thiết tranh chấp cùng nàng, đôi mắt xoay chuyển, lập tức liền nói: "Được thôi, Thất tỷ ta cũng đi qua"

Hứa Điềm nhìn thoáng qua Hoắc Thù, sửng sốt, rất là ngạo mạn nói: "Đương nhiên có thể"

Hoắc Diệu thấy thế, yểu điệu dịu dàng đi tới, ôn nhu nói: "Quận chúa, ta có thể đi không?"

Đan Dương quận chúa trừng đôi mắt, xuề xòa nói: "Ta tìm Hoắc Bát nói chuyện, ngươi theo làm cái gì?" Sau đó tiến lên một phen nắm tay Hoắc Nghiên, "Đi, tìm địa phương có thể nói chuyện"

Hoắc Nghiên nhìn Hoắc Diệu bị Hứa Điềm đánh rớt mặt mũi trước bao nhiêu người, trong lòng buồn cười muốn chết, ngoài mặt giả ý nói: "Cửu muội, ta cùng quận chúa đi trò chuyện, các ngươi đi chơi trước"

Nói, một tay lôi kéo Hoắc Thù, ba cô nương cứ như vậy tay nắm tay rời đi

Hoắc Diệu mất mặt như thế, hốc mắt có chút đỏ lên, đặc biệt các cô nương ngồi xung quanh như có như không nhìn qua, làm nàng càng thêm mất mặt muốn chết, nhịn không được quay lưng liền đi.

Thẩm Đồng thấy thế vội chạy đến tìm nàng

Cho đến khi đến chỗ không người trong đình, nhìn đến Hoắc Diệu ngồi yên ở chỗ kia lặng lẽ rơi nước mắt, Thẩm Đồng thật muốn thở dài, nhưng đây là biểu muội ruột thịt, lại không thể không để ý đến nàng, an ủi nói: "Có cái gì đâu mà khóc?"

Hoắc Diệu cắn cắn môi, thấp giọng nói: "Ta tự nhận không thua các nàng, không phải tuổi ta tương đối nhỏ, lại là ngũ phòng, bằng không...."

Nếu nàng là đại phòng, năm nay cập kê, không chừng người Ý Ninh Trưởng công chúa nhìn trúng là nàng

Thẩm Đồng trợn trắng mắt, "Nói bừa cái gì vậy? Hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa đến bất quá vì mặt mũi Vĩnh Quận Vương thế tử phi, nơi nào là tới vì Hoắc Nghiên? Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi"

Hoắc Diệu thấy nàng ngôn từ chuẩn xác, tức khắc có chút hồ nghi

Thẩm Đồng đưa mặt qua tới, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi nghe mẹ ta nói, tông thất Vĩnh Quận Vương có chút đắc dụng, đại tỷ ngươi là Vĩnh Quận Vương thế tử phi, từ trước đến nay hiền lương thục đức, bên ngoài rất có hiền danh, bà bà nàng Vĩnh Quận Vương phi có giao tình rất tốt với Ý Ninh Trưởng công chúa, Ý Ninh Trưởng công chúa ít nhiều cũng cho lão phu nhân mặt mũi, cũng không nhất định nhìn trúng Nghiên biểu tỷ đâu"

Hoắc Diệu giật mình nhìn nàng, về sau nghĩ nghĩ, cảm thấy lời này cũng không tồi

Ý Ninh Trưởng công chúa nếu thật sự nhìn trúng Hoắc Nghiên, vừa rồi sẽ cho Hoắc Nghiên mặt mũi, mà không phải đối với các cô nương đều bình đẳng

Điều này làm cho lòng nàng cũng ít nhiều thấy dễ chịu

Truyện chỉ đăng tại

Ba cô nương đi đến chỗ sân sau yên lặng, Đan Dương quận chúa Hứa Điềm nhìn trái nhìn phải, nhìn Hoắc Nghiên nói: "Hoắc Bát, nơi này giống như ta đã tới"

