Lisanna nghiến răng, được rồi. Trận chiến này, một là cô sống, Lucy chết. Hai là Lucy sống, cô chết. Ván cược này, sẽ quyết định số mệnh của cả hai người.
- Kiến tạo không gian: Khai mở
Lucy niệm phép. Ngay lập tức, một vầng hào quang tím bao bọc lấy hai người. Giờ, Lisanna và Lucy đang ở trong một khoảng không gian vô hình, không có bất kì chướng ngại vật nào cản trở, cũng như mọi loại phép thuật mà hai người dùng cũng sẽ không thể gây tác động vật lý đến mọi thứ xung quanh.
Đương nhiên, nếu hai người đánh nhau lại là một chuyện khác.
- Take Over: Satan Soul.
Lucy thoáng nheo mày. Cô cứ tưởng Lisanna chỉ có thể dùng Animal Souls, không ngờ trong một nay luyện tập, cô ta còn có thể dùng cả Satan Souls giống Mirajane.
Nhưng mà, ngươi vẫn còn yếu lắm, Lisanna Strauss.
- Kiến tạo thời gian: Ngưng đọng.
Tất cả mọi người shock. Ngay cả Lisanna cũng ngạc nhiên tột độ. Ultear từng nói, ngưng đọng thời gian và quay ngược thời gian là hai phép thuật cấm kị bị lãng quên. Nhưng không ngờ Lucy vẫn còn sử dụng được.
Lucy nhếch mép lạnh lùng. Ngay lập tức, cô giáng cho Lisanna một cú đá vào ót khiến cô ta hộc máu lăn quay ra đất. Lisanna khó khăn chùi mép đứng dậy, chửi rủa:
- Mẹ kiếp, Lucy Heartfilia, đi chết đi.- Một quả cầu năng lượng bay đến phía Lucy.
Lucy đứng im bất động. Cô nhớ rất rõ chiêu này. năm trước, Mirajane từng dùng chiêu này đánh cô. Và giờ đến lượt em gái của Mira. Số cô đúng là có nghiệt duyên với họ nhà Strauss.
- Kiến tạo không gian: Đảo ngược.
Lisanna có cảm giác như không gian bị bẻ cong. Trong chốc lát, cô ấy không thể tin vào mắt mình. Cô đang đứng ở vị trí mà lẽ ra Lucy phải đứng ở đó. Mà Lucy thì đang đứng ở nơi cô vừa an tọa.
- AAAAAAAAAAAAA....- Lisanna hét lên đau đớn khi mà quả cầu năng lượng mà chính cô tạo ra đánh vào người mình.
Lucy mặt không hiện lên một tia cảm xúc, nhanh chóng lôi chiếc roi ngân tinh ra đánh vào người Lisanna. Từng cái quật như một thanh kiếm không ngừng đâm vào người Lisanna, nhưng cô ta không thể hét lên một tiếng.
Đơn giản. Vì quá đau mà không thể hét hay làm gì nữa rồi.
Lucy dừng tay, tiến lại gần cô ta rồi ngồi xuống. Cô dùng tay cầm chiếc roi để hất mặt Lisanna lên, hỏi:
- Vậy, Lisanna-san, liệu cô không phiền nói lại cho tôi, chuyện xảy ra một năm trước được không?
Lisanna bặm môi, khuôn mặt nhăn nhó đến khó tin. Cô ta nhếch mép, mạnh bạo hét to:
- Tao không nói đấy, mày làm gì được tao nào Lucy Heartfilia?
- Vậy thì.... Hãy để tôi, nói cho mọi người biết về câu chuyện năm trước.
Lisanna há hốc mồm. Không được, nếu như Lucy nói cho mọi người biết về quá khứ năm trucows, thì cô....
Tại sao chứ... Cô làm như vậy, cũng chỉ vì yêu Natsu quá thôi mà.... Nhưng, ánh mắt của Natsu không biết từ bao giờ đã không còn hướng về phía cô nữa.
Ánh mắt tràn đầy tình yêu của anh ấy.... Mãi mãi chỉ hướng về phía cô thôi, Lucy Heartfilia.
Vì cô, mà Lisanna đây đã giở không biết bao thủ đoạn, chỉ để trói chặt Natsu Dragneel bên mình. Nhưng mà, tất cả chỉ làm cho mọi chuyện trở nên tệ hơn.
Tại cô hết, Lucy.
- Kiến tạo không gian. Kiến tạo thời gian.... Khai mở: Khoảng không bất tận.
Câu chuyện của Fairy Tail một năm trước.
Tất cả đều rất rõ nét, chi tiết đến từng milimet. Từ lúc Lisanna âm mưu hãm hại Lucy, đến lúc cô ta chuốc mị dược Natsu,... Tất cả, tất cả đều đang được trình chiếu rất rõ nét.
- Cái.... Cái gì thế này?
Toàn hội Fairy Tail sững người. Câu chuyện mà họ biết, hoàn toàn không đúng với sự thật. Tất cả chỉ là một vở kịch được dàn dựng một cách công phu bởi Lisanna.
Họ, đã trách nhầm Lucy sao?
Suốt năm dài dăng dẳng, họ đã không ngừng nghĩ xấu cho Lucy. Vậy mà, cô ấy vốn chỉ là người bị hại thôi sao?
Họ đã làm cái gì vậy?
Lucy im lặng, cô nhìn vào đôi bàn tay của mình. Ánh mắt cô lại bắt đầu dịch chuyển.
Natsu Dragneel. Anh là người mà Lucy tin tưởng nhất, cũng là người cho cô hi vọng vào gia đình. Nhưng mà, chính anh lại là người bóp nát nó. Cô biết, anh ấy đã thực sự hối lỗi và Natsu cũng quả thực chỉ là nạn nhân. Cô nghĩ... Cô không nên nhỏ mọn như trước nữa.
Gray Fullbuster. Anh là người mà cô luôn yêu quý. Anh giống như một người anh trai mà cô chưa từng có. Che chở cho cô, bảo vệ cô, đối xử với cô rất tốt. Điều đó làm Lucy cảm thấy vô cùng biết ơn. Gray, thực sự cảm ơn anh về tất cả.
Sting Eucliffe. Cậu ấy là người đầu tiên khiến cô cảm nhận đucợ tình dồng đội. Cậu ấy đã một tay hàn gắn lại những mảnh trái tim đã vỡ của cô. Sting, cảm ơn cậu vì đã động viên tôi, luôn luôn ủng hộ tôi dù tôi có làm bất cứ điều gì. Tôi là tôi rất thích cậu a.
Rogue Cheney. Cậu ấy luôn ở bên cạnh an ủi cô. Có cậu ấy bên cạnh, Lucy luôn cảm nhận được với ấm và sự an toàn đáng tin cậy. Rogue, nhờ cậu nhắc với Frosch, là tôi rất thích em ấy. Tôi cũng rất quý cậu, Rogue. Hi vọng chúng ta có thể thân nhau hơn một chút.
Zeref Dragneel. Sư phụ, ta thực sự rất biết ơn người. Có lẽ chúng ta đều có những vết thương giống nhau, vì vậy, nên năm qua, chúng ta mới có thể gần gũi như vậy. Thực sự cảm ơn người, vì đã lôi ta ra khỏi bóng tối, giúp ta tìm được ánh sáng mà ta đã đánh mất bấy lâu.
Lucy cười nhẹ. Cô cúi xuống, khẽ nói với Lisanna.
- Mọi ân oán của tôi với cô đã hết. Về sau, chỉ còn cô mới có thể tự cứu mình. Tôi không giết cô, nhưng những người khác sẽ thay nhau chà đạp lên cô. Tôi hi vọng, cô sẽ có thể sống tốt. Đây không phải là nguyền rủa đâu Lisanna....
Lisanna nheo mày nghi ngờ. Lời nói đầy ẩn ý của Lucy không phải là nguyền rủa thì là gì?
- Lời nói của tôi, là một lời cảnh báo từ một thiên sứ của cõi chết.
Mái tóc vàng nắng nhẹ bay trong gió. Lucy cười nhẹ, hòa vào nắng mai rực rỡ. Vầng hào quang dần dần bao bọc lấy cô. Đôi bàn tay khẽ buông, dần dần tan vào không khí.
- Lucy... Sao cậu lại...?
Lucy nở một nụ cười lạ lẫm. Không biết tại sao, nước mặt nhẹ rơi. Hạt pha lê ấy chạm nhẹ vào nền đất lạnh rồi cũng khẽ tan.
- Đây là cái giá phải trả của việc đổi " Mạn Châu Sa hoa phép". Người sở hữu ma pháp này sẽ phải trả giá... Bằng chính thời gian của mình. Cơ thể cô ấy bắt đầu biến mất vào hư vô rồi.- Mavis khó khăn rặn từng chữ ra.
- KHÔNG. LUCY, TUYỆT ĐỐI KHÔNG THỂ XẢY RA CHUYỆN NÀY....
Natsu, Sting, Rogue, Gray cùng lên tiếng. Điều đáng ngạc nhiên hơn, là Zeref đã xuất hiện từ đâu đó và nhanh chóng lại gần Lucy.
Người con gái được bao bọc bởi ánh hào quang ấy trầm lặng. Thân thể cô dần dần hóa thành những sợi lông vũ, nhẹ cuốn theo hướng gió lên bầu trời kia. Nhìn thấy những người trước mặt, cô không thể không khóc. Nhưng, thời gian của cô sắp cạn rồi. Nén lại nước mắt, Lucy khẽ mấp máy môi. Âm thanh không thể phát ra, nhưng lại khắc sâu vào tim mỗi người.
" Cảm ơn mọi người. Em thực sự rất yêu mọi người..... Tạm biệt."
Vầng hào quang chợt sáng rực rồi tan biến. Mang theo một cô gái với mái tóc nắng đi xa họ vĩnh viễn.