Trận đánh ngày càng kịch liệt, hai nam ba nữ không ngừng sử dụng sát chiêu muốn kết liễu tính mạng của kẻ thù.
Trên ngọn cây gần đó, Trần Duyên không ngừng chăm chú quan sát xung quanh. Cuối cùng hắn chấp tay triệu ra Loa Trùng Ốc, hàng ngàn hàng vạn Phệ Huyết Trùng từ bên trong căn tiểu ốc nhỏ từ nắm tay ồ ạt thoát ra như động không đáy.
- Hừ con sâu mập ngươi còn muốn ngủ tới bao giờ.
Trần Duyên hừ nhẹ ném Tiểu Mập Mạp ngủ say từ trong não hải, Tinh Thần Trùng đã lột xác thành công hơn mười ngày trước ngoài trừ mập ra thêm một vòng thì sức ăn rõ ràng tiến bộ hơn lúc trước. Chỉ cần nghĩ tới đây Trần Duyên liền nổi khí nắm lấy chóp đuôi gần như tiêu biến chỉ vì cơ thể sắp biến thành hình tròn mà xoay trên không trung.
- Cái gì mà “lột xác hóa bướm”, đột phá thực lực. Ta thật sự không biết bản mạng linh trùng của mình thật sự là thần trùng hay chỉ là giun đất.
Bình thường Tiểu Mập Mạp khi bị Trần Duyên đùa giỡn chỉ còn biết buông xuôi chịu trói “tùy quân xâm lược” nhưng lần này nghe tới hay chữ giun đất thì lại nỗi khí, có lẽ Trần Duyên đã thật sự chạm tới lòng tự ái của nó.
Nhanh chóng trở người thoát ra dưới sự kinh ngạc của hắn, Tiểu Mập Mạp liền ưởng chiếc bụng căng tròn, nói thật ra chính Trần Duyên cũng không thể nào nhận ra đâu là phần bụng của nó nữa.
- Cái gì tiểu tử ngươi muốn lãnh binh dẹp loạn sao?
Tiểu Mập Mạp gật đầu lia lịa, nó muốn Trần Duyên biết được thần trùng không thể nào cùng giun đất có thể đồng hàng xem xét.
- Hừ không cần ngươi phải tự nguyện đề cử bản thân, ta không tin Tiểu Huyết lại thua kém.
Trần Duyên cười khẩy hất cằm nhìn qua Tiểu Huyết bây giờ hình thể đã lớn gấp đôi so với số Phệ Huyết Trùng kia.
Tiểu Huyết cùng không khiến hắn thất vọng, hai chiếc nanh sắc bén như lưỡi dao bên trong miệng máu vươn ra cùng tiếng hét chói tai khẳng định thực lực bản thân.
Trông thấy Trần Duyên không khỏi hài lòng trước biểu hiện của Tiểu Huyết, Tinh Thần Trùng không cam lòng để vị trí đệ nhất bị đe dọa. Hình thể tiểu cầu bật nãy lên liên tục trước mặt hắn như muốn nhắc.
- Còn có ta ở đây nữa.
Nhưng tiếc là không hề được hắn để mắt tới.
Tưởng rằng vị trí được sủng ái nhất lại bị rơi vào tay của Tiểu Huyết thì…
- Trần Duyên tiểu tử.
Trông thấy vị cứu tinh đã tới Tiểu Mập Mạp mừng rỡ khóc lóc với lão, kể biết bao uẩn khúc phải hứng chịu.
Không ngoài suy nghĩ của Trần Duyên, cuối cùng Chu lão cũng mở lời bênh vực “cục cưng” của lão.
- Tiểu tử, lão phu thiết nghĩ ngươi nên cho hài tử này một cơ hội thử sức, chẳng lẽ ngươi không muốn biết thực lực của Tinh Thần Trùng sau khi thoát kén sao?
Lời nói lão tuy nhẹ nhàng nhưng lại đánh trúng vào chủ ý của Trần Duyên, quả thật hắn cũng thật sự tò mò không biết bản lĩnh mới của Tiểu Mập Mạp là gì. Khi còn là linh trùng cấp một đã khiến hắn sinh ra thần thức nghich thiên, nếu như đột phá khẳng định sẽ mang tới lợi ích to lớn vô cùng.
Nhưng hắn không thể tỏ ra quá hứng thú, với bản tính nhìn đâu cũng thấy lợi ích như Tiểu Mập Mạp này khẳng định bản thân sẽ bị rút khô. Nay may mắn được Chu lão nhấc cho bậc thang bước xuống làm sao Trần Duyên có thể bất kính bỏ qua. (đúng là chủ nào tớ đó mà >-