Nhóm Lạc Y đi theo Lâm Mộc tiến vào Chu Tước điện. Chu Tước điện là một trong bốn phân điện của Thánh Điện. Cũng là phân điện đứng thứ ba trong bốn phân điện, được xếp theo thứ tự là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và cuối cùng là Huyền Vũ điện.
Quản sự Chu Tước điện chính là Mộc Tuyệt. Còn điện chủ là Phan Kỳ Anh, hiện tại đang bế quan tu luyện. Nghe nói là đã chạm vào cảnh giới đột phá Tôn Giả sơ kì trung giai.
Hiện tại toàn bộ Chu Tước điện do Mộc Tuyệt quản lí. Tuy nhiên, tất cả cũng phải thông qua cửa đại quản sự Lâm Mộc.
Nói cho cùng, Mộc Tuyệt là người hẹp hòi, lại ham thích hư vinh, ưa nịnh hót. Về cơ bản là không đáng sợ. Thế nhưng Lâm Mộc ngược lại là người khôn khéo, tu vi cũng không tầm thường, tiêu biểu là một lão hồ li. Vẫn là cần phải nhiều hơn chú ý.
Lạc Y đảo đảo đôi mắt giảo hoạt., khoé môi hơi câu lên thành một đạo ý cười nhàn nhạt. Rất nhanh đã đưa ra những đánh giá sơ bộ về Chu Tước điện. Bước chân lại không hề chậm trễ đi theo Lâm Mộc không sai một bước.
Nhóm người Lăng Ngạo đi ngay phía sau hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần cũng là một mực giữ yên lặng. Lâu lâu bọn họ cũng nâng mắt đánh giá kiến trúc xung quanh Chu Tước điện liền không khỏi nhếch môi than khẽ một tiếng.
Nhìn bên ngoài Thánh Điện đã đủ uy nghi, đồ sộ. Thế nhưng bên trong lại càng muốn phát ra từng đạo kim quang. Tuy rằng bọn họ không biết các phân điện khác nhìn như thế nào, bất quá xem chừng so với Chu Tước điện vẫn là không kém đâu.
" Nơi đây thật đẹp a!"
Cố Ân Kỳ dù sao cũng là một tiểu cô nương. Đứng ở một nơi còn muốn cao quý hơn cả hoàng cung đều là không ngăn được cảm khái một tiếng. Bàn tay nho nhỏ cũng tuỳ thời ve vuốt lên mặt tường đá kiên cố uốn quanh hành lang gấp khúc, cảm giác trơn bóng thật khiến người ta yêu thích không nở buông tay.
Lâm Mộc một mực đi đằng trước. Nhưng hắn vẫn luôn dùng dư quang đánh giá nhóm người đi đằng sau. Khi thấy hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần tự nhiên mà bước, đến chân mày cũng không nhíu một cái liền không khỏi khen thầm một tiếng. Nhóm Lăng Ngạo xem như không tệ, ngoài cảm giác áp bách khiến sắc mặt hơi tối thì không có gì đặc biệt. Chỉ riêng tiểu cô nương danh gọi Cố Ân Kỳ kia, cũng không biết nên khen nàng ta định lực cao hay mắng một câu ngây thơ ngốc nghếch đây nữa.
Nhân tuyển đến Thánh Điện năm nay vẫn là không tầm thường a!
Lâm Mộc dẫn nhóm người đi một vòng lại một vòng. Cuối cùng cũng dừng lại bên một dãy phòng. Dãy phòng này nằm bên cạnh Chu Tước điện. Tuy không thể so cùng uy thế nhưng cũng gọi là quý khí sang trọng. Xung quanh còn có nhiều dãy phòng tương tự như thế, có phòng có người ở, có phòng không có.
Lạc Y vừa đến đây đầu tiên là trấn định nhìn xung quanh một chút. Sau đó mới cẩn thận đem một đạo tinh thần lực phóng xuất ra, bí mật đi điều tra xung quanh. Tận đến khi nhận thấy nơi này cách những chủ điện quan trọng khá xa cùng với đa số người ở đây năng lực đều không quá tốt mới yên lòng đem tinh thần lực thu trở về.
