Kiếm Đạo Độc Tôn

chương 237: lôi điện dẫn dắt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuộc so tài Tiềm Long Bảng ba năm một lần, những thiên tài trẻ tuổi dưới hai mươi tư tuổi đều có thể tham giả, không hề giới hạn thân phận.

Ở Nam Trác Vực có hơn mấy trăm ngàn ức người, thiên tài trẻ tuổi nhiều không kể xiết. Thế nhưng trên Tiềm Long Bảng cũng chỉ có bảy mươi hai người được xếp hạng. Một khi được xếp tên trên bảng thì cái vinh dự này vinh quang biết nhường nào. Ai ai cũng ước mơ được có tên trên đó. Mà sự thật đã chứng minh thiên tài trẻ tuổi có trên Tiềm Long Bảng sau này tuyệt đại bộ phận đều đột phát lên Tinh Cực Cảnh.

Bất quá, lần so tài Tiềm Long Bảng lần này cường thịnh nhất là ngàn năm mới diễn ra một lần. Tiêu chí để tham gia lần so tài này trực tiếp vượt qua Ngưng Chân Cảnh mà đạt tới Bão Nguyên Cảnh. Nói cách khác nếu như ngươi không có tu vi Bão Nguyên Cảnh thì thực lực của ngươi có cường hãn như thế nào cũng không thể nào tham gia so tài được.

Đương nhiên cũng có rất nhiều người có tu vi Ngưng Chân Cảnh hậu kỳ có thể vượt cấp khiêu chiến với đối thủ cao hơn một cấp cũng vẫn có cơ hội tham gia. Mà điều này cũng hết sức bình thường, cho bọn hắn cơ hội, đồng dạng cũng có thêm cơ hội dương danh Nam Trác Vực.

Đáng tiếc lúc này không còn giống như xưa nữa, thiên tài trẻ tuổi đạt tới cấp độ Bão Nguyên Cảnh quá nhiều đi. Ngươi có thể vượt cấp đả bại võ giả Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ nhưng võ giả Bão Nguyên Cảnh dự thi nhiều vô kể, tùy tiện xuất hiện một võ giả Bão Nguyên Cảnh trung kỳ cũng có thể đơn giản đào thải ngươi rồi. Muốn cạnh tranh vào bảy mươi hai danh ngạch trên Tiềm Long Bảng thì ngay cả võ giả Bão Nguyên Cảnh cũng không đủ độ.

Ánh mắt La Hành Liệt nhìn đảo qua ba người, cuối cùng rơi trên người Từ Tĩnh. Đã qua hơn một năm, tu vi của nàng cũng không có tăng trưởng bao nhiêu vẫn chỉ dừng lại ở Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ, khoảng cách tới Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong vẫn còn một đoạn thời gian. So với La Hàn Sơn cùng Chu Mai thì kém một chút. Nhưng nếu như cùng nhau tỉ thí thì La Hàn Sơn cùng với Chu Mai cũng không thể nào vượt qua ba quyền của nàng. Mà một số trưởng lão nội môn cũng đồng dạng không phải đối thủ của Từ Tĩnh. Cái này khiến cho La Hành Liệt cũng phải giật mình. Không biết là trong một năm qua trên người Từ Tĩnh đã phát sinh ra biến hóa gì.

Mỗi người đều có bí mật của chính mình, chỉ cần đối với tông môn trung tâm thì La Hành Liệt cũng sẽ không đi truy cứu cái gì. Trái lại, trong lòng hắn cũng vô cùng cao hứng. Từ khi có Từ Tĩnh áp trận thì nói không chừng Lưu Vân Tông ở cuộc so tài Tiềm Long Bảng lần này cũng có thể phát dương quang đại. Cũng không đến nỗi thua thảm.

- Lần này triệu tập các ngươi tới cũng là có nguyên nhân của nó. Chắc các ngươi cũng đều đã biết, đúng vậy, Tiềm Long Bảng ba năm một lần cũng không còn tới hai tháng nữa là bắt đầu tiến hành. Lần so tài này rất quan trọng, bởi vì nó cường thịnh nhất trong ngàn năm qua. Tư cách tham gia ngoài về tuổi tác thì tu vi cũng tăng lên, phải là võ giả Bão Nguyên Cảnh mới có tư cách tham gia. Cho nên các ngươi thân là đại biểu cho Lưu Vân Tông tham gia lần thi đấu này, các ngươi cần phải cố gắng vì tông môn. Có ai có ý kiến gì không?

La Hành Liệt hắng giọng hỏi.

