Dầu gội hương chanh không hề có bất kỳ công dụng gì. Lúc ấy tôi mặt dày ngồi xuống chỗ trống bên cạnh anh giai, nói tới đây, tôi nhớ ra một chuyện tương đối kỳ lạ.
Bạn học Lúm Đồng Tiền — bởi vì trên mặt cậu ấy có một cái má lúm đồng tiền, tôi tạm thời gọi cậu ấy như vậy đi. Bạn học Lúm Đồng Tiền chính là cái người nhờ anh giai giữ chỗ cho mình lần trước á, hôm đó trong lúc sơ ý tôi ngồi vào chỗ của cậu ấy, bạn học Lúm Đồng Tiền nhìn có vẻ khá hờ hững với tôi.
Hôm nay tôi theo đuôi anh giai cùng lên lầu hai, một nam sinh khác ngồi đối diện ảnh, bạn học Lúm Đồng Tiền vốn định ngồi cạnh anh giai, quay đầu liếc nhìn bắt gặp ánh mắt tôi liền xoay người đi qua ngồi cạnh người bạn kia.
Sau khi ngồi xuống, tôi làm bộ sốt ruột hỏi anh giai: “Hôm qua hình như thẻ sinh viên của tôi rớt ở phòng học của anh, anh có nhìn thấy không?” Bởi vì trong lòng vẫn khá để ý tới chuyện dầu gội, cho nên lúc nói chuyện không nhịn được giơ tay vuốt tóc một cái.
Kết quả đột ngột bị anh giai bắt lấy cổ tay, năm ngón tay ảnh cực kỳ thon dài hữu lực, tôi thậm chí còn cảm giác được độ ấm từ lòng bàn tay ảnh thiêu đốt từ cổ tay tôi chạy dọc lên.
Lúc ấy thật sự không nhịn được suy nghĩ miên man vài giây, tưởng tượng bộ dạng lúc ảnh dùng bàn tay đó nắm lấy ciu mình, lúc kích tình cầm lòng không đậu sẽ ưỡn thẳng cổ hất cái cằm xinh đẹp lên.
Chỉ là mau chóng bị hiện thực tàn khốc kéo lại. Anh giai thả tay tôi ra, vừa khiếp sợ vừa lạnh nhạt hỏi tôi: “Cậu định hất gàu vào đồ ăn của tôi hả?”
Trời đất chứng giám… Tôi làm gì có gàu.
Nói tóm lại, lúc đó nghe anh ấy nói vậy xong tôi hụt hẫng vl, bụng chưa ăn cơm cũng đói meo, đứng dậy bảo một câu: “Nếu anh không nhặt được, vậy tôi đi trước đây.”
Thật ra lúc nói mấy lời này tôi không mong chờ ảnh sẽ trả lời mình. Thậm chí tôi đã chuẩn bị tâm lý quay lại phòng học của bọn họ tự tìm luôn rồi. Nào ngờ đột nhiên nghe thấy anh giai gọi tên tôi.
Ngữ điệu nhàn nhạt, từng chữ rõ ràng, giọng trầm thấp cực kỳ dễ nghe. So với giọng lồng tiếng của nam chính phim thần tượng còn dễ nghe hơn một trăm lần.
Tôi kinh ngạc quay đầu lại, anh giai dừng một chút, hơi bực bội hỏi tôi: “Tên cậu đúng không? Thẻ sinh viên của cậu ở chỗ tôi.”
Tôi cảm giác được đôi mắt mình bùm một phát sáng bừng, tựa như… ừm… các cậu có thể lên mạng tìm hình đôi mắt xanh biếc của một con sói đói nấp trong bóng đêm.
L Bạn gái thứ của Giang Triều: Anh giai cục súc quá nạ…
L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức : Bạn học Lúm Đồng Tiền cái quỷ gì… chuyện này… chủ yếu vẫn là do hành vi của chủ thớt hơi giống biến thái cuồng theo dõi đó… Nếu là tôi tôi cũng sẽ thấy đáng sợ.
L Bách ca hôm nay tán fan không:Bây giờ tôi chỉ muốn biết… anh đẹp trai mắt hoa đào, cằm mỹ nhân, tính tình cục súc, hơn nữa trưa nay còn ăn cơm với bạn học ở lầu hai căn tin, trong phạm vi năm trăm dặm không phải chỉ có thể dò được mỗi mình Lộ Bách ngồi thôi ư….
LAnh giai có thiếu bạn trai không: Trả lời lầu , anh giai chủ thớt thích tuyệt đối không phải Lộ Bách. Trưa nay Lộ Bách ăn cơm ở lầu hai căn tin tôi cũng thấy. Lúc đó tôi đang ngồi ở bàn ngay sau cậu ấy, toàn bộ quá trình không có bất kỳ chị gái nào tiếp cận cậu ấy đâu. Nhưng mà thật ra giữa chừng có một sinh viên ngành Lịch sử tới tìm cậu ấy đó. Nhắc mới nhớ, Đồ Bạch quen biết Lộ Bách từ bao giờ vậy ta.
L Bách ca hôm nay tán fan không: Đồ Bạch quen Lộ Bách từ bao giờ tôi cũng không biết… Nhưng mà bình tĩnh nghĩ kỹ lại, Lộ Bách nhà chúng tôi quả thực đâu có đeo khuyên tai, cũng rất ít khi mặc sơ mi nhạt màu. Phong cách ăn mặc của anh ấy đa phần tương đối thiên về kiểu năng động mà.
L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức : …