Sau khi Cung Hạo và Kỳ Duệ rời đi, ba người Cơ Linh Song bước tới nhìn Ngu Thanh Thiển giống như nhìn thấy ma.
“Thanh Thiển, thân thủ này của ngươi còn lợi hại hơn so với ngũ diệp Linh Đồng khoa chiến đấu hoặc là Võ Đồng giai đoạn năm trở lên đó.” Cơ Linh Song không thể tin nổi nhìn Ngu Thanh Thiển nói.
Tôi Thể Sư cũng chia thành mười hai cấp tu luyện, Võ Đồng, Võ Thị, Võ Vệ, Võ Sĩ, Võ Tướng, Võ Soái, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Tông, Võ Tôn, Võ Thánh, Võ Thần.
Mỗi cấp đều chia thành chín giai đoạn, ví dụ như: giai đoạn một Võ Đồng, giai đoạn hai Võ Đồng... giai đoạn chín Võ Đồng, những cấp khác đều phân chia như vậy.
Bọn họ vẫn luôn đoán Ngu Thanh Thiển che giấu thực lực, nhưng không ngờ rằng nàng lại giấu kín như vậy.
Đây là người con gái trong tin đồn, từ nhỏ bởi vì sinh sớm nên thân thể yếu đuối bệnh tật đây à, thật sự là thấy ma rồi...
Đôi mắt to của Hạ Oanh hiện lên sự sùng bái kích động, nàng nắm lấy cánh tay của Ngu Thanh Thiển nói: “Thanh Thiển ngươi lợi hại quá, mạnh hơn nhiều so với Linh Thực Sư khoa chiến đấu như ta rồi.”
Trước đây bọn họ còn muốn vì Ngu Thanh Thiển mà đi chỉnh đốn Tần Phượng Nghi, bây giờ xem ra thật là một suy nghĩ mất mặt.
Ngu Thanh Thiển xoa xoa cái đầu bù xù của Hạ Oanh nói: “Các ngươi nếu như luyện tập thật tốt, độ linh hoạt của thân thể cũng có thể nhanh lẹ như ta thôi.”
Trải qua hai tháng quan sát, nàng phát hiện ra ba người Hạ Oanh là bạn tốt có thể tin tưởng qua lại, cho nên sự việc lúc nãy đánh bại Cung Hạo và Kỳ Duệ nhận họ làm tiểu đệ, nàng mới không giấu giếm gì trước mặt ba người.
Nàng cũng coi như là công khai biểu thị sự tín nhiệm đối với ba người họ.
Cách làm của Ngu Thanh Thiển, ba người rất nhanh hiểu được, họ đều cười trong lòng.
“Ta cũng muốn cùng luyện.” Cơ Linh Song từng rất tự tin đối với thực lực và thiên chất của bản thân. Nhưng sau khi nhìn thấy hình ảnh Ngu Thanh Thiển chỉnh đốn hai người Cung Hạo lúc nãy, nàng mới phát hiện bản thân mình còn có quá nhiều khuyết điểm.
Tạ Thư cười nói: “Ta cũng muốn.”
Nàng vẫn luôn cho rằng thiên chất tố chất thân thể sau khi được định hình thì khó có thể nâng cao, hơn nữa nàng còn là một Linh Thực Sư khoa bói toán, vẫn luôn không ôm hy vọng gì vào việc thực chiến của thân thể.
Nhưng hình ảnh chiến đấu lúc nãy của Ngu Thanh Thiển gây chấn động lớn đến nàng, đột nhiên nàng cảm thấy nếu như vừa bói toán vừa có thể tự bảo vệ mình, thì sẽ là việc hoàn mỹ.
Ít nhất nàng không cần dựa vào Linh Thực Sư và Tôi Thể Sư ở khoa chiến đấu đến bảo vệ, đây vẫn luôn là khát vọng của nàng.
Điều quan trọng là nàng không cần phải đi liên hôn với con cháu gia tộc chính quy nữa.
“Được!” Ngu Thanh Thiển hy vọng ba người có thể cùng nhau thay đổi: “Ngày mai giờ Dần cùng nhau luyện tập.”
Nàng cảm thấy ba người Cơ Linh Song có thể trở thành bạn thân thiết ở tương lai, nàng sẽ dần dần giúp họ trở nên mạnh mẽ.
Ba người Cơ Linh Song vốn dĩ muốn hẹn nhau đi dạo phố thương nghiệp của học viện, nghe lời của nàng không có chút hoài nghi, cười rồi gọi nhau một tiếng rồi cùng nhau rời đi.
Đợi sau khi ba người đi khỏi, Ngu Thanh Thiển nửa cười nửa không nhìn một cái cây lớn cành lá um tùm nói: “Ngươi còn định xem bao lâu nữa đây?”
Nàng phát hiện thực vật của thế giới này rất nhiều và dày đặc, Linh Thực Sư sau khi ký khế ước tinh hoa sẽ sản sinh ra sự thân thiết và lực ảnh hưởng đối với rất nhiều Linh Thực, rừng sâu vẫn đúng là chỗ giấu mình rất tốt.
Nếu sức mạnh tinh thần và thính giác không nhạy bén, nàng cũng khó phát hiện được ra người trốn trên cây từ đầu đến cuối kia.
Lời của nàng vừa dứt, từ trên cây lớn quả nhiên có một thiếu niên y phục đỏ phong độ thanh thoát, ma quái quyến rũ nhảy xuống.