Tiếng lách cách của ổ khóa tra vào khung vang lên, tựa như càng làm không gian trong căn trọ nhỏ thêm nặng nề. Người con gái Nhật Bản cuộn trong chăn trên chiếc giường có phần sờn cũ, gương mặt thanh tú ló ra như một con thú nhỏ đang bị dồn đến đường cùng. Trông thấy dáng vẻ đó, đôi mắt vốn yên bình như mặt hồ thu của Ieyasu phải ánh lên một ý cười có phần bất đắc dĩ. Người đàn ông có mái tóc màu nắng nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh "cục bông" khổng lồ bên cạnh mình, chầm chậm cất giọng.
"Anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện đấy, Mai."
Đáp lại, người con gái bên trong lớp chăn dày vẫn im phăng phắc. Tựa như việc này đã nằm trong dự kiến, Ieyasu chẳng hề nóng lòng hay tỏ ra bực tức, ngược lại chẳng nói chẳng rằng cúi người xuống, bế cả "cục bông" mềm mại lên. Trong mắt nhiều người không hiểu chuyện, cả thủ lĩnh và Môn Ngoại Cố Vấn của Vongola bây giờ đều là những kẻ "tạp chủng" và quá nhân từ, yếu đuối, không thích hợp để có thể dẫn dắt gia đình Mafia đứng đầu thế giới ngầm. Thế nhưng, chỉ có những kẻ đã từng đối mặt với anh em nhà Sawada mới hiểu rõ được lý do vì sao, bọn họ có thể ngồi vào vị trí hiện giờ mà chẳng kẻ nào có thể chạm đến. Mang gương mặt ôn hòa và nụ cười hết sự chân thành, người đàn ông đẹp trai ấy từ tốn đưa ra tối hậu thư với một thanh âm vô cùng dịu dàng.
"Tsubame, bây giờ em muốn chúng ta nói chuyện ở đây hay về Sicilia đây?"
----
P/s : Nguyên buổi trưa đi tám chuyện :)))).
P/s : Chỗ "tạp chủng" mình ghi ở trên tại Mafia Ý coi trọng huyết thống lắm hic :((, kiểu "lạc" ở Nhật Bản mấy đời vậy thì khá là ...