Kiếm Đạo Độc Thần

chương 62: tu luyện trên lệ phong nhai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Gió mạnh mẽ vô cùng đập vào trong mắt, như muốn thổi tung y phục, nghiền nát y phục trên người hắn. Sở Mộ cảm thấy mình khó mà đứng vững được, thân thể, cơ hồ bị thổi dán vào vách đá, hai mắt không mở ra được, chỉ có thể quay người đi lùi vào gần vách đá mà thôi.

- Chẳng trách Ngôn sư huynh kiêng kỵ Lệ Phong nhai như vậy, Lệ Phong nhai này thực sự quá ác liệt.

Sở Mộ không khỏi thầm nghĩ.

- Nếu như là những người khác, bị loại gió này thổi, nhất định sẽ cảm giác rất là khó chịu, đau đớn a. Khá tốt, ta còn có bí pháp Kiếm khí hộ thể, Vô Ảnh kiếm khí tầng một bám vào tầng ngoài da thịt, ngăn cản kình phong thổi tới.

Sở Mộ lầm bầm nói, bởi vì có vách núi, cho nên hắn có thể mở mắt, nhìn thấy vách núi trước mặt một cách rõ ràng.

Vách núi này không có dấu vết của con người tạo thành nào, hoàn toàn là do bị kình phong thổi mà ra, mỗi một dấu vết dường như đều có bóng dáng của gió.

Mất trật tự, không có một chút quy luật nào, nhưng mà nhìn qua, Sở Mộ lại cảm thấy bên trong dường như có ảo diệu nào đó, vô cùng sinh động, rồi lại bị kẹt ở giữa, không thể nào đi ra được.

Hắn cứ như vậy nhìn chằm chằm vào, nhìn chằm chằm tới lúc hai mắt mỏi nhừ, cay mũi, loại cảm giác này không thể nói ra. Chỉ là hắn không thể không tạm thời buông tha, lúc này hắn mới phát hiện ra kình phong mạnh mẽ như muốn thổi bay y phục, xé nát y phục lúc này đã nhỏ hơn rất nhiều.

Chậm rãi quay người, đi lùi vào trong vách núi, tuy rằng hiện tại gió vẫn rất lớn, không ngừng rít gào thổi tới, nhưng mà vẫn nằm trong phạm vi có thể thừa nhận được.

- Cảm ngộ Phong chi ý cảnh, nên cảm ngộ thế nào đây?

Sở Mộ âm thầm nói, tuy rằng mục tiêu rõ ràng, nhưng mà hắn lại không biết nên bắt đầu thế nào.

Dựa theo lời chưởng viện Lăng Phong viện, cảm ngộ ý cảnh không cùng một người thì không cùng phương pháp, biện pháp của người này chưa hẳn đã hữu hiệu với người khác, bởi vậy chỉ có thể tự mình tìm được phương pháp riêng của bản thân, mới là phương pháp thích hợp nhất với bản thân mình.

Phong chi ý cảnh trước đó hoàn toàn là dưới tình huống hắn không cảm thấy mà lĩnh ngộ ra.

- Đã không thể tưởng tượng được vậy thì luyện kiếm thuật vậy. Phong chi ý cảnh của ta là từ Thanh Phong kiếm thuật lĩnh ngộ ra, hy vọng có thể từ trong Thanh Phong kiếm thuật có chút thu hoạch.

Ngẫm lại, Sở Mộ thầm nghĩ. Chỉ là hắn biết rõ, Thanh Phong kiếm thuật của hắn đã viên mãn, muốn nhận được thu hoạch từ đó có chút khó khăn.

Không có nghĩ nhiều, hắn rút kiếm, luyện Thanh Phong kiếm thuật.

Gió lớn không ngừng từ trước mặt thổi tới, không đình chỉ một phút một giây nào. Thanh Phong kiếm thuật của Sở Mộ đã bị ảnh hưởng một chút, không có cách nào vung vẩy nhẹ nhàng như cũ.

- Tu luyện kiếm thuật trong gió lớn như vậy tuy rằng khác với tu luyện trong nước, thế nhưng không phải cách làm khác nhau, kết quả lại giống nhau tới kỳ diệu hay sao? Nếu như ta có thể ở trong gió lớn đem Thanh Phong kiếm thuật thi triển tới viên mãn, nói không chừng ta có thể đột phá cực hạn Thanh Phong kiếm thuật, lĩnh ngộ chân lý.

- Thanh Phong Phất Diện.

Một mảnh gió mát thổi tới, sát cơ vừa hiện, lại bị cơn gió lớn thổi trúng, bị nghiền nát.

- Thanh Phong Liễu Loạn.

Tám đạo sát khí lạnh lẽo còn chưa kịp ngưng tụ đã bị những cơn gió mạnh mẽ nghiền nát.

- Thanh Phong Tuyệt Sát.

Một đạo phong nhận màu xanh nhạt, dài mang theo Phong chi y cảnh xuất hiện, uy lực cường đại không thôi. Thế nhưng chỉ bắn về phía trước được ba bốn mét đã bị cương phong mạnh mẽ thổi trúng, bị phá tan thành từng mảnh nhỏ.

Gió lớn thổi tới, bắt đầu trở nên không ổn định, khi thì thổi từ từ, khi thì gió lớn rít gào, khi thì cuồng phong tàn sát bừa bãi, khi thì sóng êm gió lặng. Dưới loại tình huống này, Sở Mộ từng lần, từng lần tu luyện Thanh Phong kiếm thuật. Chỉ là một khi hắn thi triển Thanh Phong kiếm thuật ra, thường thường cũng bị gió lớn thổi trúng rồi bị nghiền nát, không tạo thành chút uy lực nào.

Nhưng mà hắn cũng không nhụt chí, trong lúc nhất thời quên đi Phong chi ý cảnh, quên đi tất cả những thứ khác, chỉ nghĩ tới việc tu luyện kiếm thuật, thích ứng loại hoàn cảnh này.

Mệt mỏi thì dừng lại nghỉ ngơi, kiếm khí tiêu hao thì dừng lại, dừng lại khôi phục. Đói thì ăn lương khô do Lý Vi chuẩn bị, khát thì uống nước do Lý Vi chuẩn bị. Lúc kình phong như đao thì hắn xoay người vào trong vách núi đá, tiếp tục nhìn vào vô số dấu vết mất trật tự trên vách núi, hy vọng có chỗ lĩnh ngộ.

Đảo mắt thời gian một ngày đã trôi qua, Sở Mộ chỉ nhắm mắt ngủ một lát trong thời gian sóng êm biển lặng ngắn ngủi, sau khi tỉnh lại thì tinh thần lại sáng láng, tiếp tục tu luyện.

Ngày hôm sau, hắn vẫn tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết.

Kiếm nhân lúc còn ở Kiếm Khí Cả̉nh, tu luyện kiếm khí hoàn toàn là chuyển hóa khí lực trong cơ thể, không có bao nhiêu quan hệ với bên ngoài, nhưng mà lúc tu luyện tầng thứ hai của bí pháp Kiếm khí hộ thể lại gặp khó khăn cực lớn.

Bí pháp kiếm khí hộ thể chỉ dùng kiếm khí bên ngoài tu luyện mà thành, nhưng mà dưới tình trạng cương phong tàn sát bừa bãi như vậy, không khí chung quanh không ngừng thổi tới, không ngừng trùng kích, làm cho Sở Mộ căn bản khó có thể điều động kiếm khí ra phạm vi hai mét bên ngoài cơ thể.

- Ta cũng không tin ta không thể làm được.

Tính cách quật cường trong người Sở Mộ vùng lên, Sở Mộ vô cùng chăm chú, hoàn toàn chăm chú, cảm nhận khí quanh thân, khống chế kiếm khí bên ngoài quanh thân, khống chế, điều động từng chút một. Cho dù cương phong không ngừng thổi tới, không ngừng tách ra, nhưng mà Sở Mộ vẫn có thể tụ tập một phần nhỏ, dần dần góp gió thành bão.

Phí khí lực vô cùng lớn, Sở Mộ mới hình thành tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể một cách đơn giản. Cảm giác tinh thần và thân thể đều mỏi mệt, hắn không thể không ngừng lại, nghỉ ngơi một đoạn thời gian ngắn.

Sau đó hắn lại tiếp tục tu luyện Thanh Phong kiếm thuật.

Hắn không biết làm như vậy có thể khiến cho mình lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh sâu hơn hay không, chỉ là hắn vô thức đi làm vậy, cố gắng làm vậy mà thôi.

Nhoáng một cái, ba ngày trôi qua, lương khô và nước Lý Vi chuẩn bị đã hết, Lý Vi lần nữa mang tới, vốn nàng định ở lại một lúc, nhưng mà gió ở đây quả thực quá mạnh mẽ, nàng chỉ có tu vi ngũ đoạn, căn bản không thể nào chịu nổi, cho nên không thể không rời đi.

Ngày thứ tư, Sở Mộ lần nữa tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, sau khi luyện qua, tu luyện bí pháp Kiếm khí hộ thể, hắn đột nhiên phát hiện ra có thể điều động kiếm khí ra phạm vi lớn hơn, dường như vượt qua hai thước, đạt tới gần hai thước rưỡi.

- Xem ra tu luyện ở trong hoàn cảnh này rất là hữu dụng.

Nói thầm một câu, hắn tu luyện càng thêm có động lực.

Kiếm thuật tông sư khống chế kiếm khí ở bên ngoài phạm vi càng lớn, thực lực sẽ càng mạnh. Theo Sở Mộ biết, hiệp hội kiếm thuật trên địa cầu có ghi lại về một vị kiếm thuật đại sư, có thể khống chế kiếm khí ở trong phạm vi một trăm thước, vô cùng lợi hại. Một đạo kiếm khí phóng ra ngoài có thể chém bay một ngọn núi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio