Tôn Phong Hầu nói: “Nói rất đúng, với năng lực thực lực tu vi của Tả Tiểu Đa và mấy thắng nhóc kia, thì việc giành được hạng nhất vốn là chuyện đương nhiên, có chỗ nào đáng để khóc?! Lý Trường Giang ngươi không có thường thức chân chính, tự nhiên liên lụy đến chúng ta!"
Tưởng Trường Bân liên tục hưởng ứng, nói: “Đúng vậy, đúng vậy, không phải là như vậy sao!”
Lý Trường Giang: “...”
Tôn Phong Hầu lại theo sau uy hiếp: "Hiệu trưởng Lý sau này ngươi nói chuyện căn phải chú ý hơn nữa, tuyệt đối đừng gây ra lỗi lăm gì khiến ta có cơ hội bãi miễn chức hiệu trưởng này của ngươi..."
Mở to mắt: "Ngươi hiểu chưa”
Tưởng Trường Bân nói: “Thật ra phạm lỗi cũng không cần cách chức, ta bắt đi là được, ghế hùm, nước tiêu nóng, tự sẽ có rất nhiều thứ để chiêu đãi...”
Nói xong cũng lườm Lý Trường Giang một cái: “Ngươi hiểu chưa!”
Lý Trường Giang không nói gì nữa.
Lúc nãy hai cái tên này đều khóc đến mức sắp bất tỉnh nhân sự, mình mới khuyên chưa quá một câu, sao đã cũng nhau quay sang phía ta rồi?
“Khóc thì khóc còn bày đặt
Lý Trường Giang phẫn nộ, tiếp tục xem tiếp sóng trực tiếp.
Tưởng Trường Bân và Tôn Phong Hầu giả bộ đu đưa điện thoại di động rồi không biết lúc nào đã xoay đầu lại, chuyên tâm xem tiếp sóng trực tiếp.
Đến buổi chiều.
Ứng cử viên trong top 20 lần lượt đều được định đoạt nhưng đám người Tả Tiểu Đa vẫn để không, dù sao trước khi toàn bộ top 20 vẫn chưa quyết định xong thì bọn họ sẽ không có việc gì để làm hết.
Nếu đã không có việc gì để làm, sáu người trở về phòng ngồi thiền.
Tả Tiểu Đa từ chối đủ kiểu nhưng Lý Thành Long vẫn mặt dày kẽ sát Tả Tiểu Đa đang luyện công...
Tả Tiểu Đa bó tay hết cách.
Sau đó Lý Thành Long ra sức hưởng thụ sự tiếp xúc cơ thể không một khoảng cách nóng bỏng nhất lâu nay.
Ngược lại hai người Hồ Nhược Vân và La Liệt đang lâm vào trạng thái sứt đầu mẻ trán chưa từng có.
Một nhóm giáo viên của các trường võ học đồn dập tiến tới, vây chật kín hai người, gió thổi không lọt.
Tạo mối quan hệ, lôi kéo làm quen, nịnh nọt...
Cả đời Hồ Nhược Vân và La Liệt trước nay cũng chưa bao giờ được đãi ngộ với cách thức cao như thế, bị một đám người có thân phận địa vị và tu vi vượt xa mình vây quanh nịnh hót như vậy...
“Cô giáo Hồ, mấy học sinh của ngươi thật sự có tài năng, bao nhiêu tuổi rồi?"
“Bối cảnh gia đình của mấy học sinh này như thế nào, có thể tiết lộ một chút không?”
“Mấy học sinh này đột phá Tiên Thiên lâu chưa, chẳng mấy chốc nữa sẽ đến các học viện Cao Võ thôi nhỉ?”
“Mấy học sinh này trước khi đột phá Tiên Thiên chắc phải áp chế đúng không?”
“Cụ thể thì áp chế mấy lăn vậy? Có thể tiết lộ không? Có con số chung chung là tốt rồi..”
“Mấy học sinh này đều chưa quyết định sẽ đến học viện Cao Võ nào đúng không? Hay là cân nhắc thọc viện chúng ta, học viện chúng ta là anh em với Nhị Trung, bạn bè cũ..”
“Tình hình trường của chúng ta mọi người đều biết, sự lựa chọn tốt nhất ngoài chúng ta còn ai nữa, tốt cho những đứa bé kia..."
"Cô giáo Hồ, ta là Thượng Kinh, nghe nói nhà của giáo viên Lưu Xuân Tuyền ở Thành Phượng Hoàng, ngươi có quen biết không?”
