Chương :
Trong thạch động sáng loáng xuất hiện thêm mười hắc y nhân khiến không gian trở nên chật chội.
Mười hắc y nhân này hẳn không phải là những người bình thường. Trên người bọn chúng đều toả ra khí tức cường đại và hơi thở lệ khí.
Lạc Y quá quen thuộc với loại hơi thở này. Đây không thể là hơi thở tự nhiên hình thành, mà là hơi thở có được thông qua sự rèn giũa thấm đẫm máu tươi mà có.
Người của Thánh điện hoá ra cũng chỉ là những ác quỷ đội lốt thánh thần!
Mười hắc y nhân không hẹn mà đồng thời nhìn về phía Lạc Y. Ánh mắt bọn chúng đều thâm trầm lộ ra sát ý nồng đậm.
Một người đứng giữa tiến lên, gương mặt bị che khuất bởi miếng vải đen cất giọng nói ồm ồm như dụ dỗ.
" Tiểu cô nương, mau buông kẻ kia ra đi. Hắn không phải con người, hắn là ma thú, sẽ gây tổn thương cho cô nương! Hay là cô nương đưa hắn cho bọn ta đi?"
Lạc Y nhếch môi. Nàng cảm thấy bọn người này rõ ràng là xem nàng như con nít mà dụ dỗ. Bọn chúng có phải quá ngây thơ rồi không? Nàng đã đến được đây, còn đứng bên cạnh Thần thú nhưng bọn hắn vẫn có thể xem nàng là kẻ ngốc!
Lạc Y câu môi lên nụ cười lạnh, khoé mắt cũng nâng lên biểu thị sự cao ngạo. Cho dù gương mặt xinh đẹp đã được che lấp bởi lớp mặt nạ bình thường, nhưng nó không thể che lấp được khí thế của nàng.
" Nếu như ta nói không?"
Lãnh Hàn Thần đứng bên cạnh, chân mày đều nhíu lại. Hắn cảm nhận được sắc mặt của hắc y nhân cực kì tối tăm khi nghe lời nói của Lạc Y. Bọn chúng chắc hẳn đã động sát khí!
Lãnh Hàn Thần nhận ra điểm này, càng thêm tiến sát về phía Lạc Y, dùng hành động chân thực nhất để ủng hộ nàng.
Lạc Y vốn cũng rất lo lắng vì Bạch Thiên là thần thú mạnh mẽ hơn Thiếu Tà nên quá trình giải phong ấn cũng tốn nhiều thời gian hơn. Lúc này, nàng đang ở trạng thái yếu ớt nhất, chọc giận bọn người kia cũng không có lợi cho nàng, ngược lại nếu bọn chúng tức giận động thủ nàng liền xong rồi. Nhưng nàng cũng không thể nào lùi bước để bọn người kia lấn lướt đâu!
Giữa lúc Lạc Y đang rối rắm trong tình thế tiến thoái lưỡng nan lại cảm nhận được Lãnh Hàn Thần tiến lại, gần như dựa hẳn vào người nàng khiến tâm tình treo cao của nàng trong nháy mắt bình ổn trở lại.
Nàng vẫn còn có Lãnh Hàn Thần nha!
Mặt của thủ lĩnh hắc y nhân trong nháy mắt càng thêm thâm trầm. Trong lúc vô tình bộc lộ ra khí tức cường đại của cường giả cấp Tôn Giả.
Lạc Y không đoán được hắn đã tu luyện đến mức độ nào, nhưng rõ ràng là mạnh hơn nàng không ít.
Lần này liên quan đến Thần thú, Thánh Điện có thể keo kiệt sao? Dĩ nhiên không! Bọn người phía sau ít nhất đều là Quân Chủ hậu kì đỉnh phong rồi!
Trên mặt Lạc Y không biểu hiện gì nhưng tâm đã hơi loạn, nếu bọn chúng đồng loạt tấn công lúc này thì nàng xem như xong rồi! Chỉ sợ là hồi phục chi lực cũng không cứu được nàng.
" Ngươi rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt đây!"
Thủ lĩnh hắc y nhân câu môi cười lạnh, thần sắc dưới lớp mặt nạ trở nên âm tàn. Liếc mắt nhìn những hắc y nhân đứng phía sau, biểu hiện rõ ràng muốn động thủ.
Lạc Y nhìn ánh sáng đủ thứ màu sắc phân chia ra công kích nàng cùng Lãnh Hàn Thần cùng lúc ập đến.
Tâm tình sớm đã treo cao của Lạc Y lúc này lộp bộp rơi xuống. Nàng và Bạch Thiên đang trải qua thời khắc quan trọng nhất của việc giải trừ phong ấn. Nếu lúc này buông tay thì cả nàng và Bạch Thiên sẽ bị phong ấn cắn trả.
Bây giờ phải làm thế nào?
Lạc Y trơ mắt nhìn công kích đã tới gần nàng. Ánh mắt chỉ có thể đảo quanh mà vẫn chưa tìm được phương pháp giải quyết an toàn.
Công kích tới mỗi lúc một gần, hơi thở tử vong trong gang tấc khiến Lạc Y rối rắm. Lâu lắm rồi nàng mới cảm giác được hơi thở nguy hiểm này một lần nữa. Lần đầu tiên chính là khi phát hiện moto bị cài bom mini!
Chẳng lẽ đã xuyên qua nàng vẫn không thoát khỏi số phận sao?
Đúng lúa Lạc Y nghĩ công kích kia sẽ đâm vào người nàng thì cả cơ thể được bao trong một vòng ôm ấm áp.
Tà áo màu tím tung bay che khuất tất cả công kích đang đánh tới. Trong mắt Lạc Y chỉ còn duy nhất bóng dáng Lãnh Hàn Thần. Lúc này, hắn thật giống như vị thần cao lớn vĩ ngạn, một mực bảo hộ bên cạnh nàng.
Oanh!
Tiếng nổ oanh động vang lên bên tai khiến tim Lạc Y thót lên. Nàng thấy hai hàng chân mày của Lãnh Hàn Thần nhíu lại, gương mặt tuấn tú phút chốc trở nên trắng bệch.
Lãnh Hàn Thần không rên một tiếng nhưng rõ ràng đã không thể tiếp tục cầm cự. Lạc Y biết tu vi của hắn cao hơn hẳn những người này. Nhưng đối diện với công kích tập thể như thế thì không người nào có thể thừa nhận.
Nhìn thân hình cao lớn từ từ gục xuống vai, Lạc Y hai mắt đều mở lớn. Đầu tiên là kinh hoàng, tràn ngập lo lắng, sau đó là ánh mắt nàng lộ ra sát khí nồng đậm chưa bao giờ có bắn thẳng về đám hắc y nhân.
Những kẻ tổn thương hắn, chỉ có một con đường, chết!
Xuống địa ngục mà sám hối đi!
Huyết khí trong cơ thể Lạc Y cuồn cuộn dậy sóng như muốn phá tan các đường kinh mạch. Đôi mắt đen láy ánh lên sắc máu đỏ tươi diễm lệ nhưng tràn ngập hơi thở tử vong nặng nề đè ép lên đám người hắc y nhân khiến bọn chúng đang định triển khai công kích mới cũng không cưỡng được run rẩy.
Trong phút chốc bọn chúng đều sợ hãi, nhìn Lạc Y như đang nhìn Tu La đến từ địa ngục. Nhưng dù sợ hãi thế nào sự đè ép cũng không biến mất ngược lại càng thêm mãnh liệt khiến gương mặt đằng sau khăn che đều vặn vẹo.
Tiểu cô nương trước mắt này rốt cuộc là ai? Sao năng lực lại đáng sợ như vậy!
Khoé môi Lạc Y cong lên, nhưng không làm cho bọn họ thoải mái, mà giống như đang tăng thêm áp lực công kích bọn họ.
Giọng nói thánh thót, lanh lảnh như tiếng chuông bạc vang lên, lúc này trong tai bọn hắn chỉ nghe như tiếng chuông gọi hồn từ địa ngục.
" Chạm đến chàng, ta cho tất cả các ngươi chết không toàn thây!"
Oanh!
Tiếng nổ lại lần nữa vang lên, nhưng lần này là những hắc y nhân trực tiếp biến thành bụi, hài cốt máu huyết một chút đều không lưu lại.
Lúc này ở bên ngoài, Nhân đang muốn dùng khả năng đặc biệt đem đám người cản đường quăng vào không gian, lại thấy gương mặt bọn chúng vặn vẹo ra vẻ rất đau đớn.
Tiếng nổ vang lên cũng là lúc thân thể bọn chúng tan thành tro bụi.
Nhân kinh hãi nhìn vào phía trong thạch động. Không cần nói hắn cũng biết tác giả gây ra là ai!
Đã qua vạn vạn năm, nhưng khi huyết mạch Thần Nữ bạo phát vẫn khiến người ta hãi hùng như vậy.
Lúc này, ở điện chủ Thánh Điện, hai mươi hai ngọn đèn đột nhiên nổ banh, khiến lão nhân đang tu luyện kinh hãi mở to mắt.
Là sức mạnh nào kinh khủng khiến hai mươi hai người được phái đi đều trực tiếp nát vụn như vậy? Là Thần thú bạo phát sao?
Ánh mắt lão nhân thâm trầm nhìn về phương xa. Thần thú này, quá đáng sợ!
Không biết, nếu lão nhân này biết người khiến cho tất cả người Thánh Điện đều tan xác chỉ là một tiểu cô nương chưa đến mười ba tuổi thì sẽ kinh hãi đến mức độ nào đây?
Sau khi đem toàn bộ hắc y nhân đều bạo phát thành bụi, cũng là lúc Lạc Y hoàn thành phá bỏ phong ấn, thăng cấp lên Quân Chủ hậu kì.
Nhược Ly, Dạ, Mặc đều bị kích phát ra khỏi không gian để thực hiện quá trình thăng cấp. Lôi Hổ cùng Tiểu Hổ cũng đi ra theo.
Lạc Y lúc này không quan tâm tất cả mọi thứ, chỉ nhẹ nhàng đặt Lãnh Hàn Thần xuống giường bạch ngọc.
Bạch Thiên rất thức thời đứng lên nhường chỗ, cùng chúng thú và Nhân từ bên ngoài đi vào lo lắng nhìn Lãnh Hàn Thần không chớp mắt.
Bọn hắn đều biết có Lạc Y ở đây, Lãnh Hàn Thần hẳn không gặp nguy hiểm, nhưng lo lắng cũng không tài nào vơi đi.
Trong lòng mỗi ma thú đều mặc niệm siêu thoát cho người Thánh điện ba lần.
Các ngươi, chết chắc rồi!