- Không có ạ!

La Hành Liệt gật đầu mỉm cười:

- Rất tốt! Trước khi đi tham gia thi đấu, đại trưởng lão sẽ giảng giải cho các ngươi một số sự tình trọng yếu cần phải chú ý. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

Đại trưởng lão nhanh chóng tiếp lời:

- Lần so tài Tiềm Long Bảng lần này chia thành ba giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất các ngươi phải vượt qua ba ải Long Môn. Giai đoạn thứ hai là thi đấu loại trực tiếp. Mà giai đoạn thứ ba chính là bài danh xếp hạng cho lần so tài này.

- Có tư cách tham giả Tiềm Long Bảng vẫn chưa đủ, ba cửa ải Long Môn chính là khảo nghiệm để loại bỏ đi những thí sinh không đủ tu vi cùng thực lực. Nói đến ba cửa ải Long Môn thì ải thứ nhất dùng để đo thực lực của những thí sinh tham gia. Các ngươi phải phá vách tường quan để vượt qua. Ải thứ hai các ngươi cần phải tranh đoạt bài quan, không có ngọc bài đồng dạng với việc bị loại. Mà cửa ải cuối cùng cũng là cửa ải khó nhất, cửa ải này gọi là vượt Long Môn, khi các ngươi vượt qua thì mới có thể chính thức bước lên sàn thi đấu luận võ. Mà số thi sinh gục ngã ở ba cửa ải này cũng chiếm cứ bảy thành số người tham gia. Chỉ có ba thành là vượt qua được mà thôi. Ta hi vọng các ngươi có thể nằm trong số ba thành vượt qua này, chính thức bước lên tham gia thi đấu vòng loại.

Ba người cũng chưa có từng tham gia so đấu Tiềm Long Bảng lần nào nhưng nghe vậy thì trừ Từ Tĩnh ra hai người La Hành Sơn cùng Chu Mai đều có vẻ ưu tư. Ba cửa ải Long Môn này nghe qua tựa hồ rất khó, mà số người không vượt qua được nó đạt tới bảy thành, đây chính là điều khiến cho người ta cảm thán không thôi.

Đại trưởng lão liếc nhìn Từ Tĩnh, rồi hướng tới La Hàn Sơn cùng Chu Mai nói:

- Các ngươi từ khi tiến vào cảnh giới Bão Nguyên Cảnh tới nay, tích lũy vẫn còn chưa đủ. Đến thời khắc mấu chốt thì cần phải động não một chút, không thể ngạnh kháng.

- Vâng! Thưa đại trưởng lão.

La Hàn Sơn nắm chặt quyền đầu, lần trước hắn đã không thể tham giả so đấu Tiềm Long Bảng, lần này hắn nhất định phải thành công, tối thiểu cũng phải vượt qua được ba cửa ải Long Môn.

- Về phần vòng đấu loại! Kỳ thực đây là một loại thi đấu tích điểm tích lũy. Bởi vì nguyên nhân trong khi thi đấu cho dù ngươi không có bị thương nhưng tinh thần cũng sẽ sinh ra mệt mỏi. Từ đó mà vòng đấu loại này nếu gặp phải đối thủ không thể địch lại thì các ngươi có thể lựa chọn nhận thua. Tất nhiên nếu như gặp được đối thủ thì tốt nhất nên thi đấu hết sức mình. Dù sao thì đây cũng là một loại khảo nghiệm đối với các ngươi. Nói không chừng sau lần thi đấu này sẽ có được đột phá.

Lúc này, La Hành Liệt nói:

- Tốt! Phải chú ý tới những thứ đồ vật này. Nhưng đến lúc mấu chốt vẫn phải dựa vào năng lực của các ngươi. Những thứ bên ngoài cũng chỉ trợ giúp được một phần mà thôi. Được rồi! Các ngươi lui xuống đi! Chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai bắt đầu khởi hành đi Tiềm Long Thành!

Đợi ba người rời đi, La Hành Liệt nhìn chung quanh một vòng rồi nói:

- Mọi người thấy ba người chúng nó thế nào?

Đại đa số lắc đầu, một gã trưởng lão nội môn nói:

- Từ Tĩnh có hi vọng xâm nhập vào top một trăm. La Hàn Sơn cùng Chu Mai thì không có bao nhiêu hi vọng. Ba của ải Long Môn, bọn họ cũng chưa chắc vượt qua được.

- Xác thực bọn hắn mới tiến vào cấp độ Bão Nguyên Cảnh không bao lâu, lần này tham gia cũng có chút miễn cưỡng.

La Hành Liệt gõ gõ lên lan can ghế cười nói:

- Có thể Từ Tĩnh sẽ cho chúng ta một niềm vui bất ngờ. Nhưng các ngươi cũng đừng quên chúng ta còn có một vương bài sát thủ quan trọng nhất!

- Diệp Trần a! Thực không biết hơn một năm rèn luyện lịch lãm vừa qua đã đưa hắn đạt tới mức độ nào rồi?

Đại trưởng lão lộ ra bộ dáng tươi cười, trong nội tâm cũng có chút chờ mong.

Tứ trưởng lão nói:

- Cái này còn phải nói, với thiên phú của tiểu tử kia. Nói không chừng còn đạt tới cảnh giới Bão Nguyên Cảnh trung kỳ. Hơn nữa Kiếm Ý cũng hình thành. Có thể lọt vào Tiềm Long Bảng hay không còn phải trông cậy vào hắn.

- Ha ha! Ta đồng ý với lời nói của Tứ trưởng lão.

Đại bộ phận trưởng lão nội môn vẫn rất thưởng thức Diệp Trần, đưa hắn vào loại thiên tài không bao giờ xuất thế nữa của Lưu Vân Tông.

Nhưng cũng không phải không có người hoàn toàn tin tưởng:

- Trên con đường tu luyện, thiên phú cùng với cố gắng mặc dù trọng yếu nhưng một năm thời gian cũng quá ngắn. Chỉ sợ cũng không thể lạc quan được!

- Thật sự mà nói thì Diệp Trần chính là thiên tài có một không hai của Lưu Vân Tông ta. Thiên tài thì cũng cần phải có thời gian ngủ nghỉ, không phải mỗi khắc đều có thể bảo chứng tăng trưởng tu vi. Nói không chừng sẽ dừng ở một giai đoạn nào đó một thời gian ngắn.

- Lịch lãm rèn luyện cũng tốt, điều đó giúp hắn nhanh chóng phát triển. Chỉ là ai có thể xác định một năm lịch lãm rèn luyện có thể so với một năm khổ tu lĩnh hội. Dù sao thì trong lúc rèn luyện lịch lãm cũng sẽ gặp phải một số sự tình khiến cho bản thân hắn phải phân tâm. Ăn bữa nay lo bữa mai. Mà khắc khổ tu luyện thì cũng không cần phải quan tâm đến những thứ đó, cũng không có lãng phí thời gian chút nào.

Đại trưởng lão phản bác nói:

- Mọi sự, cái gì cũng có lợi có hại. Không thể nghi ngờ rằng khi lịch lãm rèn luyện có cái lợi cũng có cái hại. Nhưng với tính cách của Diệp Trần, hắn luôn xác định rõ mục tiêu của mình thì cũng sẽ chỉ biết hướng đến mục tiêu này mà thôi. Hắn sẽ không dễ bị phân tâm đâu.

La Hành Liệt ngăn cản mọi người nghị luận:

- Mọi người nói đều có đạo lý cả, bất quá đối với tư cách là người của Lưu Vân Tông. Đối với đệ tử xuất chúng của tông môn thì phải có một lòng tin nhất định. Mà thiên tài dù là ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng có cách hành xử không giống với người thường. Cũng chỉ có trải qua những trắc trở cùng với khảo nghiệm khắc nghiệt thì thiên tài mới càng thể thiện được giá trị của bản thân. Cho dù ngươi có cho hắn nhiều tài nguyên hơn thì cũng sẽ không có được thành tựu quá lớn.

Lần này Diệp Trần rời tông môn ra ngoài lịch lãm, La Hành Liệt đối với Diệp Trần có lòng tin tưởng rất lớn. Đương nhiên hắn cũng có cùng quan điểm với tứ trưởng lão, cho rằng trước mắt tu vi đại khái của Diệp Trần cũng chỉ là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ. Kiếm Ý có lẽ cũng chỉ tăng trưởng được một ít. Kết hợp cả hai lại cũng có hi vọng tiến vào trong bảy mươi hai danh ngạch Tiềm Long Bảng.

- Đúng! Diệp Trần sẽ không bỏ qua lần so tài này đâu?

Bỗng nhiên có người mở miệng nói.

Đại trưởng lão lắc đầu nói:

- Sẽ không đâu. Những người đã lĩnh ngộ ra Kiếm Ý sẽ không bao giờ thất tín, trừ phi...

Lời kế tiếp đại trưởng lão không dám nói. Lịch lãm rèn luyện cũng nguy hiểm vạn phần. Hi vọng hắn có thể bình an đến tham gia lần so tài này.

Ở độ cao vạn mét trên không trung. Biển mây lao nhanh, trắng xóa cả một mảnh. Thân ở trong mây, hai tay Diệp Trần giơ Tinh Ngấn Kiếm lên cao, con mắt nhắm lại bất động như núi.

Lần này hắn không có sử dụng linh hồn lực, thuần túy chỉ dựa vào ý cảnh của Thiên Toái Vân mà cảm thụ quy luật cùng sự huyền ảo của biển mây. hắn đang tìm kiếm một tia liên hệ.

- Toái!

Hòa nhập vào trong ý cảnh của biển mây trong chốc lát. Diệp Trần xuất kiếm, kiếm này vô cùng đơn giản, không có âm thanh xé gió, không có kiếm khí chói mắt nhưng lại mang theo khí thế đánh đâu thắng đó. Phá hủy hết thảy, chém vỡ hết thảy.

Phốc!

Kiếm áp cùng biển mây tiếp xúc, trong phạm vi vài trăm mét biển mây bị xé nát thành vải bông, bay lả tả.

- Không được! Còn thiếu một chút!

Diệp Trần mở mắt lắc đầu.

Hắn ở bên trong biển mây ba ngày ba đêm, nếu như không phải có đan dược bổ túc chân khí thì Thái Huyền Chân Khí căn bản không đủ để cho hắn duy trì trên độ cao vạn mét trên bầu trời này được.

Trong ba ngày, trong mắt hắn ngoại trừ biển mây ra thì cũng không có thứ gì khác. Cho dù có bảy thành Kiếm Ý làm hậu thuẫn, có lẽ cơ hội cũng rất nhiều nhưng hắn cũng chỉ có thể dung hợp được thức thứ tư của Kinh Vân Kiếm. So với tuyệt chiêu Cô Phong Tuyệt Sát đã đại viên mãn thì đơn giản hơn rất nhiều.

Đáng tiếc hắn đã đoán sai. Cô Phong Tuyệt Sát và Thiên Toái Vân nằm ở hai lĩnh vực khác nhau, tại thời điểm không có đạt tới cảnh giới cực hạn, không có tìm được địa phương thích hợp để lĩnh ngộ thì cho dù hắn làm thế nào đi chăng nữa cũng không thể nào tìm được bất cứ sự liên hệ nào giữa hai tuyệt chiêu này.

Đùng!

Lúc này đột nhiên bầu trời tối sầm lại, đệ nhất trọng thiên trong tam trọng thiên là Kinh Diễm Thiên có Lôi Nguyên Khí nước chảy mây trôi, hóa thành điện quang sáng chói chui vào trong biển mây. Mà lực lượng của biển mây phảng phất giống như được gia tăng lực lượng vô cùng cường đại. Mà luồng điện quang lăn mình quay cuồng không ngớt, màu sắc từ màu trắng hóa thành màu đen, bắt đầu tụ lại thành một mảnh giống như thượng cổ ma thần sắp thức tỉnh, trừng phạt đất trời.

- Lôi! Vân! Bạo phát lực!

Diệp Trần cũng không có tránh né dòng điện quang trùng kích. Lôi Nguyên Khí trong Kinh Diễm Thiên tuy có thể chém giết võ giả dưới Tinh Cực Cảnh nhưng lúc này Kinh Diễm Thiên xuất hiện dung nhập rất nhiều tạp khí, uy lực cũng yếu bớt không biết bao nhiêu lần. Đối với Diệp Trần không có mấy phần ảnh hưởng.

- Thì ra là thế! Chỉ cần lĩnh ngộ vân, độ khó rất cao, rất cao. Còn không phải với thực lực của ta có thể hiểu được. Nhưng nếu có thể rót vào lực lượng của Lôi thì bạo phát lực của mây sẽ lộ ra rất nhiều. Đồng thời cũng vô cùng dễ hiểu.

Diệp Trần rất rõ ràng, lực lượng nhìn như đơn giản thế này nhưng lại rất khó để lĩnh ngộ. Nhưng nếu như có thêm một nhân tố nào khác nữa thì nói không chừng có thể dẫn dắt để hắn lĩnh ngộ. Ví dụ như hắn một mình lĩnh ngộ biển mây trong ba ngày đều không có kết quả. Hiện tại khi Lôi Nguyên Khí xuất hiện đã đánh tan gông cùm xiềng xích khiến cho hắn ngộ ra rất nhiều điều.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio