Kiếm Đạo Độc Thần

chương 381: chấn thiên (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chợt, Sở Mộ tiện tay chém ra một kiếm, một kiếm này không có chút kiếm quang này, sau khi chém ra, cũng không có chút trở ngại nào lại càng không có thanh âm như vải vóc bị xé rách vang lên.

Nhưng mà chỉ có bản thân Sở Mộ tự mình biết, khi kiếm khí chém ra, kiếm khí tiếp xúc tới một cỗ lực lượng vô hình, cỗ lực lượng này muốn ngăn cản kiếm của hắn, chỉ là tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ vô cùng cao thâm, một cỗ lực lượng này chỉ giống như kiến lay cây, đơn giản đã bị Sở Mộ đánh tan, phong cấm này đã bị xé nứt.

Chỉ thấy Sở Mộ tiện tay hất thanh kiếm khí lên, một lần nữa treo lại trên giá gỗ, mà hắn thì lại sải bước, bước ra một bước, thân thể giống như bị nuốt hết, thân ảnh biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này, Chung Lập Dương rốt cuộc cũng lao ra khỏi cửa thứ hai, khi lao ra khỏi phòng, hắn nhanh chóng liếc mắt nhìn, không có lấy một bóng người.

- Hừ, quả nhiên tên kia thông qua cửa thứ nhất chỉ là may mắn mà thôi, cửa thứ hai chính là khảo nghiệm kiếm thuật chân chính, hắn căn bản không có cách nào dễ dàng thông qua như vậy.

Trên thực tế nếu như Chung Lập Dương biết rõ tên kia trong miệng hắn không chi có sớm thông qua cửa thứ hai nhanh hơn hắn, hơn nữa hiện tại đã thông qua cửa thứ ba tiến vào trong phong cấm, không biết hắn ta sẽ kinh hãi thành bộ dáng nào nữa.

Nhưng mà như vậy mới càng thêm thú vị nha. Khi hắn thông qua cửa thứ ba tiến vào trong phong cấm, lại đột nhiên phát hiện ra người mà hắn tưởng rằng ở phía sau mình lại tiến vào trong phong cấm sớm hơn hắn, không biết hắn sẽ có cảm giác gì?

- Top mười lần trước tiên phân phối tới tất cả các tổ, như vậy mới có thể tránh việc bọn họ đối chiến lẫu nhau, loại bỏ đối phương.

- Đệ tử còn lại ta đề nghị phân phối như thế này...

- Căn cứ vào biểu hiện qua ba cửa khảo hạch kiếm thuật của bọn họ mà phán đoán. Kiếm thuật không tệ thì phân tới tổ này.

- Ta thấy kiếm thuật của đệ tử gọi là Lôi Hạo này tương đối tốt, đoán chừng có thể xếp vào trong top một trăm của bổn viện. Vậy phân phối hắn tới tổ này vậy.

- Đệ tử gọi là Sở Mộ này kiếm thuật cũng rất không tồi, cũng có thể tranh đoạt top một trăm.

- Sở Mộ này lúc vượt qua ba cửa ải rất là nhẹ nhàng, theo ta thấy hắn không những có thể tranh đoạt top một trăm bổn viện, nói không chừng còn có thể tranh đoạt top mười bổn viện.

- Còn có Trương Nhàn này...

...

- Tỷ lệ đào thảo thực sự là đáng sợ.

Đám người bên trong sau khi biết được nhân số thông qua ba cửa ải khảo hạch kiếm thuật, không khỏi sợ hãi, cả kinh nó.

Bảy ngàn đệ tử cửu viện toàn bộ đều xông tới vượt ba cửa khảo hạch, nhưng mà cuối cùng số người thông qua cũng chỉ có hơn một ngàn, tính toán ra cũng chỉ có một ngàn sáu trăm.

Cũng nói đúng là, tỷ lệ đào thải như vậy cao tới bảy thành, gần tám thành, người thông qua chỉ có số lượng lớn hơn hai thành một chút.

Sau khi vượt qua ba cửa khảo hạch kiếm thuật cũng là một bãi đất trống cực lớn, chỉ là trên bãi đất trống này lại có mười đấu kiếm đài, mỗi một tòa đấu kiếm đài đều có chiều rộng và chiều dài năm mét.

Mười đấu kiếm đài phân thành hai nhóm, mỗi một hàng năm cái, mỗi một cái đấu kiếm đài cách xa chừng năm mét, mười đấu kiếm đài được sắp xếp ở một vị trí, phạm vi nhất định.

Khi Sở Mộ phá vỡ phong cấm tiến vào, bên cạnh đấu kiếm đài đã có hơn một ngàn người tụ tập bên trong, toàn bộ đều là đệ tử trước đó thông qua ba cửa ải kiếm thuật.

Mỗi một tòa đấu kiếm đài đều có một gã lão giả đeo kiếm, những lão giả này nhắm mắt dưỡng thần, không chút sứt mẻ, giống như là một pho tượng vậy, nhưng mà trong lúc lơ đãng lại tiết lộ khí tức chấn động khiến cho đám đệ tử phía dưới nghiêm túc lại, đồng thời cũng kính sợ không thôi.

Ngoài ra, bên cạnh mỗi một tòa đấu kiếm đài đều có hai cái giá gỗ, trên mỗi một cái giá gỗ đều treo rất nhiều Khai Phong kiếm khí, ngoại hình, sức nặng, lớn nhỏ... Tất cả đều không giống nhau.

Đệ tử không có thông qua ba cửa ải kiếm thuật bị loại bỏ. Bọn họ cũng được đi vào trong này với tư cách là khán giả. Đứng ở bên ngoài cách đấu kiếm đài chừng năm mươi mét, tạo thành từng vòng tròn.

Đây chỉ là vòng loại Kiếm thuật vi vương trong các viện của kiếm phủ, cho nên cũng không có chú ý nhiều như vậy.

Kế tiếp, chính là lúc phân tổ.

Đệ tử thông qua ba cửa ải tổng cộng có một ngàn sáu trăm, muốn ở bên trong một ngàn sáu trăm đệ tử chọn ra một trăm đệ tử tham dự vòng chung kết Kiếm thuật vi vương cũng không phải là một chuyện quan trọng.

Bởi vậy, dựa theo lệ cũ dĩ vãng, một ngàn sáu trăm đệ tử này tổng cộng phân thành mười tổ, mỗi một tổ là một trăm sáu mươi người, vừa vặn đối ứng với mười tòa đấu kiếm đài.

Mọi người ngạc nhiên phát hiện ra, Gia Cát Minh, Hàn Nhược Tuyết, mười người bài danh trong top mười lần trước vô cùng trùng hợp bị tách ra, bị phân phối tới cách tổ khác nhau.

Hơn nữa, danh ngạch top một trăm tham dự vòng chung kết thi đấu Kiếm thuật vi vương cũng bị tách ra, bình quân tính ra mỗi một tổ đều có mười danh ngạch.

- Ngốc sao? Đây nhất định là cố ý phân phối, bằng không mười người bọn họ nhất định sẽ có người ở cùng một tổ, nói không chừng sẽ gặp nhau, đến lúc đó sau trận chiến, nói không chừng sẽ có người bị loại bỏ, không cách nào tham dự vòng chung kết, khi đó rất là oan uổng a.

Lập tức có người như bừng tỉnh.

- Ta nói cho các ngươi biết, đám thái điểu các ngươi không biết rõ rồi. Phân ra mười tổ như vậy thực ra rất công bằng, khi phân tổ, trưởng lão bổn viện cũng sẽ căn cứ vào biểu hiện của các đệ tử khi vượt qua ba cửa ải khảo hạch mà phân phối vào các tổ khác nhau. Cố gắng tránh cho tình huống ngoài ý muốn xuất hiện, bảo đảm cho mỗi một tổ đều có tạo nghệ kiếm thuật bình quân tương đương với nhau.

Sở Mộ cũng hiểu rõ, phân phối như vậy mới không có khả năng trong một tổ xuất hiện nhều đệ tử có tạo nghệ kiếm thuật quá cao, mà lại có một tổ khác, tạo nghệ kiếm thuật của các đệ tử không được cao lắm.

Khi đó kết quả có thẻ xuất hiện là trong một tổ có mười người đều có tạo nghệ kiếm thuật cường đại, nhưng mà mười danh ngạch của tổ khác lại phổ biến, quá bình thường. Thậm chí so với những đệ tử bị tổ cường đại kia loại bỏ còn kém hơn, như vậy sẽ trở thành trò cười a.

Kết quả phân phối cuối cùng Lương Hải Sơn bị phân phối tới tổ thứ bảy, mà Sở Mộ thì bị phân phối tới tổ thứ mười.

Vô cùng trùng hợp là vị trí số mười trong top mười lần trước là Chung Lập Dương, người này cũng được phân vào trong tổ này cùng với Sở Mộ.

Không thể không nói, Chung Lập Dương sau khi phá vỡ phong cấm vượt qua cửa thứ ba, nhìn một vòng, bởi vì người quá nhiều cho nên cũng không có nhìn thấy Sở Mộ, hơn nữa lại dựa theo suy nghĩ trước kia, hắn vô ý cảm thấy lúc hắn thông qua cửa thứ ba, Sở Mộ rất có thể vẫn còn ở trong cửa thứ hai, hoặc là chỉ vừa mới thông qua cửa thứ hai mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio