Kiếm Đạo Độc Thần

chương 314: ngưng tụ một kích kiếm thế (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoàng Phủ Cuồng lập tức dở khóc dở cười, Hoàng Phủ Phi Yến này bình thường chẳng muốn tu luyện, không ngờ bây giờ lại vì quỵt nợ mà lại khắc khổ tu luyện, mau chóng đột phá tới Hóa Khí cảnh.

Lắc đầu không nói gì, Hoàng Phủ cuồng rời khỏi Kiếm lâu số bốn, đi về phía Kiếm lâu của mình.

Cùng lúc đó, trong Kiếm lâu phủ chủ đang tổ chức hội nghị, nội dung hội nghị lại liên quan tới Sở Mộ. Cuối cùng sau khi đạt thành nhất trí chung, lại phái một gã chấp sự Bách Sự đường, tiến về kiếm lâu của Sở Mộ.

Sở Mộ đạt được vị trí đầu tiên có tư cách chiến Hoàng Phủ Thắng Long, bất quá trước mắt Hoàng Phủ Thắng Long đang bế quan đột phá Hóa Khí cảnh, cho nên Sở Mộ không có cách nào khiêu chiến được.

- Tuy rằng không hiểu sao cuối cùng trong kiếm tháp lại xuất hiện địch nhân cường đại như vậy, nhưng mà có thể khẳng định, tên này tuyệt đối có tu vi kiếm khí là Hóa Khí cảnh, hơn nữa còn không phải là Hóa Khí cảnh bình thường.

Sở Mộ khẳng định, ánh mắt trầm tư:

- Một kích tiện tay kia ẩn chứa ý cảnh kỳ lạ chấn động, không phải là ý cảnh ta từng chứng kiến. Có chút cùng loại với Thủy Chi ý cảnh, chẳng lẽ là Huyết Chi ý cảnh?

- Nhưng mà đây cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là lúc ấy ta thành công ngưng tụ kiếm thế tới thân kiếm rồi phóng thích ra, uy lực một kích kia kinh thiên động địa.

Trong mắt Sở Mộ bắn ra quang mang kinh người, đột nhiên đứng dậy rút kiếm, kiếm thế mãnh liệt bắn ra, thế nhưng thủy chung lại không có cách nào ngưng tụ kiếm thế tới thân kiếm.

- Không được, vẫn chưa được...

- Vì sao không được? Bên trong rốt cuộc còn thiếu thứ gì?

Sở Mộ nhíu mày, lần nữa ngồi xuống, lại lần nữa rơi vào trầm tư.

Tình huống lúc ấy là linh hồn hắn giống như bị kéo vào trong luyện ngục tràn ngập màu máu tươi kia, không có cách nào tự kiềm chế, không ngừng trầm luân xuống dưới, phảng phất như sắp chết vậy.

Sở Mộ không biết một khi trầm luân xuống dưới thì linh hồn của mình liệu có thể rơi vào trong tay giặc hay không, có biến thành một người thực vật, đần độn hay không? Nhưng mà loại cảm giác nguy hiểm này lại khiến cho tiềm lực của hắn hoàn toàn bị kích phát, phóng ra một kiếm mà bình thường hắn không thể nào phóng ra, siêu việt cực hạn của bản thân.

Mà bây giờ thứ Sở Mộ cần làm chính là nắm bắt linh quang của một kiếm đó, một lần nữa đem một kiếm không thể tưởng tượng kia phóng ra, tiến tới nắm giữ một kiếm này.

Đây là một quá trình gian nan.

Không bao lâu sau, cửa Kiếm lâu vang lên tiếng gõ, làm kinh động Sở Mộ.

Đi ra khỏi Kiếm lâu xem xét, thì ra là chấp sự Bách sự đường đang đứng bên ngoài, đang mang theo vẻ mặt mỉm cười nhìn qua Sở Mộ.

- Sở Mộ, chúc mừng ngươi đạt được vị trí đệ nhất Thiết Kiếm bảng.

Người chấp sự này mở miệng đầu tiên, nói.

- Cảm ơn.

Sở Mộ lễ phép đáp lại.

- Ta tới tìm ngươi là có một chuyện rất quan trọng muốn nói cho ngươi. Đồng thời đây cũng là một tin tốt.

Chấp sự Bách Sự đường cười nói, không có câu dẫn sự tò mò của Sở Mộ, mà tiếp tục nói:

- Xét thấy ngươi đã đột phá ghi chép cao nhất trước đó, sáng tạo ra một ghi chép hoàn toàn mới, Phủ chủ đại nhân quyết định ban thưởng cho ngươi. Gia tăng một trăm thời thần tu luyện trong thánh địa. Cũng nói là trừ phần thưởng sau khi đạt được vị trí quán quân là một trăm hai mươi chín thời thần ra, ngươi còn nhận được một trăm thời thần nữa, tổng cộng chính là hai trăm hai mươi chín thời thần.

Sở Mộ nghe xong lập tức vui vẻ, đối với hắn mà nói, đây quả thực là một tin tức không tệ.

- Được rồi, ta đã nói xong, tin rằng ngươi có nhiều thời gian sử dụng để tu luyện trong Thánh địa như vậy, thực lực của ngươi nhất định sẽ một lần nữa đột nhiên tăng mạnh.

Chấp sự Bách Sự đường nói, sau đó cáo từ.

Cho dù hắn có tu vi Hóa Khí cảnh, hơn nữa còn không phải là tồn tại mà Hóa Khí cảnh bình thường bên ngoài có thể so sánh được, nhưng mà đối mặt với người như Sở Mộ, hắn lại dùng tư thái bình thường, thậm chí còn khiêm tốn.

Bởi vì hắn rất rõ ràng, thành tựu cả đời này của hắn đoán chừng cũng chính là Khí Hải cảnh, cho dù có may mắn hơn thì cũng chỉ là Cửu Chuyển cảnh, loại tồn tại như Sở Mộ, ít nhất có thể đạt tới Cửu Chuyển cảnh, thậm chí còn là Nguyên Cực cảnh.

Dù cùng trong một cảnh giới hắn cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ. Chênh lệch giữa bọn họ đã sớm quyết định thành tựu của song phương.

- Đúng vậy, hai trăm hai mươi chín thời thần cũng đủ cho ta tăng Kim Chi ý cảnh lên tới ba thành. Đến lúc đó ta lại đột phá lên Hóa Khí cảnh, trực tiếp đem Kim Vân, hai loại ý cảnh này tăng lên tới tiểu thành.

Âm thầm nói, Sở Mộ trở về tầng hai Kiếm lâu, lại một lần nữa suy nghĩ vấn đề trước đó.

- Kiếm thế, vô hình vô sắc, không nhìn thấy cũng không sờ được. Nhưng mà lại là lý giải tinh thâm của một Kiếm giả đối với kiếm thuật, tinh khí thần của bản thân hợp nhất, cô đọng như kiếm thể hiện ra ngoài.

- Thi triển kiếm thế, cũng không tiêu hao kiếm khí, chỉ tiêu hao tinh khí thần. Nói một cách chuẩn xác, tiêu hao lực lượng tinh thần và thể lực của bản thân, bây giờ ta có thể cảm giác được tinh hí thần cô đọng, hợp nhất, hình thành kiếm thế lưu động. Nhưng mà muốn đem kiếm thế ngưng tụ tới thân kiếm trong tay dường như lại bị thứ gì đó ngăn cản, không có cách nào đại thành.

Trong Kiếm lâu số năm, Sở Mộ đứng trên tầng một, tay cầm kiếm đứng sừng sững, toàn thân có một cỗ khí thế như được cô đọng, tinh khí thần hoàn toàn hợp nhất, thu phát tự nhiên.

Trải qua một thời gian ngắn lĩnh ngộ, tuy rằng Sở Mộ còn chưa có lĩnh ngộ ra làm sao có thể hội tụ kiếm thế kên trên thân kiếm rồi phóng ra, hình thành công kích cường đại. Nhưng mà đối với sự khống chế kiếm thế đã thuần thục hơn rất nhiều. Khoảng cách cho tới lúc tùy tâm sở dục chỉ vẻn vẹn còn có một bước.

Nếu như có thể đạt tới tình trạng tùy tâm sở dục, như vậy Sở Mộ có hteer thong dong đem kiếm thế ngưng tụ tới thân kiếm trên tay.

Đây là ngày thứ ba sau khi Sở Mộ đạt được vị trí quán quân trong thi đấu bài danh Tiểu Kiếm tháp.

Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ đi ra khỏi kiếm lâu, đi ra ngoài dạo chơi.

Đóng cửa, Sở Mộ định đi tới thánh địa tu luyện, hiện tại Kim Chi ý cảnh của hắn đã lĩnh ngộ được tới hai thành rưỡi. Hôm nay có lẽ có thể lĩnh ngộ tới hai thành sáu. Sở Mộ phỏng, thời gian tu luyện trong thánh địa còn chưa hết, thậm chí còn không dùng tới một nửa thời gian tích lũy đã có thể đủ lĩnh ngộ tới ba thành.

Mới vừa đi ra khỏi kiếm lâu, lập tức một cơn gió thổi tới, sưu sưu rung động, không khí nhanh chóng lưu động, từ đằng xa mà tới, thổi tới sau lưng Sở Mộ.

Sở Mộ vô thức nhìn lại, lập tức ngơ ngẩn.

Chỉ thấy chỗ Kiếm lâu số ba có rất nhiều khí lưu lưu động, Sở Mộ có thể cảm giác được linh khí chấn động trở nên mãnh liệt, từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, sau đó tiến vào trong kiếm lâu số ba.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio