"Tôi á?" Kaori chỉ tay vào mình: "Làm bạn gái của Xanxus?"
Vẻ mặt đầy ý vị chê.
Xanxus nổi khùng: "Rác rưởi! Vẻ mặt kia của cô là gì!"
"Đây nhé." Kaori tâm bình khí hoà nhìn hắn: "Anh là boss của Varia, địa vị cao vô cùng."
Xanxus gật đầu.
"Tôi lại là rác rưởi..." Cô gái thở dài: "Làm sao có cửa để đứng bên cạnh anh?"
Xanxus gật đầu: "Biết vậy là tốt, rác rưởi." Đầu óc hắn vẫn bị ám ảnh bởi đống Varia nhật báo.
"Thế." Cô dùng vẻ mặt đương nhiên nhìn hắn: "Tôi ở nhà là đúng rồi còn gì!"
Xanxus gật đầu——gật cái [bíp—]! Hắn phẫn nộ đập tay lên bàn:
"Rác rưởi! Không muốn đi cũng phải đi! Ăn nhờ ở đậu lâu thế đã đến lúc phải trả tiền nhà rồi!"
"Vô lí! Vongola Nono trả tiền cho tôi chứ!"
"Đừng có cãi cố——Thay quần áo rồi xách mông ra xe mau, rác rưởi!"
"—-!!!"
Xin chào mọi người, tôi tên là Fukawa Kaori, một nữ học sinh trung học bình thường đến không thể bình thường hơn. Con người tôi cũng chả có gì đặc biệt, được cái là dung mạo như hoa, tài năng hơn người, được chúng tinh phủ nguyệt, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, đi đến đâu người người đều quỳ gối dưới váy tôi. Tính tình tôi ôn hoà nho nhã, đúng chất một tiểu thư khuê các, chưa bao giờ làm phật lòng ai. Mọi người nếu thấy gọi tên tôi có vẻ khiếm nhã thì hãy gọi tôi bằng cái tên——nữ thần hoặc Fukawa đại nhân đều được.
Ngày hôm nay, sau khi trải qua cuộc sống không mấy khoái trá ở nơi chim cũng không thèm ỉa—Varia này, tôi đã suýt mất đi thanh xuân của mình. Phải, tôi bị ép trở thành bạn gái của tên hung ác có sở thích gắn lông chim sặc sỡ lên đầu kia, tục danh Xanxus, biệt danh Tấu Hài.
Đây là một điều không thể chấp nhận được!! Một người thông minh xinh đẹp như tôi mà lại bị gắn mác hoa đã có chủ với hắn á? Thà tôi sống chung với tên trung nhị muốn huỷ diệt thế giới cuồng kẹo Byakuran Gesso thì hơn!
Có lẽ tôi đã biết lí do vì sao tôi lại lựa chọn Byakuran Gesso rồi. Có lẽ là do ngoại trừ hơi trung nhị ra, chúng tôi có cùng chí hướng và có vẻ mỗi hắn là khá bình thường... Tất nhiên không phải là do hắn đẹp trai rồi! Thật sự!
"Khư—— Suy nghĩ cái gì! Lết ra ngoài!"
Kaori bặm môi, quay đầu hung tợn nhìn hắn. Cô hung hăng đứng bật dậy, cố tình làm dáng vươn tay hớt tóc ra sau, thâm trầm nhìn hắn:
"Monta, cậu nói gì?"
"Đi, đi ra..."
"Đợi lát nữa bổn tiểu thư về nhà... Monta, đừng hòng xuống giường."
Mammon đỏ mặt.
Kaori liếc thấy khuôn mặt đỏ au đó của hắn, chậm rãi đặt túi sách trên tay xuống bàn, sau đó...
"Oa ha ha ha! Monta! Cậu nghĩ cái gì mà đỏ mặt thế! + phải không!"
"Khư—Không có—-" Mammon vội vã phủ nhận. Nhưng cô nào có chịu tha cho hắn. Chỉ thấy thiếu nữ tóc bạc quay đầu ra phía cửa, gân cổ rống lên:
"Cá Mập!! Monta có suy nghĩ bậy bạ với người vị thành niên—-"
"Voii!!!! Mammon! Muốn chết sao!!" Squalo tông cửa xông vào.
"Câm mồm, lũ rác rưởi! Có ra nhanh lên không thì bảo!" Xanxus ném chai rượu lên đầu Squalo.
Vèo vèo vèo!
"Shi shi shi.." Belphegor lăm le dao nhỏ trên tay, nhe răng cười: "Cẩn thận vương tử run tay nha~"
"...." Hôm nay vẫn thấy trái tim rất mệt mỏi——Mammon.