Cái này hẳn chính là ngoại điện thuộc Chu Tước điện đi!
Khoé môi Lạc Y từ tốn gợi lên nụ cười. Ánh mắt chạm vào Lãnh Hàn Thần bên cạnh, rất nhanh cả hai đều đạt chung nhận thức. Mặc dù biết bọn họ ở nơi này hẳn là không lâu, nhưng nói cho cùng trước đó cũng cần sắp xếp lại một vài thứ. Rời đi càng xa tầm chú ý của mọi người thì càng thuận tiện a!
" Các ngươi trước hết ở chỗ này. Đây là ngoại điện Chu Tước điện. Vài ngày tới sẽ có một đợt nguyệt so của Tứ điện. Lúc đó biểu hiện cho tốt, các ngươi liền trở thành đệ tử chân chính của Chu Tước điện! Đã nghe rõ!"
Lâm Mộc vừa nói vừa liếc mắt nhìn xem biểu hiện của nhóm người Lạc Y một vòng. Cảm thấy bọn họ không có ý tứ phản đối mới vung tay lên. Ra hiệu cho một gia đinh đang bê một chiếc khay phủ vải đỏ lên.
Lâm Mộc trước sự chú ý của nhóm Lạc Y vung tấm vải đỏ lên. Bên trong xếp đều sáu bình đan dược bạch ngọc, toả ra hương khí vô cùng nồng đậm. Hắn từ từ nói.
" Đây là Thánh Điện cấp đan dược cho các ngươi. Các ngươi ngay lập tức nuốt đi. Đối với tu luyện tuyệt đối có lợi!"
Lạc Y híp mắt, đem bình bạch ngọc nâng lên. Hương khí nồng đậm toả ra khiến nàng hít vào một hơi. Quả nhiên thật sự là dùng Phong Đề chế thuốc. Phong Đề vốn là thảo dược luyện thần đan, đối với nàng cùng Lãnh Hàn Thần không có tác dụng nhưng nhóm Lăng Ngạo thì lại khó nói.
Lạc Y cẩn thận sử xuất cho nhóm Lăng Ngạo một cái liếc mắt, sau đó liền đem viên đan dược lấy ra, trước ánh mắt của Lâm Mộc trực tiếp nuốt vào. Lãnh Hàn Thần cùng nhóm Lăng Ngạo cũng không chậm trễ một giây làm theo.
" Tốt lắm! Các ngươi đều có thể vào phòng rồi!"
Lâm Mộc đối với nhóm Lạc Y như vậy thì hài lòng gật gật đầu. Để lại cho bọn họ một câu liền đem theo gia đinh rời đi.
Lạc Y đợi Lâm Mộc đi xa. Lúc này mới hướng về lưng nhóm người Lăng Ngạo xuất ra một chưởng, đem chân khí đảo ngược bức bọn họ đem viên đan dược đã nuốt nhổ ra ngoài.
Nhóm Lăng Ngạo vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ánh mắt chán ghét nhìn viên đan dược vừa ra ngoài liền bắt đầu tan ra kia. Nói viên đan dược nhỏ bé so với đan dược bình thường không khác biệt, nhưng lại có thể khống chế người. Như vậy ai dám tin đây? Cũng may mắn là ở đây còn có lão đại, nếu không, bọn họ thật là nam khan đi!
" Thứ này mỗi tháng thật là đều phải nuốt một lần sao?"
Cố Ân Kỳ nhìn thật sâu bãi nước đã dần dần ngấm vào đất, run giọng hỏi một tiếng. Sắc mặt không hề e dè lộ ra chán ghét thật sâu.
" Yên tâm đi. Phong Đề có một dược tính gây nghiện, một khi đã nuốt vào, tuyệt đối mỗi tháng đều phải nuốt một lần. Lần này các ngươi trước mặt Lâm Mộc nuốt vào! Lần sau cũng không ai xem chừng các ngươi, các ngươi tuỳ ý quăng đi là được!"
Lạc Y vừa vào phòng vừa thản nhiên giải thích. Nhóm Lăng Ngạo nghe vậy liền thở phào, gật gật đầu thay lời đã hiểu.
Bạch Thừa Vũ đột nhiên lại nhíu mày, thắc mắc nhìn hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần. Hỏi.
" Lão đại, nhưng ngươi và Thần ca đều nuốt nga! Sẽ không sao chứ!"
Nghe Bạch Thừa Vũ lên tiếng. Sắc mặt nhóm người Lăng Ngạo đều nháy mắt trầm trọng, lo lắng nhìn chằm chằm về phía hai người.
Trong lòng Lạc Y biết bọn họ có ý tốt lo lắng cho nàng. Nháy mắt liền cảm thấy ấm áp. Khoé môi từ từ gợi lên tươi cười.
" Đối với chúng ta ngược lại có lợi!"
Nhóm người các mặt nhìn nhau, đồng loạt thở phào. Không sao là tốt a! Có lợi lại càng tốt đâu!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ---
Bên nhóm người Lạc Y một mảnh hài hoà. Thế nhưng, một nơi khác lại không có tốt đẹp như vậy.
Dương Tình Tình vừa vào đến Tình Vũ điện liền bạo phát đi lên. Nóng giận đem toàn bộ đồ gốm sứ trang trí quanh điện đều quăng xuống mặt đất. Vẻ mặt âm tình bất định vặn vẹo khó coi, làm gì còn có vẻ ôn nhu xinh đẹp thường ngày.
Mục Thành từ bên ngoài bước vào nhìn thấy tình cảnh này liền hoảng loạn. Vội vàng cúi đầu thật thấp, tròng mắt không giây nào dám đảo loạn, thành thành thực thực nhìn mũi giày màu đen không động đậy.
" Ngươi đến làm gì?"
Dương Tình Tình nhìn một phòng mảnh vỡ. Tâm tình bất chợt khá lên một chút. Bất quá cũng không hào phóng quăng cho Mục Thành một sắc mặt tốt.
Mục Thành là người cộc tính, mặt mũi lại bặm trợn. Thế nhưng hắn lại hết sức tôn sùng Dương Tình Tình. Vậy nên trước lời nói không thiện chí của nàng ta không những không giận mà còn càng phát ra cung kính cẩn thận.
" Thánh nữ, người có nghe nói sau nguyệt so, Thánh Điện sẽ đưa một lượng người đi vào cấm địa thông qua tổng so, không giới hạn độ tuổi hay không?"
" Có nghe qua. Thì đã thế nào?"
Dương Tình Tình ngồi xuống ghế quý nhân, nâng móng tay lên cẩn thận nhìn, không mặn không nhạt nói. Thái độ cũng không mấy hứng thú.
Vào Cấm Địa? Chỉ có những đệ tử tứ điện mới cần tranh giành, bản thân nàng không khi nào thiếu danh ngạch, tại sao phải quan tâm chứ?
Mục Thành nhìn Dương Tình Tình chưa hiểu liền cười. Sắc mặt thoáng chốc thay đổi, toả ra một tia quỷ dị.
" Cấm địa là địa bàn tốt để tu luyện. Có thật nhiều Hoả Tinh quả, Băng Tinh quả, thập loại tinh quả. Nghe thật tốt nhưng vẫn đầy nguy hiểm a! Thánh nữ, người có nghĩ nên cho nữ nhân kia vào đó hay không? Nếu nàng ta không thể đi ra, cũng không ai dám đánh lên đầu chúng ta. Nhược bằng có thể, chúng ta bố trí một chút chướng ngại, nàng ta sẽ vô thanh vô thức chết đi, không còn gây trở ngại cho người. Không phải sao?"