Sau khi dung hợp được mười loại nguyên tố, Lạc Y dùng thời gian còn lại để luyện tập. Dù sao tiếp nhận lực lượng mới cơ thể vẫn sẽ gây ra bài xích nho nhỏ, đòi hỏi nàng phải luyện tập mới có thể sử dụng nhuần nhuyễn.
Thời gian thấm thoát trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày khảo hạch học viện.
Sáng sớm, Lạc Kiến đã đến đánh thức Lạc Y dậy để chuẩn bị đến học viện.
Sau nhiều ngày luyện tập điên cuồng, Lạc Y quả thật rất mệt mỏi, đôi mắt đều muốn nhíu lại. Nhưng chỉ vừa nghe đến khảo hạch nàng đã muốn tĩnh hẳn.
Thiên a, ngày quan trọng như vậy nàng vẫn còn muốn ngủ!
Lạc Y thầm khinh bỉ khả năng chịu đựng của mình trong lòng, lần sau trước những ngày quan trọng thế này nàng sẽ dành riêng một ngày để ngủ mới được.
Vì học viện Đế Đô là học viện vô cùng tốt, những lão sư cũng vô cùng tài giỏi, Lạc Y sợ họ sẽ phát hiện hơi thở ma thú trên người Nhược Ly và Dạ nên để họ trở về không gian ma thú. Đến cả Tiểu Cầu muốn đi với nàng cũng bị nàng cưỡng chế đá vào không gian.
Đùa sao, cả ngàn năm Triệu Hồi sư không xuất hiện, đi với ma thú rõ ràng là vạch áo cho người xem lưng nha!
Học viện Đế Đô là học viện cổ xưa với lịch sử hình thành từ hơn một ngàn năm trước, kiến trúc cổ xưa tràn ngập hơi thở thần bí, rất có danh tiếng. Tuy rằng không so sánh được với học viện trên các quốc gia khác nhưng ở Chu Quốc rõ ràng là học viện hàng đầu.
Khi Lạc Y đến sân khảo hạch, mọi người đã đến rất đông. Người đến khảo hạch xếp thành một hàng từ trong phòng đến cuối hành lang. Cũng may học viên đông lão sư, phân chia ra làm việc rất công bằng, nếu không với số lượng người như thế này không biết họ phải khảo hạch đến khi nào.
" Đi, trước đi lấy phiếu đăng kí!"
Lạc Kiến kéo tay Lạc Y nhắc nhở khiến nàng dời mắt khỏi đám người, nhanh nhẹn đi theo sau đại ca.
Lạc Kiến giúp nàng đăng kí xong xuôi đang muốn cầm phiếu đi xếp hàng khảo hạch thì có người gọi hắn lại.
" Lạc Kiến!"
Lạc Kiến và Lạc Y quay đầu lại nhìn thì thấy một tên nhóc tròn lẳng như hột mít đang bì bạch chạy tới.
Lạc Y chớp chớp mắt hạnh, thầm nghĩ với vóc người của hắn lăn sẽ có vẻ nhanh hơn! Hắc hắc! Đủ đáng yêu!
Trầm Mặc Thiên nhìn Lạc Y chớp chớp mắt trong lúc vô tình để lộ khí chất thánh khiết nhưng vẫn không kém phần quyến rũ thì lâm vào ngây ngốc một trận.
Lạc Kiến nhíu nhíu mày kiếm, thấy bạn tốt nhìn muội muội muốn không chớp mắt thì không hài lòng vươn tay đánh thẳng vào đầu hắn.
Aiz, cũng không thể trách hắn a. Không biết tại sao Lạc Y sau một đêm gương mặt đến khí chất đều thay đổi thành xinh đẹp phóng khoáng. Đến hắn là đại ca mà cũng suýt nữa không nhận ra nàng!
" Lạc Kiến, ngươi dám đánh ta a? Ta với ngươi là bạn hữu kề vai chiến đấu, chia ngọt sẻ bùi, san sẻ..."
Trầm Mặc Thiên la lên oai oái, bắt đầu diễn khúc bất tận khiến Lạc Kiến phiền chán bịt tai lại.
" Đủ! Đủ rồi!"
Lạc Y lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Kiến bộ dáng thiếu kiên nhẫn thì thầm khâm phục thiếu niên này. Xem ra, quan hệ giữa bọn họ rất tốt nha!
Trầm Mặc Thiên bĩu môi, ngón tay cái quệt ngang qua mũi, bộ dáng đáng yêu lướt qua nàng hai mắt liền toả sáng.
" Đây là..."
" Muội muội ta, Lạc Y. Y Y, đây là Trầm Mặc Thiên!"
Lạc Kiến theo quy củ giới thiệu.
Lạc Y híp mắt lại, cũng gọi một tiếng.
" Thiên ca ca!"
" Y Y muội đừng khách sáo! Muội muội của Lạc Kiến cũng giống như muội muội ta thôi!"
Trầm Mặc Thiên vô cùng hài lòng, cười đến mắt cũng híp lại thành đường chỉ. Nhưng rõ ràng là hắn không cười được lâu.
" Ca ca, ngươi đi tán gẩu với nữ nhân liền bỏ rơi ta trong đó? Ta về sẽ mét mẫu thân a!" Giọng nói thiếu nữ trong trẻo nhưng tràn đầy uy hiếp khiến gương mặt bụ bẫm của Trầm Mặc Thiên co giật từng hồi, vội vã chạy đi chân chó xoa dịu.
" Muội muội, ca ca không cố ý đâu. Đừng mách mẫu thân được không? À, chiều ta đưa muội đi Phúc điếm ăn thịt linh thú, lại đến Phúc Y Phường mua mẫu đồ mới nhất được hay không?"
Thiếu nữ hừ một tiếng không trả lời, chỉ lễ phép chào Lạc Kiến.
" Lạc Kiến ca ca" lại quay sang Lạc Y, ánh mắt đã cong thành hình bán nguyệt " Xin chào, chúng ta đồng tuổi đúng không? Ta đi khảo hạch luyện đan sư, ngươi khảo hạch cái gì? A, ta quên, ta tên là Trầm Mặc Ngân! Còn ngươi?"
Lạc Y nhìn Trầm Mặc Ngân đáng yêu trước mắt hảo cảm liền tăng, hoà nhã trả lời.
" Ta là Lạc Y, khảo hạch ma pháp sư!"
" Tốt, tốt, vậy ngươi giống ca ca ta, hắn cũng học ma pháp sư a! Chúng ta thật có duyên!"
Trầm Mặc Ngân líu lo liên hồi nhưng cũng không làm Lạc Y phiền chán, ngược lại hết sức hứng thú nghe, dù đôi lúc những câu nàng ta nói không tìm ra miếng logic nào với nhau.
Nếu không phải Trầm Mặc Ngân đến lượt khảo hạch có lẽ nàng còn muốn nói nhiều nữa.
Nhìn theo bóng lưng hai huynh muội Trầm gia bước đi, Lạc Y cũng theo Lạc Kiến tới khu vực khảo hạch.
Vừa vặn mọi người tản đi rất nhiều, không bao lâu đã đến lượt nàng.
Lạc Y tiếng đến bên chiếc bàn. Người khảo hạch là nam tử trung niên với gương mặt nghiêm nghị. Trước mặt là quả cầu thuỷ tinh trong suốt dùng để khảo hạch.
" Đem tay đặt lên thuỷ tinh cầu truyền nguyên tố ma pháp của ngươi vào!"
Nam tử máy móc nói, Lạc Y lại phân vân. Nàng là ma pháp sư toàn hệ nha, nên chọn loại nào đây!
Nàng sử dụng thành thục nhất là Hoả và Ám nhờ sự giác ngộ khế ước thú. Ám nguyên tố hiếm thấy, vẫn là nên dùng Hoả đi.
Nghĩ vậy, Lạc Y vươn tay chạm vào thủy tinh cầu, tinh thần lực ức chế chỉ truyền ra nguyên tố Hoả nồng đậm.
Nam tử trung niên nhìn quả cầu ánh mắt loé tinh quang ngẩng đầu nhìn Lạc Y.
" Thông qua! Qua bên kia kiểm tra tinh thần lực!"
Nói xong lại tích vào phiếu đăng kí của Lạc Y.
Hoả nguyên tố thượng đẳng!
Lạc Y nhìn nhìn, ánh mắt vẫn điềm tĩnh không lộ ra kiêu ngạo đem phiếu đăng kí theo hướng lão sư chỉ.
Thái độ của nàng khiến lão sư rất hài lòng.
Không kiêu ngạo, không siểm nịnh! Hậu sinh khả uý nha!
Hắn không hề hay biết, Lạc Y không mừng rỡ vì vốn thực lực của nàng không thể nào so với người bình thường! Hai chữ Thượng đẳng vẫn chưa đủ để hình dung về nàng.
Lạc Y đến khu kiểm tra tinh thần lực. Quy cách vẫn như cũ, nhưng lần này là khống chế tinh thần đi vào thủy tinh cầu!
Lạc Y vươn tay đặt lên thuỷ tinh cầu, nhưng nàng chỉ vừa phóng xuất một tia tinh thần lực nhỏ thì quả cầu thuỷ tinh đã vỡ tan.
Lão sư khảo hạch tinh thần lực nhìn quả cầu muốn ngơ ngẩn. Hắn không hề tức giận mà còn lộ ra hài lòng đan xen kinh ngạc.
" Tốt lắm! Tinh thần lực siêu cường! Thông qua, chúc mừng ngươi trở thành tân tú mới học viện Đế Đô."
Lạc Y ngại ngùng nhận lại phiếu đánh giá. Nàng cũng không muốn đâu, nhưng sau quá trình dung hợp nguyên tố, tinh thần lực của nào đã mạnh như vậy.
Lạc Y vốn không muốn để lộ quá nhiều, may mắn là quả cầu thủy tinh kia chỉ chịu được áp lực sơ giai, quả cầu bể, lão sư liền nhận định nàng là tinh thần trung giai. Nếu hắn biết tinh thần lực nguyên bản cường đại của nàng còn sẽ không nói nên lời hơn nữa.
Lạc Y vốn muốn nhanh chóng trở về gặp Lạc Kiến nhưng nàng chưa đi được mấy bước lão sư đã gọi nàng lại.
" Lão sư có điều gì chỉ giáo?"
Lão sư trung niên cười hiền từ.
" Chỉ giáo thì chưa đến lúc, nhưng ta muốn hỏi ngươi muốn học thêm khoá nào không? Kiếm sư, luyện đan sư chẳng hạn!"
Lạc Y ngẩn người. Nguyên lai còn có cái này a! Giống như học phụ đạo.
Lạc Y suy nghĩ vẫn thấy nên học thêm Kiếm kĩ, luyện đan sư đã có sách của Bạch Phong, tốt hơn nhiều chương trình bên ngoài nha!
Dù Lạc Y thân thủ có tốt thì chung quy nàng vẫn không có được đào tạo phù hợp. Nàng quyết định đăng kí Kiếm kĩ rồi về hỏi xem Bạch Phong có lưu giữ tài liệu Kiếm kĩ hay không.
" Nguyên lai là Kiếm kĩ, vậy ngươi phải khảo sát thêm một vòng nữa. Ngươi đến phòng khảo hạch Kiếm kĩ kia khảo hạch đi. Môn học thêm này chỉ khảo hạch đơn giản thôi!"
Lạc Y gật đầu cáo từ lão sư đi vào phòng khảo hạch.
Trong phòng vẫn là một lão sư trung niên đứng nghiêm trang. Trong góc phòng có Kim Tàm ma thú bị bắt nhốt.
Kim Tàm ma thú này giống như con tằm, công kích không lớn, nhưng sống rất dai, phòng thủ mạnh. Vì sức công kích Kim Tàm yếu nên sau khi thuần thú sư thuần thú bằng bí pháp vẫn không mất đi năng lực tự nhiên.
Lạc Y nhận thanh kiếm gỗ trong tay lão sư tiến về phía trước. Nhiệm vụ của nàng là vận dụng thân pháp qua việc trao đổi với Kim Tàm ma thú.
Nhưng rõ ràng chuyện này không dễ, vì Kim Tàm vừa nhìn thấy nàng đã run cầm cập khiến nàng có cảm giác ăn hiếp con nít nha.
Lạc Y vận dụng Lăng Thiên bộ pháp trong bí kĩ của Bạch Phong tiến tới gần Kim Tàm, huy kiếm bổ xuống Kim Tàm liền gục xuống đất.
Lão sư khảo hạch không che giấu kinh ngạc. Kim Tàm không tấn công được nhưng phòng thủ bằng tơ rất tốt, sống rất giai. Nào ngờ tiểu cô nương này một kiếm liền xong rồi? Thật tốt!
" Thông qua!"
Lạc Y cười cười chào lão sư, kín đáo nhìn Kim Tàm đang hé một mắt nhìn nàng.
Không ai biết, vừa nãy nàng đã nói với Kim Tàm một câu.
" Không muốn bị đau thì nhắm mắt giả chết đi!"