"Kao-chan~"
Lúc Byakuran đến, Kaori đang giải quyết nốt ly sữa. Cô thấy hắn tới liền ngoắc ngoắc tay ra hiệu hắn đến gần. Byakuran tò mò tiến tới, mở miệng hỏi: "Gì vậy?"
"Đưa đây."
"?"
"Đưa kẹo của cậu đây." Cô nói, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ti vi: "Đang chiếu phim rồi."
Byakuran đưa túi kẹo trong lòng cho cô, quay đầu nhìn lại. Trong màn hình, nam nhân mặc giáp đỏ với mái tóc đen dài bồng bềnh đầy kiêu ngạo đứng một mình trên mỏm đá hệt như một vị cường giả mạnh mẽ độc lai độc vãng. Hắn khoanh tay, ngẩng cao đầu, rồi cười bằng một nụ cười cuồng dã kiêu ngạo.
"Đó là... Uchiha Madara?!"
"Không thể nào... Có hai Uchiha Madara sao?!"
Người được gọi là Uchiha Madara cuối cùng cũng chịu bố thí ánh nhìn cho những con kiến yếu đuối, cười nhạt:
"Liên minh nhẫn giả?"
"Hắn đúng là Uchiha Madara." Ông lão tóc trắng nghiêm túc nói: "Lúc trước ta có giao thủ với hắn... Chắc chắn không thể nhầm được!"
"Giao thủ?!"
"Ohtoki đại nhân đã giao thủ với hắn——Uchiha Madara, kẻ được xem là ngang ngửa với Hokage Đệ Nhất ư?!"
Uchiha Madara nghe thấy những lời này, hắn hơi nhướng mày, không nói gì nữa, vươn hai tay ra kết ấn.
"Cái gì vậy..."
"Đó là..."
"Thiên thạch?!"
"Đây là sức mạnh của thần sao?!"
"Đừng nhụt chí!" Thiếu niên tóc vàng lớn tiếng nói, trong mắt tràn đầy tự tin và sự quyết tâm: "Chúng ta sẽ đánh bại Uchiha Madara!"
"Đừng khua môi múa mép nữa mà hãy dùng thực lực để chứng minh đi!"
"Để ta ngăn nó lại!" Ohtoki phi lên, giang tay đỡ lấy viên thiên thạch khổng lồ ấy. Ngay sau đó, trong mắt ông tràn đầy khiếp sợ. Loại sức mạnh này... "Còn mạnh hơn lúc trước gấp trăm lần! Lẽ nào lúc trước hắn không dùng toàn lực sao?!"
Trên mỏm đá đó, Uchiha Madara xuỳ cười, khinh thường nhếch miệng:
"Ngươi đã thấy... ai đánh nhau với trẻ con mà dùng toàn lực chưa?"
"..?!"
"Phim gì vậy?"
"Naruto." Kaori nhét kẹo vào miệng, sau đó cô chỉ chỉ vào màn hình: "Đẹp trai không?"
"Uchiha Madara á?"
"Ừ! Uchiha Madara... trời ạ quá đẹp trai! Madara đại nhân vô cùng mạnh mẽ! Ngài là Boss phản diện ngầu nhất phim đó!"
"Em thích Uchiha Madara hả?" Byakuran nghiền ngẫm cười.
Như nhận ra suy nghĩ của hắn, Kaori khinh thường:
"Đừng có nghĩ đến việc bắt chước Madara đại nhân. Ngài ấy ngầu như vậy, cậu thì.. Chậc."
"Kao-chan QAQ."
"Cút."
.
.
.
Vừa xem hết phim, cô lại bắt đầu thấy nhàm chán. Fukawa Kaori đẩy cửa ra khỏi phòng, bắt đầu đi vòng quanh căn cứ này một vòng.
So với Vongola, căn cứ này quả thật rộng và hiện đại hơn rất nhiều. Vongola có lịch sử trăm năm, nhưng Millefiore... Nghĩ đến đây, cô lắc đầu một cái.
"Cô là ai!"
Bất tri bất giác, trước mặt cô đã xuất hiện một đám người. Kaori ngẩng đầu lên, đi đầu bọn họ là một người tóc vàng vuốt ra sau.
"Anh là...?"
"Không nghe aniki nói gì sao?!" Tên tóc hồng hung tợn nói. Sau đó, hắn nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt, nhíu mày: "Người bình thường sao lại xuất hiện ở nơi này? Lẽ nào lại là Irie Shoichi dẫn tới?"
Irie Shoichi?
Kaori nhướng mày: "Shoichi ở đâu?"
"Tại sao ta phải—-"
"Nào nào." Người tóc vàng kia ngăn tên tóc hồng lại, cười cợt nhả: "Tôi là Gamma điện thế của Black Spell. Cô là ai?"
"Tôi là—"
"Fukawa đại nhân!" Leonardo Lippi vội vã chạy lại, khi nhìn thấy đám người Gamma lập tức cúi người chào một cái, sau đó quay đầu lại nhìn cô: "Fukawa đại nhân, Byakuran đại nhân tìm ngài!"
Tìm cô? Vừa mới tách ra còn tìm cái gì? Kaori quái lạ nghĩ, nhưng sau khi nhớ tới tính cách nhàm chán của tên kia, lập tức gật đầu: "Được rồi, dẫn tôi đi."
"Này cô kia—-"
Gamma ngăn tiểu đệ của mình lại: "Kệ đi. Thằng quỷ kia nói Byakuran tìm cô ta có nghĩa là cô ta là người của hắn. Hiện tại đừng động vào."
"Cái— Đáng ghét!"
Đến lúc đi khuất bóng, Kaori mới ngừng lại. Leo không nghe thấy tiếng bước chân nữa, nghi vấn nhìn cô:
"Fukawa đại nhân?"
"Anh tới giúp tôi giải vây à?"
"Hả? Tôi—" Leo còn muốn phủ nhận một chút, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của cô gái, hắn thở dài một hơi, ngượng ngùng cười: "Vâng, là tại vì đám người Ganma rất hung bạo. Tôi sợ ngài..."
"À hiểu rồi, cảm ơn nha^^" Kaori cười hì hì: "Giờ anh định đi đâu?"
"Tôi định tới chỗ của Byakuran đại nhân." Hắn chỉa chỉa vào cây kéo trên tay: "Tôi tới để chăm sóc hoa."
"Vậy thì cho tôi đi cùng đi."
"Vâng."