"...."
Hồ Nhược Vân cảm thấy đầu của mình lớn hơn mười mấy vòng trong phút chốc.
Đây không phải là mấy người, cũng không phải là mười mấy người, mà mấy trắm người, cùng nhau nhao nhao hỏi hết câu này tới câu khác!
Nhưng không dám tùy tiện đắc tội với người nào. cả!
“Ta cũng chỉ mới đột phá cảnh giới thôi, lúc trước vẫn luôn là cô giáo của lớp Võ Đồ, thật sự không thể nào nắm được tình hình của đám trẻ này..” Hồ Nhược Vân cau mày, chỉ thẳng La Liệt: “Nhưng thầy La hiện đang giữ chức giáo viên chủ nhiệm của bọn họ.
Cái gọi là chỉ cần mình sống là được, chiêu đổ vỏ rất tiêu chuẩn sách giáo khoa.
Giáo viên chủ nhiệm?!
Tất cả mọi người lập tức chạy vẽ phía La Liệt.
“Thầy La, mấy học sinh này tất cả đều ở lớp các ngươi, ngươi là đại tài!”
“Ôi thầy La xin chào, xin chào..."
“Thầy La thật sự là một nhân tài, tài hoa hơn người, thật bất ngờ..."
“Thầy La, giới thiệu mấy đứa trẻ kia một chút đi?"
Những giáo viên của các học viện Cao Võ này, bất cứ người nào cũng là tỉnh hoa trong số những người tinh hoa, mỗi ánh mắt đều sắc bén muốn đòi mạng.
Đám người Lý Thành Long tuy mỗi người chỉ ra tay một lần, rơi vào trong mắt những người này, không thể nói là nhìn thấu hết nhưng cũng gần như là vậy, ít nhất đã nhìn thấy tiềm lực vô hạn, tương lai vô hạn.
Khuyết điểm, dĩ nhiên là có nhưng tiềm lực lại to lớn khác thường, con đường phía trước cảng khả quan hơn!
Bạn cùng trang lứa, đối chiến cùng cảnh giới, tất cả đều một chiêu đánh bại kẻ địch, nhìn xung quanh bằng nửa con mắt!
Chuyện này hoàn toàn do nghiền ép cùng cảnh giới!
Sao mọi người không động lòng cho được cơ chứ?
Tin rằng chỉ cần có sự dạy dỗ thích hợp của giáo viên, không bao lâu nữa là có thế một mình chống đỡ một phương!
Sau này sẽ vang danh thiên hạ, thậm chí còn là nhân vật nổi tiếng muôn đời, trở thành truyền thuyết cũng là việc hợp tình hợp lí!
Mà chỉ căn học sinh này vang danh thiên hạ, nơi đầu tiên được gửi tặng về đương nhiên chính là học viện nơi xuất thân của học sinh này!
Mà một giáo viên, có thể có một học sinh như vậy trong cuộc đời cũng đủ để cảm thấy thỏa mãn cả đời, không tiếc nuối gì nữa.
Nơi này bây giờ có đủ sáu học sinh cùng đẳng cấp!
Huống hồ, học sinh như vậy mình không tranh giành, một khi các trường học khác chiêu sinh về, một vài trường hợp sau này rất có thể sẽ đè trường học của mình xuống...
Nếu thật sự lãnh đạo lôi chuyện cũ ra, tìm người chịu tội, chẳng phải là còn khó chịu hơn cái chết sao...
“Thầy La, giới thiệu một chút đi” Tất cả giáo viên Cao Võ đều năn nỉ cùng một lúc, nói ra một yêu cầu mà mọi người đều mong muốn nhất.
"Ừ, cũng được”
Lúc này La Liệt cũng không có bất kỳ suy nghĩ nào, ngược lại còn có ý định nói rõ tình hình của sáu đứa trẻ này cho các học viện Cao Vũ lớn.
Dù sao để sáu đứa trẻ này lựa chọn được một trường học tương đối đáng tin cậy, sớm tạo ra đủ các loại thanh thế cho bọn họ chính là một trong những mục đích lần này hắn đến đây!
Vì tốt cho những đứa trẻ, giao những đứa trẻ đã nuôi lớn cho người khác, chuyện này nhất định phải làm.
Nhưng dù sao vẫn cần phải xem người ủy thác, có thể yên tâm hay không!