Thủy Ngạn Trạch cùng Mạc Dịch Nhiên dẫn người đi, những người khác trong đội của Ngu Thanh Thiển không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Hỏa Ly Nhã đem Lưu Ly thảo đưa cho Ngu Thanh Thiển nói: "Ngươi thu lại trước, chúng ta đi tìm kiếm Hồng Thứu hoa đi."
"Ừ, nghỉ ngơi một chút rồi xuất phát." Ngu Thanh Thiển tiếp nhận Lưu Ly thảo gật gù.
Đoàn người nghỉ ngơi một hồi, liền đứng dậy đi ra sông băng, đi một hướng khác tìm kiếm Hồng Thứu hoa.
Bên trong nhà gỗ, xem xong Ngu Thanh Thiển cùng Mạc Dịch Nhiên chiến đấu, mấy vị học viện cao tầng ở đây đều khá là bất ngờ.
Viện trưởng Học viện Hoàng gia đông bộ nhìn Thư Giang nói: "Tiểu nha đầu này của học viện các ngươi thiên phú cũng thật là mạnh, tài bắn cung này đã tiếp cận thần tiễn thủ rồi."
"Ha ha, nha đầu này bình thường liền thích đi tôi thể ban học tập mài giũa, bản thân cũng vô cùng hiếu chiến." Thư Giang cười sờ sờ râu mép, trong lòng rất cao hứng.
"Nàng học thực văn tới cấp bậc gì?" ông lão gầy gò Thánh viện nói: "Nếu như có thể đem Linh Thực của Mạc Dịch Nhiên tăng thêm hai phần mười sức mạnh, ít nhất cũng phải cần cao cấp Thực Văn Sư đi."
Thư Giang tâm tư xoay một cái nói: "Cái này ta không phải quá rõ ràng, chỉ biết là hai vị trưởng khoa Hắc Bạch khá là coi trọng tiểu nha đầu."
Hiện tại Thánh viện cùng Hoàng viện đã quyết định muốn tiến hành cuộc thi một người của học sinh mới, hắn đương nhiên sẽ không nói cho những người này thực lực đích thực của Ngu Thanh Thiển, đến thời điểm mới có thể bỗng nhiên nổi tiếng.
" lão già thối tha ngươi còn thừa nước đục thả câu." Học viện Hoàng gia tây bộ viện trưởng lườm Thư Giang một cái.
Có điều mấy vị viện trưởng đều đem Ngu Thanh Thiển coi là một tên kình địch của học sinh mới viện mình trong cuộc thi thực văn, quyết định chờ thi kiểm tra tổng hợp xong, cần phải nhắc nhở đám người tham gia thi đấu của viện mình một chút.
Nam tử lạnh lùng của Hoàng Viện nói: "Nếu như Ngu Thanh Thiển đẳng cấp thực văn thật đến cao cấp, vậy thiên phú này cũng quá yêu nghiệt rồi."
Thực Văn Sư là nghề nghiệp tôn quý nhất đại lục, đồng thời cũng bị ca tụng là khó nhập môn cùng tiến bộ nhất, dù sao mỗi một phần bản vẽ thực văn đều tương đối cao thâm, cần Thực Văn Sư khắc sâu nghiên cứu cảm ngộ mới có thể vẽ được, người lĩnh ngộ kém tuyệt đối không thể trở thành cao cấp Thực Văn Sư.
Ngu Thanh Thiển ở tuổi này nếu thực sự là cao cấp Thực Văn Sư, vậy nói rõ nàng lĩnh ngộ thiên phú quá mạnh mẽ.
Thư Giang cười nói: "Nàng đúng là cái mầm học tập thực văn tốt."
Việc Ngu Thanh Thiển biết nhất tâm nhị dụng hắn cũng biết, những người này còn không biết thiên phú dược tễ của nàng cũng rất mạnh, hắn nhất định sẽ không bại lộ.
Thư Giang bên môi ý cười càng thêm nồng nặc, đối với cuộc thi đấu đơn của mấy đại học viện mong đợi.
Sau mười ngày, Ngu Thanh Thiển mang theo đoàn người đi tới phụ cận một ngọn núi lửa trên Thủy Vu đảo.
"Không nghĩ tới phiến rừng cây rậm rạp này sau lưng lại là một ngọn núi lửa, cũng nhờ Thanh Thiển chúng ta mới có thể tìm được." Cơ Linh Song cảm thụ lấy bốn phía truyền tới nhiệt độ thở dài nói.
Trước các nàng xuyên qua phiến rừng cây rậm rạp này vẫn luôn cảm thấy rất ẩm thấp, ai sẽ nghĩ đến cách đó không xa sẽ là núi lửa nóng bức, Thủy Vu đảo này thực sự là quá thần kỳ.
"Ta cũng là từ thảm thực vật quá độ cùng ma thú trên trời phi hành để phán đoán." Ngu Thanh Thiển chỉ chỉ bầu trời xoay quanh bay lượn Hồng Vũ Sư Thứu nói: "Trước nhìn thấy có Hồng Vũ Sư Thứu tình cờ bay qua rừng cây, bay về phía này, chắc hẳn là tổ của chúng nó."