Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Hai mắt Doãn Khoáng lạnh lùng tựa hàn băng.
Hắn dùng hết sức lực toàn thân để chém một đao về phía cổ Nicolas.
Có thể nói, động tác của hắn vô cùng ngốc nghếch, hoàn toàn không có bất kỳ kỹ xảo đáng nói nào, thuần túy chỉ cậy mạnh lao tới. À không, thực ra sức mạnh của Doãn Khoáng chỉ có điểm, như vậy cũng không tính là cậy mạnh, nói chính xác hơn thì nó là loại phương pháp lấy thương tổn đổi thương tổn, liều mạng chiến đấu.
Doãn Khoáng cũng tự biết rõ, nếu như dựa theo cách bình thường cho dù có cho hắn mười cái mạng, điểm sinh mệnh thì cũng không đủ để liều với Nicolas.
Từ bé đến giờ, chưa từng học một chút kỹ xảo đánh nhau nào, mấy chiêu thức võ thuật đối với hắn căn bản như mây bay trên trời. Cho nên, nếu đã không thể công kích theo con đường bình thường, lựa chọn duy nhất của Doãn Khoáng chỉ có thể là liều mạng!
Tiến công! Tiến công! Lại tiến công!
Liều mạng, quyết chí không lùi, nói không chừng Doãn Khoáng còn có một chút đường sống. Nếu như hắn còn suy nghĩ làm sao để tránh né, đón đỡ, không cần nói cũng biết chỉ sau một đao, Doãn Khoáng sẽ dứt khoát trở về “đại học”.
Ở phía đối diện, Nicolas mặc dù có lòng muốn chết nhưng hắn là một gã chiến sĩ thiết huyết, tất nhiên phải có trách nhiệm của một chiến sĩ!
Chiến, toàn lực chiến đấu, vậy mới có thể thể hiện được giá trị của hắn.
Doãn Khoáng vung đao chém tới, Nicolas hắn thân kinh bách chiến rèn luyện ra bản lĩnh như bây giờ, làm sao lại không biết trong lòng Doãn Khoáng đang nghĩ gì.
Lấy mạng đổi mạng?
Nicolas căn bản không cần làm vậy.
Nicolas trở tay ra đao, “choeng” một tiếng, hai lưỡi đao va chạm trên không trung phát ra hoa lửa, chiếu sáng khuôn mặt lạnh lùng của hai người…
Chỉ sau một lần giao thủ, cánh tay cầm đao của Doãn Khoáng đã tê dại chết lặng, hổ khẩu tràn đầy máu, thanh đao quân dụng suýt chút nữa rơi khỏi bàn tay.
Chỉ là Doãn Khoáng còn chưa kịp phản ứng thì một cơn đau đột nhiên truyền tới từ bụng, sau đó lan khắp toàn thân.
Ngay sau đó, hắn như một con diều đứt dây bay ra ngoài, ngã vật trên đất.
Chỉ một cú đá đã cắt đứt hai điểm sinh mệnh của Doãn Khoáng!
Vốn Doãn Khoáng cũng chỉ có điểm sinh mệnh, giờ giảm xuống chỉ còn . Nếu như tính toán một chút là thấy, lực cú đá vừa rồi của Nicolas phải tới điểm! Chỉ một cú đá đã như thế, còn lớn hơn cả điểm sức mạnh của Doãn Khoáng. Không khó để tưởng tượng, nếu như Nicolas thật sự dùng hết sức… Doãn Khoáng chắc chắn sẽ hồi thành.
“Chờ đã… Toàn lực? điểm sức mạnh? Không thể nào! Ngay cả thằng Ngụy Minh kia cũng có những điểm sức mạnh, không có đạo lý nào mà gã lính tinh nhuệ này chỉ có ít sức mạnh như thế… Là anh ta không dùng hết sức… hay là anh ta căn bản không thể dùng toàn lực?”
Trong ánh lửa, đôi mắt Doãn Khoáng không khỏi lóe sáng!
Máu!?
