Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

chương 120: phía sau truy tung

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hihihi Tuyết Tuyết đây không phải lúc để ngươi đùa giỡn, mau chóng giúp tỉ tỉ truy tìm tung tích hai vị sư đệ.

Nàng nhột nhạt rùng mình khiến cho đôi núi cao kia cũng run rẫy theo.

Tiểu cẩu đầy cơ linh, tuy có một chút ủy khuất nhưng vẫn hướng nàng ngửi ngửi hai đồ vật có mùi của hai kẻ kia. Với khứu giác kinh người, chỉ cần hai hơi thở tiểu cẩu đã tìm ra hướng đi của bọn chúng. Ngay tức khắc liền lộ ra tốc độ kinh người không hề thua kém yêu thú cấp hai lần mò trong rừng rậm lao đi.

Sau hơn nữa canh giờ vòng vo cuối cùng năm người một cẩu đã tìm tới nơi giao chiến.

- Nơi đây khẳng định là đã diễn ra cuộc chiến ác liệt.

Hương Lan dẫn đầu dò xét.

- Chúng ta mau tản ra tìm kiếm xung quanh.

Tất cả đều tán thành.

Rốt cuộc ngoài những vết tích đổ nát thê thảm thì năm người đều trắng tay quay trở lại.

- Không thể nào, làm sao có thể một chút sơ hở cũng không có.

Hàn Viên đã gấp không chịu được, không biết kết cục của ba kẻ ra sao thì hắn cũng là kẻ chịu thiệt.

- Khoan đã.

- Sư muội đã tìm thấy manh mối gì sao?

Mọi người đều tập trung hướng nhìn vào Hương Lan.

- Không sai, Tuyết Tuyết đã tìm thấy mùi vị của kẻ sống sót để lại.

Nàng vẻ mặt xám xịt.

- Là kẻ nào, Trần Duyên hay là hai kẻ kia?

Mĩ phụ Lương Tiểu Xuân hối thúc.

- Là mùi của tiểu tử Trần Duyên kia.

Lời nàng nói ra có chút khó nghe, chính bản thân mĩ nữ cũng không tin vào lời nói của mình.

- Cái gì tên Trần Duyên kia thật sự sống sót rời khỏi, không thể nào. Có lẽ hai vị sư đệ đang truy sát hắn.

Hàn Viên không tin vào tai mình.

- Ta cũng nghĩ giống Hàn Viên ngươi nhưng không có một chút dấu vết gì của hai vị sư đệ.

Mọi người tâm trạng đều nặng nề chỉ riêng Lương Tiểu Xuân lại thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất tên tiểu tử kia cũng không ngã xuống, khiến nàng lại luôn lo nghĩ cho hắn.

- Tại sao ngươi còn không mau đuổi theo, tiểu tử kia mà về lại Ma Kiếm Tông thì Hợp Hoang Môn chúng ta liền chó gà cũng không thể vượt qua một kiếp.

Hàn Viên phẫn nộ rít rào.

- Làm sao ta không muốn bám theo, nhưng tiểu tử kia lại không ngờ lại rất ma mãnh. Ở tại nơi đây có hơn mười hướng khác nhau đều có mùi của hắn.

Nàng bất đắc dĩ lắc đầu.

Cuối cùng Hàn Viên cùng nhị nữ chọn ba ngã khác nhau đều hướng về Ma Kiếm Tông truy đuổi.

Đợi khi những kẻ kia đều khuất bóng Hương Lan quay lại hướng mĩ phụ chợt nói.

- Tam sư tỉ truyền âm cho muội ở lại đây hẳn là đã nhìn ra thứ gì đó mà không muốn tiết lộ cho ba người kia?

Nàng mĩ mâu lại có chút đùa giỡn cười mà không cười đầy vẻ yêu mị.

- Hihihi không sai, không ngờ trong tình cảnh này Tứ sư muội lại không chút đắng đo quả là tâm trí bất phàm.

Mĩ phụ đâu còn vẻ câu mày như ban nãy tươi cười đáp lễ.

- Trong Hợp Hoang Môn kẻ gần gũi hắn nhất không phải là người sao, ta không tin hắn có thể nhẫn tâm để vị tiền bối hoa nhường nguyệt thẹn như vậy phải đi vào chổ chết.

Trong Hợp Hoang Môn cô nam quả nữ cùng nhau không tách rời suốt hơn tuần trăng mà không có bất kì chuyện gì thì chỉ có nước đi đầu xuống đất. Mà trọng yếu là nữ nhân thì kiều mị động lòng người còn tu luyện song tu công pháp nói về câu dẫn nam nhân nàng nhận hai không ai dám tự xưng là kẻ đứng đầu.

Còn nam nhân thì lại nỗi danh háo sắc, tin tức Trần Duyên lùng mua xuân dược với số lượng lớn còn chủng loại thì từ cổ chí kim cũng đã không thể che mắt người ngoài.

Mọi người biết chuyện cũng không dám chính diện bàn tán, chỉ có thể cúi đầu bái phục. Không ngờ tên tiểu gia hỏa kia chỉ là Luyện Khí kì tu sĩ đã có thể nhảy lên người tiền bối Trúc Cơ đỉnh phong mà tọa kị.

Lúc đầu đây chỉ là lời đồn thổi, những kẻ mơ tưởng đến nàng luôn gân cổ phản bác cốt là để bảo vệ hình ảnh mĩ phụ lãnh diễm trong lòng. Nhưng ngay khi tin tức Trần Duyên thành công đột phá Trúc Cơ thì mọi chuyện đã như đinh đóng cột, cùng tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong song tu đột phá cũng không phải là chuyện hiếm gặp khiến cho những nam nhân ngoài kia không khỏi ao ước một lần được nếm trải “song hỉ lâm môn” như hắn.

- Hừm sư muội dám trêu chọc ta sao, cho ngươi chết.

Hai mĩ phụ vui đùa song thủ không ngừng sờ soạn lấy nhau khiến khung cảnh xung quanh bớt đi phần nào ưu ám.

- Có phải sư tỉ đã tìm thấy tung tích của tên tiểu tử kia.

Sau một hồi vui đùa nàng cũng đã chấp nhận lo đại sự.

Nàng cười mỉm gật đầu thỏ thẻ vào tai Hương Lan.

- Quả đúng như lời sư tỉ, có một hướng phát ra mùi hương khác lạ.

Nàng chỉ tay về phía Đông Bắc, hướng đi trái ngược hoàn toàn con đường trở về Ma Kiếm Tông.

- Hừm tên Trần Duyên này đúng là mưu ma trước quỷ.

Nàng nũng nịu hừ lạnh phóng người lao đi.

- Tứ sư muội không cần phải bám theo sau, tỉ tỉ có thể một mình đảm đương việc này.

Nàng quay đầu liền thấy Hương Lan tủm tỉm cười phi hành theo sau.

- Hì hì hì muội chỉ đi theo đề phòng hắn đột ngột đổi hướng liền kịp thời cảnh báo.

Nàng bất đắc dĩ đành để sư muội cùng đồng hành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio