Kiếm Đạo Độc Thần

chương 1225: tông sư khiếp sợ (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đám người Nạp Lan Phong Hoa ngày càng khẩn trương. Mà trung niên Luyện Dược sư kia thì nở nụ cười có chút khinh thường. Mà trong mắt Sở Mộ lại có tinh mang hiện lên.

- Là nó.

Sở Mộ trực tiếp xác định.

Chợt, Sở Mộ rút bút viết, thoăn thoắt, như rồng bay phượng múa, viết tên hơn mười loại dược liệu và lượng vào trên giấy.

Sở Mộ không sợ loại đan dược này truyền bá ra ngoài. Bởi vì coi như người khác biết được các loại dược liệu cần thiết của đan dược này, cùng với liều lượng, muốn luyện chế nó ra cũng rất khó khăn. Bởi vì luyện chế đan dược này còn cần trình tự, thời gian đưa lên.

Cho nên coi như có người đạt được đan phương không hoàn chỉnh này, muốn luyện chế ra được đan dược, phải trải qua rất nhiều lần thử. Cuối cùng cũng không nhất định có thể thành công được.

Không bao lâu sau đã có người đưa dược liệu tới.

Một phần dược liệu, cũng nói Sở Mộ và trung niên Luyện Dược sư kia chỉ có một lần cơ hội.

Tràn Kỳ Cốc nheo mắt nhìn dược liệu trên bàn của trung niên Luyện Dược sư kia. Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, sau ba tức đã đoán được trung niên Luyện Dược sư kia muốn luyện chế loại đan dược gì. Nhưng mà khi ánh mắt hắn nhìn vào dược liệu trên bàn của Sở Mộ. Suy nghĩ hơn mười tắc, hắn lại phát hiện ra mình không thể nào đoán được Sở Mộ muốn luyện chế loại đan dược nào.

- Hóa Ô Đằng... Kim Đồng Hoa... Hạ Khô thảo...

Trần Kỳ Cốc dùng thanh âm mà chỉ mình mới có thể nghe được nói tên hơn chục loại dược liệu. Càng đọc trong lòng càng kinh ngạc. Trong trí nhớ của hắn, tất cả đan phương, không có cách nào giống vậy. Thậm chí một ít đan phương không hoàn chỉnh hắn cũng không tìm thấy chỗ tương tự.

- Chẳng lẽ hắn đọc bừa?

Trần Kỳ Cốc không thể tưởng tượng được cho nên trong đầu không khỏi toát lên suy nghĩ này.

Nhưng mà hắn là Luyện Đan tông sư, Thiên Hoang giới đều biết tới sự tồn tại của hắn. Ngay cả hắn cũng không có cách nào tìm thấy tung tích đan phương, quá mức mơ hồ, khả năng làm bừa này rất lớn.

Vô thức, hắn xem nhẹ Sở Mộ vài phần.

Lò đan của trung niên Luyện Đan sư kia đã nóng, hơn nữa còn bắt đùa đưa dược liệu vào để tinh luyện. mà Sở Mộ thì nhắm hai mắt lại, đang tự hỏi mình.

Đan dược mà hắn định luyện chế là đan dược cửu phẩm, thích hợp cho Luyện Đan đại sư luyện chế. Đây lại là lần đầu tiên Sở Mộ luyện chế, cơ hội cũng chỉ có một lần. Căn bản không cho hắn thời gian quen thuộc, tình hình vô cùng bất lợi.

Lúc này trong đầu Sở Mộ mô phỏng, làm thế nào mới có hiệu suất tinh luyện dược liệu tốt nhất. Có thể lấy ra tinh hoa dược liệu lớn nhất trong đó.

Người quan sát bốn phía liên tục nghị luận.

- Xem ra ai là quán quân đã rất rõ ràng.

Thanh niên Luyện Đan sư nắm chặt tay, vô cùng không cam lòng. hắn cảm thấy lúc này người đang tranh đoạt quán quân phải là hắn, mà không phải là Sở Mộ. Sở Mộ kia không hề có động tác, làm cho hắn cảm thấy đối phương căn bản chỉ có vận khí tốt mới tấn chức vào trận chung kết, khiến cho trong lòng hắn càng thêm không cam lòng.

Đám người Nạp Lan Phong Hoa vô cùng khẩn trương, trong lòng tràn ngập lo lắng.

Tất cả mọi người đều không lạc quan về Sở Mộ, trừ chính hắn ra.

Cũng lúc này, trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu đã đem loại dược liệu cuối cùng ném vào trong lò đan. Lúc này Sở Mộ mới mở hai mắt ra, bắt đầu làm nòng lò đan. Tăng lớn thế lửa lên. Khi lò đan nóng tới trình độ nhất định, hắn mở nắp lò, đưa dược liệu vòa.

So với trung niên Luyện đan sư của Thiên Đan lâu, phương pháp tinh luyện dược liệu của Sở Mộ kém quá lớn. Nhưng mà Sở Mộ không quan tâm, tất cả đều có nguồn gốc từ trụ cột, trụ cột mới là quan trọng nhất.

Có thể nói, thủ pháp vốn là từ trụ cột, sau đó từ thủ pháp trụ cột diễn sinh ra các thủ pháp có khuynh hướng khác biệt, đẳng cấp cao có, thấp có.

Sở Mộ biết rõ tầm quan trọng của trụ cột, cho nên cho dù trong trí nhớ truyền thừa của hắn có thủ pháp cao cấp hơn, nhưng mà hiện tại hắn vẫn dùng thủ pháp trụ cột. Hắn tu luyện thủ pháp trụ cột tới cực hạn, giống như bẩm sinh. Lúc đó tất cả thủ pháp cao cấp có thể đơn giản nắm giữ.

Thủ pháp trụ cột đơn thuần, cho dù nắm giữ cao thâm, lại chỉ có thể dùng than bình thường và lò đan bằng đồng bình thường. Muốn tinh luyện dược liệu cửu phẩm, độ khó rất cao.

Sở Mộ có được tinh thần ý niêm mạnh mẽ, điểm này là thứ đối thủ không co.s

Tinh thần ý niệm rót vào trong lò đan, bao phủ dược liệu, rót vào trong dược liệu. Hơn nữa lại phối hợp với thủ pháp trụ cột, khống chế nhiệt độ trong lò đan, tập trung thiêu đốt, như vậy mới có thể tăng hiệu quả lên mức cao nhất.

Người khác không cảm nhận được chuyện này, cho dù Luyện Đan tông sư Trần Cốc cũng không có cách nào nhìn thấu huyền bí bên trong, cho nên hành động của Sở Mộ nhìn qua không có bất kỳ chỗ hấp dẫn nào.

Không bao lâu sau, Sở Mộ khai lò, đem tinh hoa của loại dược liệu thứ nhất lấy ra. Lông mày Trần Kỳ Cốc vốn nhíu một cái, lúc ngày giãn ra, đồng thời hai mắt mở to.

Khoảng cách hơi xa, nhưng mà hắn vẫn có thể dựa vào con mắt thiên chuy bách luyện kia nhìn thấy tinh hoa dược liệu sau khi tinh luyện của Sở Mộ. Độ tinh thuần tuyệt đối không thấp, rõ ràng còn hơn đối thủ của hắn, là trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu kia.

Trong lòng Trần Kỳ Cốc mang theo chút nghi hoặc, lực chú ý tập trung vào trên người Sở Mộ. Nhìn Sở Mộ đem loại dược liệu thứ hai ném vào trong lò đan.

Hắn có thể khẳng định, trụ cột luyện đan của Sở Mộ vô cùng vững chắc, thậm chí còn trên hắn.

Rất nhanh, tinh hoa của loại dược liệu thứ hai cũng được lấy ra, tiếp theo là loại thứ ba, thứ tư...

Ánh mắt Trần Kỳ Cốc ngày càng ngưng trọng, trong lòng thì tràn ngập khiếp sợ, đồng thời trong lòng hắn còn tràn ngập nghi vấn và khó hiểu.

Đó là dược liệu cửu phẩm, mà điều kiện luyện đan rất là đơn sơ. Lò đan đồng cấp thấp nhất, các loại điều kiện cũng thấp nhất. Lại sử dụng thủ pháp trụ cột đã rất khó có được rồi. Nhưng mà vẫn có thể tinh luyện ra tinh hoa dược liệu có độ tinh thuần như vậy.

Cho dù không có cách nào phán đoán chuẩn xác, nhưng mà Trần Kỳ Cốc lại có nắm chắc. Trình độ tinh thuần của những tinh hoa dược dịch kia tuyệt đối thấp cũng phải bảy thành.

Một lần có lẽ là vận khí tốt, hai lần có thể là ngẫu nhiên, nhưng ba lần thì sao? Sau ba lượt là bốn lần, năm lần, thậm chí là sáu lần?

Trong lòng Trần Kỳ Cốc càng ngày càng khiếp sợ, cảm thấy suy nghĩ trước đó của mình đã sai lầm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio