Kiếm Nghịch Thương Khung

chương 365: tranh giành phá vân (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tranh giành là câu chuyện kiếp trước cửa Huyền Thiên, Hoành Phượng Vân sao nghe qua được, quả nhiên bị hấp dẫn hứng thú:

- Tranh giành cái gì?

Huyền Thiên nói:

- Trên một ngọn núi có con nai, là vật vô chủ, rất nhiều người đều đi săn giết, nhưng mà người đầu tiên ra tay bắn chết thì những người khác liền thu tay lại, đầu nai kia được thợ săn đầu tiên mang về nhà.

- Thì thế nào?

Hoành Phượng Vân hỏi.

Huyền Thiên nói:

- Thời điểm con nai là vật vô chủ ai cũng có thể đi săn giết, nhưng sau khi có người bắn chết thì con nai kia là vật có chủ, những người khác liền mất đi tư cách, đây là danh phận, quy củ, nếu không có quy củ những người khác tiếp tục tranh đoạt con nai kia, sẽ không có quy củ, mà "Phá Vân Kiếm"vừa rồi là vật vô chủ. Nhưng hiện tại đã trong tay của ta, ta chính là chủ nhân của nó, kiếm hữu, ngươi cần gì phải làm ra chuyện phá hư quy củ như vậy. Sẽ lộn xộn, vừa loạn mà không biết phát sinh kết quả gì.

Hoành Phượng Vân cười cười. Nhìn qua Huyền Thiên điềm nhiên không có chuyện gì, nói:

- Chuyện xưa của ngươi rất thú vị, nói ra cũng có đạo lý, nhưng mà đạo lý ngươi nói trước giờ ta chưa từng nghe qua, ta chỉ nghe nói qua một đạo lý khác, cá lớn ăn trứng tôm, trứng tôm ăn bột phấn. Ngươi nói đạo lý chỉ trên cơ sở ngang hàng, nếu như không ngang hàng thì mạnh được yếu thua, Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng Thiên Kiếm Tông đều mong ước có đồ vật, Thiên Kiếm Tông có thể tranh đoạt với Ngạo Kiếm Sơn Trang sao? Bảo vật thiên hạ cường giả có được, ta mạnh hơn ngươi cho nên ta muốn kiếm trong tay của ngươi, đây là quy củ được công nhận.

Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Mạnh được yếu thua, nhưng kiếm hữu xem ta là thịt cá thì sai mười phần rồi. Hoàng mỗ tự biết không thắng được ngươi, nhưng tự bảo vệ mình dư xài, kiếm hữu nếu muốn đồ vật, ngược lại sẽ chọc cường địch như ta, đúng là không khôn ngoan.

Bảo kiếm trong tay Hoành Phượng Vân ra khỏi vỏ, là một thanh bảo kiếm màu đỏ, trên mặt vui vẻ mất hết, chiến ý dạt dào, nói:

- Không biết thực lực ngươi ra sao, ngươi có tướng mạo và khẩu tài lợi hại, nhưng mà thực lực chưa biết nha, kiếm của ta tên là "Xích Xà ", đã uống máu của hai tên cường giả Địa giai cảnh nhất trọng, bảo kiếm trong tay kiếm hữu tên gì?

Không ngờ đã đánh chết cường giả Địa giai cảnh nhất trọng, thực lực của nàng tuy trong dự liệu của Huyền Thiên, nhưng vẫn làm cho Huyền Thiên khiếp sợ một hồi.

Biết trận chiến này khó tránh khỏi, Huyền Thiên cầm "Phá Vân Kiếm", nói:

- Kiếm tên "Phá Vân", lĩnh giáo kiếm hữu.

"Phá Vân Kiếm" vừa rồi chỉ lộ ra một đoạn đã có ánh sáng như mặt trăng sáng tỏ, lúc này toàn bộ ra khỏi vỏ, càng sáng rực rỡ, dường như muốn xua tan bóng tối, Hoành Phượng Vân cách xa hơn mười mét vẫn cảm thấy khí tức sắc bén rất lợi hại, nhìn qua "Phá Vân Kiếm", mắt phượng lóe lên, càng quyết đoạt được.

- Linh Xà Thổ Tinh!

Hoành Phượng Vân lập tức ra tay, thân ảnh lóe lên, trong chốc lát bóng kiếm lóe lên, kiếm quang có hàn khí bức người.

Mỗi một đạo kiếm quang hiện ra một hư ảnh con rắn màu đỏ, thoạt nhìn chân tướng là trường xà thổ tín, làm cho người ta khiếp sợ, càng làm cho người ta hoa mắt.

- Rống!

Tiểu Hổ phát ra tiếng gầm giận dữ, thả người bay lên, tốc độ nó nhanh chóng, bốn trảo đánh ra, những nơi đi qua hàn tinh toái liệt.

Huyền Thiên cũng thi triển ra một chiêu kiếm kỹ quần công -- Hỏa Thế Trùng Thiên.

"Phá Vân Kiếm" trong nháy mắt cũng đâm ra trên trăm kiếm, hỏa diễm bị kiếm quang chói mắt thay thế, vô số đạo kiếm quang hỏa diễm phóng lên trời.

Trong lúc này sét đánh trận trận, thân ảnh Huyền Thiên, Tiểu Hổ cùng Hoành Phượng Vân phân ra một phần, trao đổi vị trí ai cũng không thể làm gì được ai.

Trong ánh mắt Hoành Phượng Vân hiện ra một tia kinh ngạc, nói:

- Đầu yêu thú này bất phàm, thực lực ngươi còn vượt qua dự kiến của ta, nhưng mà chỉ là bắt đầu thôi, tiếp ta một chiêu -- Thiên Xà Thôn Tượng!

Khi đang nói chuyện Hoành Phượng Vân một kiếm đâm thẳng, một đạo kiếm quang sáng ngời, bắn ra ngoài, bắn thẳng đến Huyền Thiên.

Trong kiếm quang một đạo hư ảnh rắn dài tới mười mét, cơ hồ có to như ba vạc nước, so với Huyền Thiên gặp "Hắc Tuyến Vương Xà" trước kia còn lớn hơn gấp hai ba lần.

Con rắn này mở miệng lớn ra, một lực cắn nuốt cực lớn sinh ra, dường như muốn nuốt hết tất cả Huyền Thiên đừng nói né tránh, ngay cả đứng vững cũng khó khăn, cũng bị miệng rắn hút vào, thân thể tự động đánh lên kiếm quang của Hoành Phượng Vân.

Tiểu Hổ bên cạnh cũng phủ phục xuống đất, trọng tâm dời xuống, ngăn cản lực cắn nuốt này.

Nhưng mà cho dù thân thể Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ ổn định bất động, nhưng một kiếm của Hoành Phượng Vân vẫn nhanh tới mức khủng khiếp, trong nháy mắt đại xà đã tới trước mặt Huyền Thiên, một ngụm cắn xuống.

Vẻn vẹn chỉ là khí tức ập tới, Huyền Thiên cũng biết một chiêu này của Hoành Phượng Vân uy lực vô cùng to lớn, nhưng mà lực cắn nuốt này làm cho hắn thúc thủ vô sách, "Phá Vân Kiếm" trong tay càng sáng rõ, chém một kiếm.

Hiện giờ chỉ có thể ngăn cản chính diện.

"Phá Vân Kiếm" vô cùng sắc bén, kiếm quang sáng ngời đánh xuống, xà ảnh cực lớn kia quả nhiên bị chém tan, nhưng mà kiếm quang từ miệng của con rắn bay ra, cái lưỡi rắn cuốn lấy Phá Vân Kiếm.

Âm thanh va chạm vang lên, cũng không phải một đạo kiếm quang, mà là Hoành Phượng Vân cầm Xích Xà kiếm đâm tới, thân thể Huyền Thiên như bị trọng kích, lập tức lui ra phía sau, lực lượng khổng lồ làm thân thể của hắn trầm xuống.

Huyền Thiên đánh nhau với người ta, cho tới nay đều dựa vào lực lượng khổng lồ áp chế đối thủ. Lần đầu tiên bị người ta đánh chật vật như vậy, Tiên Thiên chân khí trong cơ thể mạnh mẽ đâm tới, gân cốt huyết nhục đang rung lên kịch liệt, lộ ra một chút máu.

Lực lượng thể chất của Huyền Thiên mặc dù là võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng cũng bị áp chế hoàn toàn, nhưng mà một khi võ giả bắt đầu tinh luyện chân nguyên, phẩm chất nội lực đã vượt xa Tiên Thiên chân khí có thể so sánh, lại ngưng luyện Tiên Thiên chân khí cũng kém xa một phần mười chân nguyên.

Nửa bước chân nguyên đứng đầu, Tiên Thiên chân khí trong cơ thể mặc dù không có hoàn toàn chuyển hóa thành chân nguyên, nhưng mà cũng chuyển đổi một nửa, như Hoành Phượng Vân là thiên tài yêu nghiệt thì khẳng định không chỉ có một nửa, Tiên Thiên chân khí chuyển hóa chân nguyên thì uy lực tăng lên, mặc dù là Huyền Thiên tự hào về lực lượng của mình, trước mặt Hoành Phượng Vân cũng không chịu nổi một kích.

Đương nhiên cũng chỉ có thiên tài yêu nghiệt như Hoành Phượng Vân mới có thể làm cho người như Huyền Thiên chật vật như vậy, nếu là võ giả hai ba mươi tuổi bước vào nửa bước chân nguyên thì Huyền Thiên mặc dù không bằng, nhưng cũng không có không chịu nổi một kích dưới tay Hoành Phượng Vân như vậy.

Huyền Thiên bắn ngược ra sau mười mét. Đâm vào trên vách tường mới đứng vững thân thể, lập tức nhìn thấy Tiểu Hổ cũng bay ngược tới, nhưng hiển nhiên tình huống tốt hơn Huyền Thiên nhiều lắm, Tiểu Hổ vừa lui lại vài bước đã dừng lại, không có bị thương.

Hoành Phượng Vân nhìn qua Tiểu Hổ ánh mắt càng kinh ngạc, lập tức bỏ qua Huyền Thiên, một kiếm đánh ra đâm thẳng Tiểu Hổ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio