Kiếm Đạo Độc Thần

chương 1210: truyền thừa đan dược (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Điều kiện thứ hai sao? Tại hạ năm nay ba mươi sáu tuổi, còn chưa có thê tử. Nạp Lan tiểu thư phong hoa tuyệt đại, tại hạ vô cùng ngưỡng mộ, không biết Nạp Lan tiểu thư có nguyện ý cho tại hạ một cơ hội hay không?

Nguyên Giang ngồi thẳng người lên, cố làm ra bộ dáng coi như là tạo hình tốt nhất của hắn.

- Chúng ta quần anh tụ hội, cùng nhau phát triển lớn mạnh Tiểu Đan các, chiếm cứ thị trường đan dược Biên Hoang thành này. Đồng thời còn khuếch trương ra những thành trì xa hơn...

Nói tới chỗ kích động, miệng lưỡi Nguyên Giang lưu loát, hai tay vung lên, giống như chỉ điểm giang sơn, hăng hái vô cùng. Giống như Thiên Đan lâu đã bị Tiểu Đan các đánh bại hoàn toàn, thị trường đan dược của Biên Hoang thành bị Tiểu Đan các chiếm cứ toàn bộ vậy. Hơn nữa Tiểu Đan các lại còn muốn khuếch trương sang thành trì khác, chiếm cứ một mảnh thị trường. Giống như cuối cùng còn hùng bá Thiên Hoang giới vậy.

Miệng thị nữ Tiểu Hoàn há hốc, trợn mắt há hốc mồm nhìn vào vị Nguyên Giang đại sư này. Mà Nạp Lan Phong Hoa thì cau mày, trong lòng càng thêm chán ghét đối phương.

Kỳ thực Nguyên Giang này nói là đại sư, đây chẳng qua là một loại xưng hô nâng cao lên mà thôi. Thuật luyện đan của hắn còn chưa chính thức đạt tới cấp độ đại sư. Bất quá đối với bản thân mình dường như hắn rất có lòng tin, quá mức sung túc, trở nên tự đại.

Miệng lưỡi thao thao bất tuyệt nói một đống lớn, Nguyên Giang lần nữa ngồi xuống, dường như rất hài lòng với bài diễn thuyết của mình.

- Viễn cảnh theo lời đại sư nói quả thực rất tốt. Bất quá điều kiện của đại sư có chút hà khác, khiến cho ta rất khó khăn.

Nạp Lan Phong Hoa nói.

- Không sao, Nạp Lan tiểu thư có ba ngày suy nghĩ. Nếu như ba ngày sau không có câu trả lời khiến cho ta thỏa mãn, như vậy ngại quá, ta sẽ tiếp nhận lời mời của Thiên Đan lâu.

Nguyên Giang nói.

- Được, cho ta ba ngày suy nghĩ.

Nạp Lan Phong Hoa gật gật đầu.

Nguyên Giang rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người Nạp Lan Phong Hoa và Nạp Lan Hạc, thêm thị nữ Tiểu Hoàn.

- Tiểu thư, người này sao lại như vậy chứ?

Tiểu Hoàn lại bắt đầu lầm bầm.

- Tiểu thư, người này không thể dùng.

Nạp Lan Hạc nói.

- Ta biết.

Nạp Lan Phong Hoa có chút đau đầu, Nguyên Giang này tuy rằng không phải đại sư, nhưng mà lại là một vị Luyện Đan sư hàng thật giá thật. Có hắn tọa trấn Tiểu Đan các, rất có khả năng sẽ trì hoãn khốn cục của Tiểu Đan các. Thậm chí còn chậm rãi phát triển, nhưng mà vấn đề là nhân phẩm của đối phương.

Bất luận một điều kiện nào trong đó Nạp Lan Phong Hoa đều khó có thể đáp ứng.

Bỗng nhiên Nạp Lan Phong Hoa nghĩ tới Sở Mộ, vừa rồi Sở Mộ có nói “Kỳ thực ta là một Luyện Đan sư“. Trong lòng Nạp Lan Phong Hoa không tin, nhưng mà không biết vì sao trong lòng lại sinh ra một cỗ xúc động, bảo nàng đi tìm Sở Mộ.

Trong lúc nhất thời Nạp Lan Phong Hoa không có biện pháp gì. Nàng đứng dậy, rời khỏi đại sảnh, đi về hậu viện.

Thị nữ Tiểu Hoàn cũng đi theo. Khi nàng biết rõ, không ngờ tiểu thư lại muốn đi tìm gia hỏa mỗi ngày đều ăn chùa, uống chùa kia, đem hi vọng ký thác vào gia hỏa này. Nàng lập tức kinh ngạc tới ngây người

- Tiểu thư, tên kia nhất định đang gạt người. Nếu như hắn thực sự là Luyện Đan sư, còn mỗi ngày đều lừa ăn gạt uống ở chỗ chúng ta hay sao?

Tiểu Hoàn nói, vấn đề này vô cùng sắc bén.

Nạp Lan Phong Hoa không có trả lời, bây giờ chính bản thân nàng cũng không rõ ràng cho lắm. Rốt cuộc trong lòng nàng đang nghĩ gì.

Là ngựa chết coi thành ngựa sống sao?

Hay là trong lòng có chút phiền muộn, muốn tìm một người trò chuyện mà thôi?

Nạp Lan Phong Hoa tìm Sở Mộ, nói chuyện phiếm một phen, hơn nữa lại thêm thị nữ Tiểu Hoàn ở bên cạnh lầu bầu, rất nhanh Sở Mộ đã thăm dò được chân tướng.

- Nạp Lan tiểuh tư, giúp ta chuẩn bị một lò luyện đan và một ít dược liệu thông thường. Càng đầy đủ càng tốt.

Sở Mộ mỉm cười nói.

- Ồ/

Nạp Lan Phong Hoa cả kinh, thị nữ Tiểu Hoàn cũng cả kinh. Nghe ý củ Sở Mộ, dường như hắn thực sự biết luyện chế đan dược. Thực sự là một Luyện Đan sư.

- ngươi thực sự là Luyện Đan sư sao? Sao ngay cả lò luyện đan cũng không có vậy?

Thị nữ Tiểu Hoàn ngoài kinh ngạc ra, còn nói ra nghi hoặc trong lòng.

- Trong Tiểu Đan các có luyện đan thất chuyên dùng để luyện đan.

Nạp Lan Phong Hoa nói.

- nếu như Sở huynh muốn luyện đan, có thể cùng ta đi tới Tiểu Đan các.

Lời nói của Sở Mộ khiến cho trong lòng Nạp Lan Phong Hoa xuất hiện một tia hi vọng. Hi vọng trong tuyệt vọng, một điểm ánh sáng trong bóng đêm. Như là ánh nến lay động.

- Được rồi, sắc trời đã tối. Sáng sớm ngày mai đi cũng được.

Sở Mộ liếc nhìn sắc trời, nói.

- Vậy thì sáng sớm ngày mai ta lại tới tiếp Sở huynh.

Nạp Lan Phong Hoa cười nói rồi đứng dậy rời đi. Trong lúc bất tri bất giác, phiền muộn trong lòng đã giảm bớt đi rất nhiều, thậm chí còn cảm giác khoan khoái, dễ chịu.

...

- Tiểu thư, người tin tên kia là Luyện Đan sư thật sao?

Trên đường đi, Tiểu Hoàn còn chưa buông tha cho vấn đề này, lập tức hỏi.

- Không biết.

Nạp Lan Phong Hoa đáp.

- Tên kia nhìn như thế nào cũng không giống như Luyện Đan sư. Nếu như hắn thực sự là Luyện đan sư, vì sao ngay cả Lò luyện đan cũng không có? Còn muốn tiểu thư chuẩn bị? nếu như hắn thực sự là Luyện Đan sư, chỉ cần hắn luyện chế một chút đan dược là cuộc sống sẽ rất khá, làm sao còn phải mỗi ngày ăn chùa uống chùa ở chỗ chúng ta? Nếu như hắn thực sự là Luyện Đan sư, vậy tại sao ngay cả một chút tu vi cũng khong có? Cuối cùng còn yêu cầu tiểu thư tìm công pháp tu luyện?

Tiểu Hoàn liên tục nói ra mấy vấn đề.

- hắn có phải là Luyện Đan sư hay không, không phải ngày mai sẽ biết được hay sao?

Nạp Lan Phong Hoa nói.

...

Sở Mộ đóng cửa phòng, tiện tay bố trí chút phong cấm. Rồi sau đó ngồi xếp bằng trên giường.

Tinh thần ý niệm cường đại khiến cho hắn thời khắc nào cũng bảo trì trạng thái tinh thần dồi dào. Cho dù mười ngày mười đêm không ngủ cũng sẽ không thấy mệt mỏi.

Cho nên lúc người khác ngủ, thời gian này Sở Mộ đều lấy ra tu luyện.

Lúc này trong tay hắn xuất hiện một khối ngọc, khối ngọc này chính là một trong những khối ngọc mà Sở Mộ và Chấn Thiên chiến đội tiến vào trong Thái Cổ thạch mộ, mở ra một tòa mộ thu được.

Ngọc là bảo ngọc truyền thừa, bên trong là truyền thừa đan dược.

Đây cũng là chỗ mà Sở Mộ dám tự tin nói mình là Luyện Đan sư, vốn hắn không có ý định dùng cho mình. Bất quá dựa vào tình huống trước mắt xem ra, dùng cho bản thân mình dường như cũng không tệ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio