"Bởi vậy, cho nên tối nay là trận chiến tranh đoạt nhẫn Bầu Trời?"
"Đúng vậy." Tsuna uể oải: "Tớ có thể làm được chứ?"
"Tất nhiên." Cô gái dùng vẻ mặt đương nhiên nhìn hắn: "Trong người cậu chảy dòng máu của hắn cơ mà?"
"Hả, hắn?"
"Ờ thì, là máu của Sawada Iemitsu..." Kaori thản nhiên đáp: "Chỉ cần cậu nghĩ mình sẽ làm được thì sẽ làm được."
Cô đánh giá hắn từ trên xuống dưới, sau đó gật gật đầu: "Cái phong ấn rách này cũng chẳng thể chèn ép được dòng máu ấy... Siêu trực giác, thật là..."
Kaori hôm nay cứ làm sao ấy, toàn nói những chuyện khó hiểu.
Cô ấy sao vậy nhỉ?
【Vongola...】
Trong lòng, bỗng nhiên vang lên thanh âm lành lạnh của thiếu nữ.
.
.
.
"Anh cũng phải đi, nhỉ?"
Hibari nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, không đáp.
"Nghĩ kĩ chưa? Sau hôm nay sẽ không thể rút lui nữa đâu."
"Hừ." Hắn nhếch miệng cười: "Chẳng thứ gì có thể trói buộc được tôi."
Fukawa Kaori ngẩn người, một lúc sau mới cười khẽ.
Đám mây bay cao ngạo...sao?
Cứ như cậu ấy nhỉ, 【...】.
"Ở yên ở đây, đừng có tới thêm phiền." Hibari Kyoya vuốt ve tonfa, nhếch miệng cười: "Quần tụ là bị cắn chết."
"Ui zời ơi~ Thật là! Quan tâm người ta thì cứ thành thật ra còn vờ vịt nữa~!"
Bóng lưng của thiếu niên cứng đờ: "Đừng tự đa tình."
"Hí hí~ Cẩn thận nha!" Kaori ở phía sau che miệng cười thầm. Cho đến khi người kia hoàn toàn rời khỏi căn hộ, cô mới ngả người ra ghế, hơi chút lo âu.
.
.
Fukawa Kaori bị đánh thức.
Cô bình tĩnh ngồi dậy, nhìn ra bên ngoài bằng ánh mắt phức tạp.
Trận chiến đó... Quả nhiên...
"Đáng ghét, sao lại chơi xấu như vậy!" Gokudera Hayato ôm ngực thở hào hển, nghiến răng nghiến lợi.
"Đừng càu nhàu nữa, không muốn chết thì..."
"Chậc." Có người đến, hắn khó khăn mở mắt, miễn cưỡng cảnh giới nhìn lên. Không đợi hắn nhìn rõ người trước mắt là ai, cánh tay cũng đã bị nâng lên, cảm giác khó chịu trong người cũng không còn. "Là... Kaori?! Cậu làm gì ở đây?!"
"Trước đừng hỏi nhiều." Kaori nhíu mày: "Cầm chỗ nhẫn còn lại giải độc cho người khác đi, Hayato. Cả Vongola lẫn Varia."
"...Được."
Nghe thấy hắn đáp ứng, Kaori cũng yên lòng đứng lên, xoay người chạy ra phía hội trường.
"Này." Cô tìm thấy Hibari ở bên trong lớp học, đưa nhẫn Mây cho hắn: "Không phải nói cẩn thận sao?"
"Hừ." Hibari ngẹo đầu đi.
"Làm thế nào mà anh có thể chống đỡ được loại độc này nhỉ? Ý chí của anh thật..."
"Hanh." Hibari cười nhạo: "Chỗ độc đó thì nhằm nhò gì. Mà em cũng biết nhiều nhỉ?"
Kaori ngây ngẩn, lúng túng gãi má: "Nhiều, nhiều lắm sao?"
"Ít nhẫn cũng không phải thứ một hacker có thể biết."
"Hơn nữa..." Hắn cười, nâng tonfa lên, bỗng dưng tập kích Fukawa Kaori: "Muốn chết sao!"
"Này này Kyoya, anh làm gì vậy?!"
"Hừ..." Hắn lãnh đạm cười: "Đừng dùng biểu cảm đó nhìn tôi."
Kaori sửng sốt, sau đó cô bật cười:
"Tôi đã làm rất giống, tại sao cậu lại nhận ra?"
"Chả vì sao cả." Hắn đáp, sau đó như một mũi tên lao lên, dùng vũ khí của mình đánh thẳng vào kẻ kia: "Cắn chết!"
Ôi ôi... Hibari Kyoya, cậu thật nhạy cảm.
Cậu như thế, khiến tôi nhịn không được muốn... Giết, cậu, đó.