BQ xiết chặt bả vai ML lại. Ánh mắt long lanh như sợ mất đi người thân duy nhất còn lại vậy. ML thuận theo ôm lấy hắn,trong lòng rung động biết bao nhiêu.
-"Tin tớ. Bên cậu còn có tớ. "
BQ khẽ gật đầu nhẹ nhàng không biết phản kháng gì thêm.
-"Cảm....ơn."
ML khé cười nhẹ nhìn người con trai trong vòng tay mình. Nhỏ nhận ra một điều là cho dù có ai ngăn cản đi chăng nữa thì tình yêu của mình đối với Bá Quyền vẫn không thể thay đổi được. Con tim mình thật hồ đồ. Sau này cậu có căm ghét tôi hay quay lưng bỏ mặt tôi về phía chị ấy đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không thay đổi đó là yêu cậu. Bởi vì tôi yêu cậu hơn bao giờ nhất. Tôi cũng không một lối thoát rồi.
ML rơi nước mắt nghĩ đến tương lai. Xin hãy ngừng lại được không? Con sai hay con đúng?
...........
M.Thụy đạp xe đứng trước nhà MH. Ánh mắt chăm chú nhìn không gian. Tay cầm hộp cơm đã chuẩn bị sẵn bước vào.
-"Minh Hoàng? Anh có ở nhà chứ? Tôi đến rồi đây?"-M.Thụy bước vào.
Không khí âm u này làm em hơi rùng mình. Rốt cuộc anh ta là ai mà sống trong không gian như thể đi ướp xác người vậy không biết.
-"Minh Hoàng?"-Em đặt hộp cơm xuống bàn nhìn xung quanh.
-"Đến rồi sao."-Giọng nó của anh vang lên phía sau lưng làm em đứng tim không dám quay lại.-"Ngồi đi."
-"Anh làm tôi giật cả mình."-MT khẽ nhăn hai hàng lông mày lại. Để ý đến sắc mặt của anh,cảm thấy có gì đó không ổn.-"Này hình như anh....?"
-"Vâng..."-Anh biết em định nói gì nên cắt ngang lời. Đưa trước mặt một đống ảnh mà hôm qua mình đến cửa hàng lấy trong băng ghi hình.
MT nuốt nước bọt nhìn đống hình đó. Tay cầm nhìn từng tấm ảnh. Là Khắc Dương và một người khác trông rất điển trai.
-"Ai cùng bàn với anh ta vậy?"-MT ngước lên nhìn đôi môi tái nhợt kia.
-"Quản gia Minh."
MT trợn tròn mắt tay nắm chặt đống hình trước mặt. Quản gia Minh? Vậy anh ta có quan hệ thân thiết với tên khốn kia sao.
-"Tôi sẽ bắn chết anh ta mất."-MT kiềm nén.
-"Đóng quà gửi lại cho Khắc Dương đi."-MH nhẹ nhàng với ánh mắt yếu ớt nhìn MT.
.......................................................
-"Ta thật sự thích nàng. Thật đấy."-Châu Bá Quyền im lặng một hồi nhìn Thục Anh. Trong lòng muốn nói rất nhiều khi nhìn vào ánh mắt ấy. Bởi vì tất cà đều rất rung động.-"Cho nên nếu có thể trở về thì nàng đừng đi có được không? Thật tồi tệ khi điều đó xảy ra. Trước giờ ta chưa đem lòng yêu ai cả. Cho nên ta rất sợ điều này. Nếu bây giờ không nói cho nàng biết thì đến bao giờ đây? Ta đã suy nghĩ rất nhiều về nàng. Thật đặc biệt."
Kết thúc câu nói là nụ cười dịu dàng của hắn. Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn cười tao nhã như vậy nên TA thấy rất chân thành và rung động. Đôi khi nó cũng không hiểu mình rốt cuộc là yêu Nguyễn Minh Hoàng hay Đặng Bá Quyền nữa.
-"Ta sẽ đến thăm nàng. Để luôn ghi nhớ khuôn mặt ấy."-Nói rồi tên quý tử của con nhà trong triều nhảy qua bức tường kia.
-"Dương Anh?"-Tuệ Nhi đứng bên cạnh TA nãy giờ nhìn nó đang suy nghĩ điều gì mà cứ cắt đồ không nhìn.
-"A...."-TA lấy lại tinh thần nhìn TN. -"Tiểu thư Tuệ Nhi đến từ khi nào vậy ạ?"
TN cười khẩy nhìn TA đang loay hoay. Hình dáng nữ nhi mặc y phục nam sinh kia thật điển trai.
-"Này...người nên mặc quần áo nữ nhi đi. Dù gì thì ai cũng biết cả rồi."
TA gượng cười nhìn TN,đặt tách trag nhẹ trước mặt cô. Đây là loại trà mà Mỹ Diệu thích nhất. Nó vừa tìm được đem pha ngay.
-"Rất thơm."-TN thưởng thức cười nhẹ nhàng,trông cô lúc này quả thật rất giống Mỹ Diệu. Là một bản sao chăng?-"Dươnb Anh này....."-TN ngập ngừng nhìn vào đôi mắt của nó. Liên tưởng đến những kí ức kia. Lúc trước cô cũng có một người bạn đôi nét giống TA. Và cũng là hôn thê của Dương Phong. Nhưng đúng ngày cô aya tròn thì chết vì tội tày trời mà hoàng thượng trong triều ban ra. Có phải là quá khắc khảo khi đó là nghi oan không. TN chạnh lòng nhớ đến miếng ngọc bội mà DP kaka hay mang bên mình.
-"Vâhg thưa tiểu thư?"
TN đi đến gần nó,tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt này. Thục Anh so với người con gái ấy thì khác. Có lẽ TA nét hơn. Nhưng từ khi mới gặl nó,TN cô đã cảm thấy rất thân thuộc,rất gần và mến.
-"Ngươi biết không? Tưd khi gặp ngươi.....ta đã có cảm giác thân quen rồi. Giống như chúng ta đã từng gặp nhau ở nơi nào đó thì phải. Ngươi có cảm thấy vậy không?"