Bây giờ, Doãn Khoáng mới phát hiện ra trên mặt đất rõ ràng có một bãi máu lớn, máu màu đỏ tươi nóng hổi hiển nhiên là vừa mới chảy ra. Máu này không phải của Doãn Khoáng, vậy thì…
“Tại sao anh ta cứ luôn phải đứng đối mặt với mình, chẳng lẽ…”
Ánh mắt lợi hại đảo qua, quả nhiên từ góc độ này Doãn Khoáng vừa hay nhìn thấy một giọt máu nhỏ xuống từ sau lưng Nicolas, rơi xuống mặt đất tạo thành một đóa huyết hoa tuyệt đẹp.
Trong mắt Doãn Khoáng, đóa huyết hoa kia thực sự vô cùng chói mắt.
“Anh ta bị thương! Đúng thế, nhất định là như vậy! Vụ nổ kịch liệt như thế, anh ta có thể trốn thoát nhưng làm sao lại không tổn thương gì cho được! Trời đang giúp ta, hiện tại ai trụ được lâu thì người đó thắng!”
Nghĩ tới đây, Doãn Khoáng bò dậy, nắm chặt thanh đao, lần nữa đánh về gã lính kia.
Tại sao còn muốn đánh nữa? Không phải nói để xem ai trụ được lâu hơn sao?
Nếu như Doãn Khoáng thật sự làm thế thì hắn cách cái chết không xa nữa.
Có thể tưởng tượng một chút, có một con sói bị thương đang đứng trước mặt bạn, nếu bạn lựa chọn giằng co với nó, ý đồ muốn trì hoãn thời gian, đợi cho sói này chảy hết máu mà chết thì con sói kia tuyệt đối sẽ không cho bạn toại nguyện đâu. Trước khi chết, nó sẽ điên cuồng nhào về phía bạn, dùng hàm răng bén nhọn của nó để xé nát bạn ra. Nhưng nếu như bạn lựa chọn chạy trốn, bị cắn chết vẫn là kết cục cuối cùng.
Cho nên, bạn chỉ có thể xông tới dùng hết sức của mình để giết chết con sói đó! Cho dù không nắm chắc phần thắng thì bạn cũng phải làm như thế, bởi vì đây là hy vọng sống duy nhất của bạn!
Hiện tại, Nicolas chính là con sói bị thương đó!
– Mày phát hiện ra rồi à?
Nâng thanh đao quân lên đỡ đòn, Nicolas nhe răng trợn mắt nhìn thẳng vào Doãn Khoáng.
– Không sai, tao đang bị thương, hơn nữa còn bị thương vô cùng nặng.
Doãn Khoáng bị sức mạnh khổng lồ của Nicolas đẩy lùi về sau, gần như đứng không vững. Hắn rất muốn buông tay để đấm nhau với Nicolas nhưng hắn biết quả đấm của mình tuyệt đối không cách nào tổn thương gã lính tinh nhuệ này. Cái hắn có thể dựa vào chỉ có thanh đao quân dụng này thôi, cho nên dù có thế nào thì hắn cũng sẽ không buông thanh đao này ra.
“Rầm” một tiếng, Doãn Khoáng bị Nicolas đẩy mạnh vào vách tường. Vết thương sau lưng do súng bắn giờ lại bị va chạm nhất thời đau đớn không thôi. Đầu óc ong ong, hình ảnh trước mắt hoa lên lúc sáng lúc tối, nếu không phải có cỗ chấp niệm vô cùng mãnh liệt chống đỡ thì chắc Doãn Khoáng đã ngất rồi.
Lại giảm thêm điểm sinh mệnh!
– Cái chết… đang tới gần… – Thanh âm khàn khàn của Nicolas vang lên bên tai Doãn Khoáng.
– Không!! Tại sao lại… muốn chết? Tao muốn sống… muốn sống!!
Doãn Khoáng rít những từ đó qua khẽ răng, đầu hắn lao tới chọi thẳng vào đầu Nicolas.
Hai người cách nhau quá gần, hơn nữa Doãn Khoáng còn ra tay vô cùng đột nhiên, cho nên hai cái đầu đập thật mạnh vào nhau!
Bốp!
Máu tươi văng khắp nơi.
Doãn Khoáng cảm thấy bản thân như bị điện cao thế đánh trúng, cả người tê dại. Nhưng bết bát hơn là cơn đau tập kích khiến đầu óc hắn choáng váng, cái loại cảm giác này cứ như hắn bị một cái búa lớn đập thẳng vào đầu, lại giống như có một bàn tay to khỏe đang bóp óc hắn. Tư vị này… không cách nào nói rõ!
Sinh mệnh lại giảm điểm.
Cả hai chạm vào nhau, chính ngay Nicolas cũng phải kêu lên một cách đau đớn, sức mạnh trên thanh quân đao nháy mắt bị triệt tiêu.
Nhắc nhở: bạn tạo thành điểm thương tổn lên đội trưởng đội lính tinh nhuệ Nicolas. Thương tổn ở đầu đặc thù cho nên được tính là xuyên phòng ngự, thương tổn thực tế là điểm.
Nhắc nhở: đội trưởng đội lính đánh thuê Nicolas rơi vào trạng thái choáng váng trong giây.
Những lời nhắc nhở vang lên, chỉ là hiện tại Doãn Khoáng căn bản không có tâm tư đi nghe mấy lời “nhắc nhở” đó. Hiện tại hắn chỉ muốn xông lên giết chết Nicolas thôi!
Nhắc nhở: do điểm sinh mệnh của bạn thấp hơn %, kỹ năng “Chịu Đựng Khổ Nhọc” đã được phát động, miễn dịch hiệu quả choáng váng, giây miễn dịch thương tổn, giây sau thương tổn gấp bội.
Nhắc nhở: kỹ năng “Thú Hoang Tức Giận” phát động, lực lượng +, phòng ngự +, nhanh nhẹ -, trí lực -.
Chú ý: bởi vì điểm sinh mệnh của bạn quá thấp cho nên sau khi hiệu quả “Thú Hoang Tức Giận” biến mất, bạn sẽ lâm vào trạng thái tê liệt trong phút.
– Chết đi!!
Doãn Khoáng gào lên một tiếng, bất chấp tất cả xông lên như một thằng điên. Hắn lên gối vào giữa háng Nicolas.
– A…
Nicolas kêu lên một tiến thảm thiết, toàn thân đau nhức lập tức kéo hắn ra khỏi cơn choáng váng.
Gần như theo bản năng, Nicolas co chân lại, ngã về phía sau. Nhưng mà là một chiến sĩ có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, trong tích tắc khi bản thân ngã xuống, hai tay hắn đã nắm chặt áo Doãn Khoáng, cùng kéo đối thủ ngã xuống với mình. Cả hai ngã trên đất, đồng thời, thanh đao quân dụng kia đâm vào vai phải Doãn Khoáng…
Hiện tại đã qua giây…
Nhưng mà không biết là do hiệu quả của “Phù Hộ Thần Bí” và “Bùa hộ mệnh Táo Quân” phát động khiến vận thế của Doãn Khoáng đã tăng thêm điểm hay là do Chúa thực sự không phù hộ cho Nicolas. Chỗ mặt đất hắn ngã xuống có một viên đá nhọn, Nicolas vừa ngã xuống, viên đá đã đâm vào lưng.
Trong chớp mắt đó, đau đớn ập tới khiến sắc mặt đỏ lừ do kích động của Nicolas đã biến thành trắng bệch ngay lập tức.
Phần lưng của hắn do vụ nổ vừa rồi vốn đã bị thương máu me be bét, giờ lại bị một viên đá đập thẳng vào cột sống, gần như khiến khớp xương chệch hẳn ra, Nicolas đã mất năng lực phản kháng.
Nhưng mà công kích của Doãn Khoáng vẫn tiếp tục!
Tê liệt phút đồng hồ, sau khi miễn dịch thương tổn sẽ bị thương tổn gấp bội… những cái đó kích thích Doãn Khoáng gần như mất lý trí. Nếu như không giết chết Nicolas trong vòng giây, Doãn Khoáng hắn sẽ phải chết!
Đây là sự điên cuồng trước khi chết!
Một đao vào xương quai xanh…
Lại một đao vào thẳng cổ họng…
Lại thêm một đao nữa đâm thẳng vào ngực, máu của Nicolas phọt ra nhốm đỏ mặt Doãn Khoáng, che cả tầm nhìn của hắn. Doãn Khoáng hiện tại đang bị trừ điểm trí lực do trạng thái “Thú Hoang Tức Giận”, cho nên mấy đao tiếp theo khi tầm mắt bị máu che mất đã không còn vào chỗ yếu hại nữa.
Nhưng như thế đã là đủ rồi…