Ngu Thanh Thiển nghe Phong Thần nói vậy thì kinh ngạc không thôi.
Phải biết là ở đại lục trung tâm, ba đế quốc và bảy Linh Thực thế gia lớn là những thế lực đứng đầu, vậy mà lại có một thế lực bí ẩn giành miếng ngon ngay trong tay bọn họ, điều đó cho thấy thế lực bí ẩn đó rất không đơn giản.
“Thế lực bí ẩn gì?”
Phong Thầm cất tiếng đáp: “Mười năm trước có một tổ chức tên là Ma Thiên Điện xuất hiện, thủ lĩnh của chúng được gọi là Ma Hoàng, nghe nói thực lực và thủ đoạn sâu không lường được, có năm trong số bảy Linh Thực thế gia lớn đã kết minh nhằm muốn diệt trừ tổ chức này nhưng đều nhận lấy kết cục bại trận.”
“Thực lực của Ma Thiên Điện rất mạnh, trong mười năm nay đã phân bố ra khắp các ngõ ngách trên đại lục, chúng có tổ chức tình báo lợi hại nhất, còn xây dựng cả Địa Cung nữa. Chúng thu thập những linh vật và những thứ quý hiếm cao cấp nhất trên đại lục rồi định kỳ tổ chức các buổi đấu giá.”
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Ma Thiên Điện phát triển quá nhanh, cường giả cấp cao của chúng vô cùng nhiều, ba đế quốc và bảy Linh Thực thế gia lớn muốn kiềm chế chúng nhưng vẫn không thể thành công, chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt mặc cho tổ chức này không ngừng mở rộng. Hơn nữa các thế gia lớn cũng rất cần đến những báu vật xuất hiện ở Địa Cung.”
Trong mắt Ngu Thanh Thiển lóe lên ánh sáng khác thường, lòng thầm cảm thấy hứng thú với Ma Thiên Điện này.
“Ta đã từng nghe nói tới Địa Cung, đó là tổ chức giao dịch lớn nhất và là nơi hưởng thụ cao cấp nhất ở trên cả đại lục.” Ngu Thanh Thiển nói tiếp: “Chỉ là ta lại không ngờ rằng Địa Cung lại thuộc phạm vi thế lực của Ma Thiên Điện. Người được gọi là Ma Hoàng đó là ai ngươi có biết không?”
“Thân phận của Ma Hoàng quá thần bí, ba đế quốc và bảy thế gia lớn đã thâm nhập điều tra suốt mười năm nay nhưng cũng chẳng tìm được thông tin hữu dụng nào cả.” Trong mắt Phong Thần lộ ra vài phần tán thưởng: “Thế nhưng người được gọi là Ma Hoàng đó quả thật là một nhân vật đáng nhắc đến, có thể xây dựng Ma Thiên Điện thành một tổ chức có thể sánh ngang và chống lại ba đế quốc cùng bảy thế gia lớn chỉ trong vòng mười năm, trong lịch sử chưa từng có tiền lệ bao giờ.”
“Quả thật rất lợi hại.” Ngu Thanh Thiển gật đầu, cười nói: “Chỉ có điều rồi sẽ có một ngày, tổ chức ta lập nên cũng sẽ vang danh đại lục.”
Trước mặt Phong Thần, Ngu Thanh Thiển rất ít khi che giấu tính cách thật, ngoài chuyện lai lịch của mình ra thì trên cơ bản là nàng không hề giấu giếm hắn những chuyện khác.
“Ta cũng tin là nàng có thể làm được.” Dung mạo tinh tế như họa của Phong Thần nhuốm lên ý cười.
Thiển Thiển của hắn từ trước đến nay đều không cam tâm làm một người bình thường, chuyện mà nàng muốn làm thì nhất định có thể làm được.
Bất kể là khi nào thì hắn đều sẽ đứng ở phía sau ủng hộ và bảo vệ cho nàng.
Ba ngày sau, buổi rèn luyện thứ hai giành cho tân sinh được mở màn, địa điểm vẫn là ở Kinh Cốc sơn mạch, chỉ là lần này lại không chỉ ở vòng ngoài nữa mà là yêu cầu học viên tiến vào vòng trong tìm kiếm vật phẩm nhiệm vụ.
Trong lần rèn luyện này, mười người trong nhóm của Ngu Thanh Thiển đã dần cọ sát và hòa hợp với nhau, họ phối hợp ngày càng ăn ý hơn, trở thành nhóm tiên phong trong đội ngũ các tân sinh, nơi họ đi qua đều trở thành một bãi đất bị càn quét.
Dưới sự khai thác và chỉ định tác chiến, phối hợp của Ngu Thanh Thiển, bọn họ đi thẳng một đường vượt mọi chông gai, không chỉ hoàn thành được nhiệm vụ mà còn chém giết được rất nhiều ma thú và yêu thực, đạt được nguồn tài nguyên tinh hạch phong phú và cũng giành được hạng nhất trong buổi rèn luyện.
Đồng thời họ cũng khiến cho tất cả những tân sinh trong cả Học viện Hoàng gia kinh ngạc xôn xao, ngưỡng mộ không thôi.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, một năm rưỡi trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, đa phần tinh thần và thể lực của Ngu Thanh Thiển đều dồn hết cho thực văn và dược tễ, đồng thời song song đột phá tới giai đoạn cao cấp thành công, khiến cho hai chủ khoa áo trắng và áo đen cùng với Chiêm Uyển Nguyệt tán thưởng không ngớt. Thế nhưng tin tức này vẫn luôn được giữ kín, không tiết lộ ra ngoài.
Vì thế nên ngoài một số ít người ra thì những người khác đều không hề biết trình độ thật sự của Ngu Thanh Thiển.
Ngoài chuyện tiến cấp cực nhanh trong thực văn và dược tễ thì nhờ vào vô số những tinh hạch, những nguồn tài nguyên do học viện cung cấp cùng với số độc dược do Phong Thần tìm kiếm và cung cấp cho mình, tu vi của Ngu Thanh Thiển cũng đã thành công đặt chân vào cảnh giới cửu diệp Linh Sĩ, chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể tiến tới Linh Tướng.
Ngu Thanh Thiển không chỉ trở thành thiên tài đứng đầu trong số các tân sinh mà ngay cả khi đứng trong số các học viên đi trước thì nàng cũng không hề thua kém.
Mà một năm trước Phong Thần cũng đã rời khỏi Học viện Hoàng gia, đi trước đến Thánh viện để tu hành.