Sau khi ra khỏi Sơn mạch ma thú, Lạc Y không trở về nhà ngay mà đi tìm nơi đổi ma tinh thành kim tệ sử dụng.
May mắn là nàng mang mạn che đi gương mặt, nếu không để người dân trong thành La Viễn này biết nàng _ tiểu thư phế vật Âu Dương gia đi bán một lượng lớn ma tinh của ma thú cấp thì thật nguy hiểm.
Tuy rằng nàng muốn lật lại danh tiếng, nhưng hẳn chưa phải bây giờ, nàng chưa đủ mạnh!
Bạch Phong trong không gian giới đang thoải mái tu luyện thì cảm nhận được dao động suy nghĩ của Lạc Y khiến nàng có ham muốn đánh người.
Ngươi mà chưa đủ mạnh? Ma pháp cấp là thành quả tu luyện cả đời người ta. Ngươi nghĩ ai cũng yêu nghiệt giống như ngươi sao?
Bạch Phong suy nghĩ rồi hừ một tiếng.
Đương nhiên không có!
Những suy nghĩ của Bạch Phong, Lạc Y một chút cũng không hay biết. Hiện tại, nàng đang ôm một bọc kim tệ lớn thầm tấm tắc.
Ta là tiểu phú bà! Ta là tiểu phú bà!
" Ngươi không về phủ à?"
Bạch Phong nói từ trong không gian vọng ra.
" Không, ta muốn đi dạo một chút!"
Lạc Y mới không muốn về phủ sớm. Nàng là lần đầu tiên ra ngoài phủ từ khi đến đây. Thật muốn xem thử ở đây và địa cầu có gì khác nhau.
Đời sống ở đại lục Apolo không khác gì lắm với cổ đại ở địa cầu trong các bộ phim cổ trang vẫn thường chiếu trên ti vi.
Đại lục Apolo chia làm bốn quốc gia. Đó là Thanh Quốc, Bạch Quốc, Huyền Quốc và Chu Quốc.
Lúc đầu nàng hơi thắc mắc về sự xuất hiện của Thần giới, cũng chính là nơi ở của Bạch Phong. Đã có lần, nàng mang vấn đề hỏi nhưng Bạch Phong không trả lời.
Nàng chỉ nói Lạc Y phải trở nên mạnh mẽ mới có thể đến Thần giới. Còn những vấn đề râu ria không nên quan tâm.
Lạc Y đoán có điều gì đó sẽ ảnh hưởng đến mình và cả đại lục nếu như sự tồn tại của Thần giới bị người ta phát hiện nên nàng cũng không muốn hỏi tiếp.
Ai chẳng có bí mật của riêng mình?
Có điều, nàng lờ mờ đoán ra một số chuyện. Đại khái như trên đại lục Apolo, sau khi tu luyện giả tấn giai Tôn giả một thời gian thì tự nhiên biến mất khỏi đại lục. Giống như vị Triệu Hồi sư mấy trăm năm trước chẳng hạn.
Có thể, khi nàng đạt cấp bậc đó, nàng mới đến được Thần giới chăng?
Lạc Y đang suy nghĩ thì dừng chân lại. Chính xác là có người đột nhiên ngã xuống dưới chân nàng. Chỉ vài bước nhỏ là nàng đã dẫm lên mông cậu ta.
Cậu bé thoạt nhìn gầy yếu, nhỏ hơn Lạc Y khoảng một hai tuổi gì đó. Ánh mắt sạch sẽ trên con người nhìn bẩn thỉu mang theo chấp niệm sâu sắc nhìn về phía cửa hàng đan dược.
Thật là một ánh mắt đẹp!
" Cậu bé, ngươi muốn mua đan dược sao?"
Lạc Y đỡ hắn lên, nhẹ nhàng phủi đất trên người hắn.
Cậu bé hơi ngẩng đầu nhìn nàng mang theo chút tia hi vọng. Nhưng đến khi chạm mặt nàng lại cúi đầu thở dài, bất lực lắc đầu với nàng.
" Ngươi là muốn mua đan dược sao?"
Lạc Y lặp lại, thái độ không nhanh,không loạn.
" Phải" Cậu bé cắn răng nói ra, gương mặt lộ ra nét khổ sở " Đại ca ta có chút khúc mắc với nhà Triệu gia, bị đệ tử Triệu gia đánh trọng thương. Nếu giờ không có Hồi thể đan nhị phẩm hắn sẽ chết mất"
Nhưng đan dược nhất phẩm ta còn không mua nổi, làm thế nào mua đan dược nhị phẩm? Trong đầu cậu bé âm thầm thêm vào một câu.
Triệu gia? Lại là Triệu gia?
Đúng là oan gia ngõ hẹp nha. Ở trên đường tuỳ tiện đụng phải đứa bé cũng có ân oán với Triệu gia.
" Đi, ta mua đan dược cho ngươi!"
Lạc Y bình tĩnh nói. Bỏ qua ánh mắt không tin tưởng của cậu bé, bước thẳng vào phòng đan dược.
Nàng mua đan dược này không phải vì nàng từ bi nhân hậu, càng không phải mù quáng đối đầu Triệu gia.
Chỉ vì ánh mắt sạch sẽ mà chứa đựng nghị lực kiên cường kia thôi.
Ánh mắt đó làm nàng thấy đồng cảm và khuấy động lên kí ức kiếp trước.
Khi nàng còn là sát thủ, ánh mắt nàng cũng như vậy. Vì chưa đủ năng lực mà trở thành con bài của người khác. Ánh mắt cũng sạch sẽ và kiên cường như vậy khi đứng giữa ranh giới sống hoặc sẽ chết.
" Tỉ, người... người..."
Cậu bé cầm viên đan dược sáng loáng, lắp bắp nói không nên lời.
Hắn là đang mơ sao?
Lạc Y không để ý đến thái độ của cậu bé, vươn tay vuốt đầu nhỏ của hắn.
" Trở về đi!"
" Tại sao? "Tại sao lại giúp ta mua đan dược qúy giá này? Trong lòng cậu bé nói lên nhưng không thành tiếng.
" Không có lí do!"
" Tỉ tỉ, ta tên là Ngạn Hữu, sau này ta nhất định báo đáp tỉ!"
Ngạn Hữu cầm đan dược nghiêm túc nói. Lời nói khiến Lạc Y dừng bước.
" Ta không cần nô lệ, ta chỉ cần chiến hữu kề vai sát cánh. Nhưng, muốn kề vai sát cánh với ta, người đó phải là kẻ mạnh!"
Lời nói này nói ra, Lạc Y không hề biết, tương lai của nàng sẽ thật sự xuất hiện chiến hữu kề vai sát cánh vô cùng mạnh mẽ. Người sẳn sàng hi sinh cho nàng tất cả, kể cả sinh mạng.
" Lạc Y, ngươi có nghĩ muốn trở thành luyện dược sư không?"
Lời nói Bạch Phong vang lên bên tai khi nàng bước ra khỏi con phố.
" Ngươi thấy đó, nghề nghiệp luyện dược sư vô cùng cao qúy ở đại lục này. Hơn nữa, công dụng chính là nghịch thiên! Là dược sư có thể giảm tối đa tai nạn, còn có thể kiếm tiền!"
Bạch Phong cố gắng thuyết phục Lạc Y, còn cẩn thận thêm vào một câu.
" Ngươi có tinh thần lực mạnh mẽ như vậy, lại khống chế hoả nguyên tố vô cùng mạnh. Không làm dược sư thật uổng phí."
Dược sư ư? Ý kiến hay.
Lạc Y nhếch khoé môi, ánh mắt xẹt qua tia thích thú nhưng biểu tình vẫn vân đạm phong khinh. Phảng phất giống như chẳng điều gì có thể khiến nàng lưu tâm.
Cáo già!
Ở thế kỉ , nàng ngoài làm sát thủ ra. Để che giấu ánh mắt người đời còn làm bác sĩ. Đây chính là giết người trong tối, cứu người ngoài sáng!
Xem ra nàng và dược sư rất có duyên phận!
Nghĩ vậy, Lạc Y dùng số tiền còn lại của mình, toàn bộ đem mua thảo dược.
Nàng chính là muốn trở thành luyện dược sư!