Sáng sớm hôm sau, trong tổng đường Quan Trung Hình Đường, ba chưởng hình quan của Quan Trung Tứ Địa đã tới, đương nhiên có một người vĩnh viễn cũng không tới được. Bên Tập Hình Ti chỉ có tam thủ lĩnh Tư Minh, hai vị thủ lĩnh khác không tới. Tập Hình Ti đại biểu cho sức chiến đấu tinh nhuệ nhất của Quan Trung Hình Đường, thường sẽ không xen vào chuyện như vậy. Hôm nay Tư Minh đến đây cũng chỉ là đại diện cho Tập Hình Ti tới dự thính, sẽ không phát biểu ý kiến gì. Cái chết của Ngụy Cửu Đoan tạo thành động tĩnh rất lớn, trước đây không phải không có chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường bất hạnh bỏ mình, có điều Ngụy Cửu Đoan là người đầu tiên nghi ngờ chết trong tay thuộc hạ của mình. Nên xử trí Sở Hưu ra sao? Đây là đại sự liên quan tới Quan Trung Hình Đường, cho nên những người cầm quyền khác của Quan Trung Hình Đường đều phải phát biểu ý kiến. Trong tổng bộ Hình Đường, Quan Tư Vũ nhìn những người bên dưới, trầm giọng nói: “Mọi người nói đi, nên xử lý chuyện Sở Hưu ra sao?” Ân Bá Thông là người đầu tiên mở miệng nói: “Đường chủ, chuyện này cần gì phải hỏi nữa? Sở Hưu kia nghĩ chúng ta là ngu ngốc hay sao, dùng một cái cớ vớ vẩn như thế đòi lừa bịp chúng ta, Ngụy Cửu Đoan rõ ràng là do hắn giết!” Người trong Quan Trung Hình Đường đều biết Ngụy Cửu Đoan và Ân Bá Thông không hợp, hai bên còn có thù oán không nhỏ, giờ Ngụy Cửu Đoan chết, Ân Bá Thông là người vui mừng nhất mới phải. Thực tế Ân Bá Thông quả thật rất vui mừng, có điều Ngụy Cửu Đoan có thù với hắn thì Sở Hưu cũng vậy. Hai đệ tử của hắn, một bị Sở Hưu phế bỏ, một nghi là bị Sở Hưu lừa chết, món nợ này dù sao cũng phải tính với Sở Hưu. Ngụy Cửu Đoan chết, tốt! Sở Hưu chết, càng tốt! Nghe Ân Bá Thông nói vậy, Sở Tư Ma thản nhiên đáp: “Mọi thứ trong Quan Trung Hình Đường ta đều cần có chứng cứ. Giờ các ngươi có chứng cứ chứng minh Ngụy Cửu Đoan là do Sở Hưu giết không?” Lần trước Ân Bá Thông gây sự với Sở Hưu, kết quả Sở Tư Ma nhảy ra ngăn cản, chuyện này đã khiến Ân Bá Thông khá bất mãn, hắn cũng không biết rốt cuộc Sở Tư Ma thông đồng với Sở Hưu từ lúc nào. Ân Bá Thông hừ lạnh một tiếng nói: “Chứng cứ? Chuyện này ngay kẻ ngu ngốc cũng nhìn ra, còn cần gì chứng cứ?” Sở Tư Ma đối chọi gay gắt: “Ngươi không có chứng cứ nhưng ta có! Khi chuyện này xảy ra ngoại trừ thủ hạ của Sở Hưu cùng người của Vệ gia đã bị giết hết, còn có nghĩa tử của Ngụy Cửu Đoan là Dương Lăng. Giờ Dương Lăng đã được gọi tới tổng đường, lời người khác ngươi không tin, chẳng lẽ lời nghĩa tử Ngụy Cửu Đoan nói ngươi cũng không tin?” Nói xong, Sở Tư Ma trực tiếp quay sang Quan Tư Vũ nói: “Đường chủ, gọi người lên hỏi là rõ, không có vật chứng nhưng giờ đang có nhân chứng cơ mà.” Quan Trung Hình Đường gật đầu nói: “Được, gọi Dương Lăng lên đây.” Một lát sau Dương Lăng thấp thỏm đi vào tổng đường. Nói thật, mặc dù Dương Lăng là nghĩa tử của Ngụy Cửu Đoan nhưng thực chất lại mới tới tổng đường được vài lần, còn chưa từng gặp nhiều vị đại nhân của Quan Trung Hình Đường như vậy. Trước đó mặc dù trên danh nghĩa hắn là nghĩa tử của Ngụy Cửu Đoan nhưng thực tế chỉ là chân chạy vặt. Ngụy Cửu Đoan không hề có ý bồi dưỡng hắn thành người nối nghiệp mình, đương nhiên không dẫn hắn tới tổng đường, không giới thiệu các mối quan hệ cho hắn. Dương Lăng căng thẳng chắp tay với đám người Quan Tư Vũ nói: “Thuộc hạ tham kiến đường chủ cùng các vị đại nhân.” Ân Bá Thông lạnh lùng nói: “Chúng ta gọi ngươi tới làm gì, ngươi cũng biết rồi đấy. Trước đó khi ở Quan Tây, ngươi nói người Vệ gia giết nghĩa phụ ngươi, ta biết ngươi có lo lắng không dám nói thật. Giờ có chúng ta ở đây, ngươi có thể thoải mái mà nói, rốt cuộc là ai giết Ngụy Cửu Đoan?” Dương Lăng vẻ mặt nghi hoặc: “ n đại nhân nói vậy là sao? Ta đâu có lo lắng gì, nghĩa phụ là do người Vệ gia giết.” Ân Bá Thông nghe vậy lông mày lập tức cau lại. Trước đó hắn cũng từng điều tra Dương Lăng, phát hiện Dương Lăng cùng Sở Hưu hẳn không có quan hệ, thậm chí còn từng có xung đột. Ngụy Cửu Đoan muốn chiếu cố nghĩa tử của mình và kiêng kỵ Sở Hưu nên giao châu phủ đáng lẽ nên thuộc về Sở Hưu cho Dương Lăng, khiến hắn làm tuần sát sứ, cho nên quan hệ đôi bên cũng không được tốt. Trước đó Dương Lăng nói người của Vệ gia giết Ngụy Cửu Đoan, Ân Bá Thông còn tưởng Sở Hưu áp bức Dương Lăng, khiến hắn không dám nói thật. Nhưng giờ xem ra không phải như vậy. Ân Bá Thông không khỏi hừ lạnh nhấn mạnh: “Dương Lăng, ngươi suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng nói, nơi này là tổng đường, đường chủ đại nhân đều đang nhìn đấy, ta cho ngươi thêm một cơ hội, rốt cuộc ai giết Ngụy Cửu Đoan?” Đối mặt với khí thế đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất, mồ hôi lạnh trên trán Dương Lăng bất giác trượt xuống, hắn vẫn cắn răng nói: “Ta nói thật mà, dù đại nhân hỏi ta một trăm lần vẫn là lão tổ Vệ gia giết nghĩa phụ!” Ngay lúc Ân Bá Thông còn định nói gì, Sở Tư Ma đột nhiên ngắt lời: “Được rồi, nơi này là tổng đường, ngươi còn định vu oan giá họa hay sao?” Lúc này Quan Tư Vũ cũng trừng mắt với Ân Bá Thông rồi thản nhiên nói với Dương Lăng: “Xuống đi.” Dương Lăng như trút được gánh nặng, gật nhẹ đầu, vội vàng thối lui. Thấy biểu hiện của Dương Lăng, mọi người cũng thấy nghi hoặc. Dương Lăng là nghĩa tử của Ngụy Cửu Đoan, cho dù giờ Sở Hưu uy hiếp hắn, nhưng lúc này đang là ở tổng đường, chẳng lẽ hắn không dám nói thật hay sao? Đám người này đều không nghĩ ra rốt cuộc Sở Hưu dùng thủ đoạn gì mà khiến Dương Lăng chịu phục tùng, nói chuyện thay mình như vậy. Quan Tư Vũ nhìn sang phía Tư Minh cùng Tiêu Tập, trầm giọng nói: “Hai người các ngươi nói đi, chuyện này các ngươi thấy sao?” Ân Bá Thông nhìn chằm chằm vào Tiêu Tập cùng Tư Minh. Trước mắt hắn và Sở Tư Ma mỗi người một ý, nếu hai vị này cũng đồng ý trừng phạt Sở Hưu, vậy cho dù là Quan Tư Vũ cũng phải xem xét ý kiến mọi người. Tư Minh nói: “Tập Hình Ti trước nay không quản chuyện này, đường chủ nói thế nào chúng ta làm thế đó.” Tư Minh lựa chọn bỏ quyền, điểm này ngược lại rất bình thường, dù sao hắn với Sở Hưu không có quan hệ gì, cũng không có ác cảm với Sở Hưu. Sự tồn tại của Tập Hình Ti là tập trung tinh nhuệ của Quan Trung Hình Đường đi giết người, những thứ linh tinh khác Tập Hình Ti không muốn quản, cũng chẳng cần phải quản. Tiêu Tập ngược lại trầm tư một hồi, lát sau mới gõ bàn nói: “Ta lại thấy chuyện này nên điều tra cẩn thận. Các ngươi e là không biết địa vị của Sở Hưu trên giang hồ, cho dù trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng, danh tiếng của Sở Hưu cũng thuộc nhóm cao nhất. Quan Trung Hình Đường ta yên lặng một thời gian dài như vậy, chư vị có biết trước đó hình tượng về Quan Trung Hình Đường ta trên giang hồ ra sao không? Chỉ là một đám bộ khoái chuyên phá án, không nóng không lạnh, trên giang hồ vĩnh viễn chỉ có thể làm kẻ phụ thuộc. Còn giờ Sở Hưu dương danh trên giang hồ, hắn là người Quan Trung Hình Đường, người trong giang hồ nhắc tới Sở Hưu cũng không cách nào quên được Quan Trung Hình Đường ta. Sự tồn tại của Sở Hưu cũng tương đương với nói cho toàn bộ giang hồ. Quan Trung Hình Đường ta cũng có thực lực bồi dưỡng được tuấn kiệt như vậy. Qua Sở Hưu, người giang hồ cũng biết thực lực Quan Trung Hình Đường ta rốt cuộc mạnh tới mức nào. Nói đơn giản hơn, giờ Sở Hưu chính là nhân vật đại diện cho Quan Trung Hình Đường ta. Có thể điều tra xử lý chuyện này nhưng phải hết sức cẩn thận, nếu không sẽ thành ra tự phá cửa nhà mình, chuyện này chỉ khiến người ta cười chê mà thôi.” Tiêu Tập nói nhiều như vậy nhưng vẫn không nói rõ rốt cuộc hắn ủng hộ nghiêm trị Sở Hưu hay buông tha cho Sở Hưu. Nhưng những người ở đây không ai là kẻ ngu, đều nghe hiểu ẩn ý trong lời của hắn, thật ra hắn vẫn đứng về phía Sở Hưu. Chuyện Sở Hưu giết Ngụy Cửu Đoan dù không có chứng cứ trực tiếp nhưng dù sao Sở Hưu cũng làm việc quá mức trắng trợn, vừa nhìn là biết. Tiêu Tập lại nói chuyện này cần kiểm tra cẩn thận, trước đó còn nhắc tới tác dụng của Sở Hưu nhiều như vậy, rõ ràng ý định là buông tha cho Sở Hưu. Tiêu Tập vừa nói xong, sắc mặt Ân Bá Thông đã đen kịt. Nói thật, Ân Bá Thông thật sự không ngờ Tiêu Tập lại đứng về phía Sở Hưu. Trong số chưởng hình quan Quan Trung Tứ Địa, Tiêu Tập là người trẻ tuổi nhất, thực lực cũng là mạnh nhất, mặc dù ngày thường trông bất cần đời nhưng lời nói lại rất có trọng lượng. Một khi hắn đã quyết định, tác dụng còn lớn hơn cả Ân Bá Thông và Sở Tư Ma cộng vào. Lúc này Ân Bá Thông đành đưa mắt nhìn sang phía Quan Tư Vũ, nếu Quan Tư Vũ nhất quyết muốn trừng phạt Sở Hưu, như vậy cho dù tất cả mọi người đứng về phía Sở Hưu cũng vô dụng. Trong Quan Trung Hình Đường, uy tín của Quan Tư Vũ đủ chiếm cứ phân nửa trọng lượng. Trong các đợi đường chủ Quan Trung Hình Đường, người nói chuyện có trọng lượng nhất là đường chủ đời trước Sở Cuồng Ca cùng đường chủ đời này Quan Tư Vũ. Sở Cuồng Ca hoàn toàn là do thực lực và mị lực cá nhân, còn Quan Tư Vũ lại dẫn dắt toàn bộ Quan Trung Hình Đường trở nên hưng thịnh, xác định địa vị và thực lực của Quan Trung Hình Đường. Chỉ hai người bọn họ mới có tư cách quyết định toàn bộ mọi việc trong Quan Trung Hình Đường. Lúc này Quan Tư Vũ cũng nhíu mày suy nghĩ, nói thật ra hắn cũng không ngờ uy vọng của Sở Hưu lại cao như vậy, không biết vì sao Sở Tư Ma lại nói giúp y, giờ ngay Tiêu Tập cũng nói đỡ cho Sở Hưu, chuyện này đã đủ chứng minh giá trị của Sở Hưu. Trong Quan Trung Hình Đường, Tiêu Tập không kết bè kết phái, mặc dù ngày thường luôn lộ vẻ lười biếng nhưng lại là người ít tâm tư nhất trong Quan Trung Hình Đường, cũng là người thật sự nghĩ cho lợi ích của Quan Trung Hình Đường. Ngay cả hắn cũng nói tới giá trị của Sở Hưu, vậy chứng minh giờ nghiêm trị Sở Hưu quả thật không có lợi ích gì đối với Quan Trung Hình Đường. Có điều Quan Tư Vũ lại cảm thấy cứ thế buông tha cho Sở Hưu có vẻ không ổn. Nhưng suy nghĩ của hắn vừa dâng lên, trong đầu lại bất giác vọng lại những lời Mai Khinh Liên nói với hắn hôm qua. Quan Trung Hình Đường vô thức nói: “Nếu đã vậy, chuyện này cần kiểm tra cẩn thận, nếu không kẻ chịu thiệt vẫn là Quan Trung Hình Đường ta. Cái chết của Ngụy Cửu Đoan vẫn đặt đó, phái người điều tra là được. Tạm thời Sở Hưu không quan hệ gì với vụ án này.” Nghe Quan Tư Vũ nói vậy, sắc mặt Ân Bá Thông lập tức cau có. Mặc dù Quan Tư Vũ không tẩy hết nghi ngờ về Sở Hưu, có điều hắn đã nói vụ án này đặt đó, vậy chẳng khác gì đã kết thúc.