Hoắc Nghiên rất muốn trợn trắng mắt với nàng, miệng nói: "Quận chúa tự nhiên đã đến, lần trước người còn đi lạc ở nơi này"

Khi còn nhỏ Đan Dương quận chúa từng theo tổ mẫu Trung Nghĩa hầu phu nhân đến Tĩnh An Hầu phủ uống rượu mừng, cùng Hoắc Nghiên là không đánh không quen, Ý Ninh Trưởng công chúa nói hai người các nàng chơi đến tốt, kỳ thật cũng không gạt người, khi còn nhỏ Đan Dương quận chúa cùng Hoắc Nghiên xác thật mới là chơi đến tốt

Chỉ là Hoắc Nghiên không thích tính tình nuông chiều của Đan Dương quận chúa, không muốn cùng các cô nương khác trong phủ xoay quanh nàng, nịnh hót nàng, dần dà, tình cảm này liền nhạt dần, gần như mấy năm qua đã không còn lui tới

"Quận chúa có chuyện gì muốn nói với ta?" Hoắc Nghiên cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng

Hứa Điềm hơi do dự, tựa hồ có chút khó nói, quay đầu nhìn về phía Hoắc Thù nói, "Để Hoắc Thất ra bên ngoài, ta không muốn nàng nghe thấy được"

Lúc này Hoắc Nghiên thật sự trợn trắng mắt, thực ra nàng đã không còn kiên trì, nhìn Hoắc Thù nói: "Thất tỷ, xin lỗi đưa tỷ đến nơi này, tỷ đến Huyên Vũ Hiên trước, một lát nữa ta đến tìm tỷ"

Cùng với giữ Hoắc Thù tại nơi này xấu hổ, còn không bằng để nàng về Huyên Vũ Hiên trước

Hoắc Thù không sao hết, lúc trước bởi vì Hoắc Nghiên khẩn cầu nàng, nên nàng mới đáp ứng lại đây, hiện tại không còn cần đối mặt Đan Dương quận chúa, nàng tự nhiên vui mừng tự tại

Tuy rằng Đan Dương quận chúa là muội muội Vệ Quốc Công thế tử Nhiếp Ngật, nhưng Hoắc Thù chia bọn họ đến cực kỳ rõ ràng, Nhiếp Ngật là Nhiếp Ngật, Đan Dương quận chúa là Đan Dương quận chúa, không thể nhập làm một. Hơn nữa hai anh em này họ liền không giống nhau, không có gì đáng để ý, cho dù nàng nghĩ muốn đoạt Nhiếp Ngật, cũng sẽ không tốn công tại nơi Đan Dương quận chúa, ra tay cũng là tốn công vô ích

Đúng rồi, hôm nay Nhiếp Ngật cũng tới, không biết hiện giờ hắn ở nơi nào

Nghĩ đến đây, Hoắc Thù cũng không về Huyên Vũ Hiên, bước chân vừa chuyển lại bước lên hướng khác mà đi

"Tiểu thư, người muốn đi đâu?" Ngải Thảo thấy đường nàng đi ngày càng không đúng, vội hỏi nói

Trong lòng Ngải Thảo có chút bất an, mà loại bất an này là do nhìn cô nương nhà nàng đột nhiên đi vào một cái sân hẻo lánh, sau đó vòng quanh tường một lát, rồi bắt đầu leo cây, biểu tình nha hoàn như bị sét đánh

Hoắc Thù làm lơ biểu tình của nha hoàn, thật lưu loát bò lên gốc cây hương xuân dựa vào tường, dựa vào núi giả xung quanh che chắn thân hình nàng, sau đó đạp một cái lên thân cây, đôi tay bám vào tường, hướng hoa viên bên ngoài tường viện nhìn xung quanh

Thực mau, ánh mắt nàng liền dừng trên người thiếu niên đang đứng bên cạnh hồ nước cách đó không xa xem cá

Thiếu niên kia như có sở cảm, đột nhiên xoay người, theo hướng này nhìn qua

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio