Thân ảnh Xích Kim Hổ kì dị bay qua khiến cho cả ba người không tin vào mắt mình.
- Tưởng Niệm sư tỉ vừa rồi…
Bạch Long môi mọng mấp máy thì sau đó một bóng đen với tốc độ bất khả tư nghị lướt qua, bong đen nhanh tới mức cả ba người không kịp trở tay. Trần Duyên tốc độ đã so dánh gấp trăm lần trước kia nhanh chóng xuất hiện sau lưng yêu thú tiếp tục bồi thêm một quyền giữa không trung khiến Xích Kim Hổ bật trở lại.
Một quyền, hai quyền, ba quyền… Xích Kim Hổ trước ánh mắt ngỡ ngàng của ba người không ngừng bị đánh bay. Yêu thú đáng thương nhục thể không còn lành lặn trút xuống hơi thở cuối cùng.
- Hắn…hắn thật sự là nhân loại đi?
Như Phong bất khả tư nghị, trông thấy hạ tràng thập phần thê thảm của Xích Kim Hổ hắn không thể tin nổi Trần Duyên vừa rồi chính là cương ngạnh dùng quyền đầu sinh sinh đánh chết một đầu yêu thú.
- Khô Mộc Đại Pháp quả nhiên lợi hại, dù chỉ đạt tới tiểu thành một quyền sợ rằng thông thường tu sĩ cũng khó lòng tiếp nổi a.
Thu lại công pháp, nhục thể phục hồi. Trần Duyên sắc mặt có chút trắng bệt, hắn nhanh chóng lấy ra Hồi Khí Đan cho vào miệng. Dược lực nhanh chóng thắm nhuần vào trong nội thể, chân khí dần hồi phục.
- Bạch Long đầu yêu thú này thuộc về muội, mau chóng chia tách tài liệu đáng giá cùng trái tim yêu thú, chúng ta đã ở đây quá lâu rồi.
- Ân, sư huynh.
Bạch Long còn chưa thể hoàn hồn bị Trần Duyên gọi tới khiến nàng tâm tư nhảy dựng như con hươu nhỏ. Lấy ra trủy thủ thần thục thu lấy tài liệu đáng giá.
- Tưởng Niệm sư muội, Như Phong sư đệ một đầu yêu thú mà hao tốn nữa ngày cũng không thể diệt sát làm sao còn có thể nghĩ tới trong ba tuần trăng hoàn thành nhiệm vụ.
- Nếu không phải Bạch Long sư muội trợ trận nhiều lần cứu nguy không biết hai ngươi đã tử nạn bao nhiêu lần.
Trần Duyên nữa lời cũng không hề kiên nể. Không chỉ Như Phong, đối với Tưởng Niệm cũng bị đả kích cực lớn. Như Phong vốn đối với Trần Duyên tâm tư không phục từ lâu, hắn từ Cấm Địa bước ra đối với thực lực bản thân vô cùng nắm chắc. Một tiếng đại sư huynh cũng chỉ là theo lẽ phải làm nhưng tận mắt trông thấy yêu hổ không khác gì tiểu miêu bị Trần Duyên đùa bỡn trong tay khiến miệng lưỡi trở nên cay đắng.
- Đại sư huynh, tài liệu đáng giá đều đã được phân giải.
Bạch Long cẩn trọng đưa ra không ít thứ giá trị không nhỏ, một đầu cấp yêu thú cũng phải đáng giá linh thạch.
Hắn gật đầu hài lòng, thi thể còn sót lại không thể bị lãng phí. Nhẫn trữ vật có không gian lớn gấp trăm lần túi trữ vật thông thường một đầu yêu thú không chiếm bao nhiêu không gian.
Xóa sạch dấu vết, Trần Duyên không muốn nán lại nơi đây quá lâu. Thanh thế trận chiến vừa rồi gây ra không nhỏ rắc rối, hắn cảm nhận được không ít kẻ thực lực không tầm thường đều hướng về đây.
- Bọn chúng dễ dàng diệt sát Phệ Huyết Trùng thực lực ắt hẵn đều đã đột phá Trúc Cơ.
Trần Duyên thần thức chỉ có thể dò xét hai dặm gần đó nên hắn đã cố tình cài cắm không ít Phệ Huyết Trùng canh phòng tản ra xung quanh. Vừa rồi có hơn mười đầu linh trùng trong nháy mắt bị diệt sát, bọn chúng phương hướng rõ ràng đều nhắm tới nơi này không thể sai lệch.
- Đi thôi, nơi này không thể ở lâu. Chúng ta đã bị kẻ khác dòm ngó đến.
- Không lẽ là bọn người Ma Kiếm Sơn muốn tìm tới trả thù.
Như Phong nguyên khí đã hồi phục tám thành, hắn cố ý thả ra thần thức nhưng cũng không thể dò xét ra được gì.
- Bọn người này rất có khả năng muốn truy sát chúng ta, tuy chưa thể biết là của thế lực nào nhưng ta khẳng định mỗi người trong số chúng đều thập phần lợi hại.
Ba người sắc mặt khó coi, thực lực của Trần Duyên đã bày ra trước mắt nhưng chính hắn cũng phải thừa nhận bọn người này lợi hại, rõ ràng bốn người đã gặp phải tình huống hung hiểm.
- Chúng ta phải nhanh chóng trở về tông môn cầu xin cứu viện.
- Không, trở về lúc này đã quá muộn, ta lại có chủ ý khác.
Trần Duyên hung ác mỉm cười, Tưởng Niệm ngay tức khắc hiểu ra hắn thật sự đã dự mưu trong đầu kế hoạch xấu xa nào đó.
Quả nhiên nàng tiên đoán không sai, hàng trăm Phệ Huyết Trùng thực lực không cao từ trong tay áo hắn tản ra thăm dò. Sau hơn một hô hấp Trần Duyên phóng người theo một phương hướng chạy đi.
- Bọn chúng cố ý phân tán hòng muốn vây bắt ta. Âm mưu này ắt hẵn đã bày ra từ trước, nếu không thì khó thể nào âm thầm hành động thuận lợi tới vậy được.
Nghi ngờ đối với Ma Kiếm Sơn đệ tử đã được dẹp bỏ, hắn cùng Vạn Vân Phi chỉ là bèo nước gặp mặt, bọn chúng khó lòng trong ba ngày vừa săn giết yêu thú vừa lập ra âm mưu hao công tổn sức này.
- Sư huynh nghĩ ra là kẻ nào muốn truy sát chúng ta chưa?
- Ta cũng không rõ, nhưng bọn người này ắt hẵn đã nhân lúc Bách Niên Đại Điễn ra tay ắt hẵn đã trù bị từ rất lâu a.
Trần Duyên đối với tình thế lúc này nội tâm không thể an tâm, nếu như có bàn tay của thế lực bên ngoài tham dự thì hàng trăm tên đệ tử thiên tài ngoài kia có khả năng bị tận diệt. Đối với Ma Kiếm Tông tổn thất này không gì có thể so sánh nổi.