Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!!
Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm:
- Nơi này cũng không tệ đâu à...
Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này)
Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì:
- Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!!
Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó
Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi thui ấy!!!!
Đẹp mà phải nói là đẹp lồng lộng, đẹp lồng lộng, cuốn hút quằn quại,...!!!