Kiếm Pháp Vương Giả

chương 118: huyết mạch thanh long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bốn người một con lừa đều dùng Hoàng Long Đan, vì an toàn, Chu Hằng đưa bọn họ vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp để luyện hóa dược lực.

Sau khi thấy được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, đôi mắt gian tà của con lừa đen lập tức xoay vòng vòng, rõ ràng lại nổi lên ý xấu xa. Tuy nhiên muốn giở trò mèo gì ở trong Cửu Huyền Thí Tháp, đó là không hiện thức

Lúc này dù cho con lừa đen có đỏ mắt, nhưng nó cũng không làm bậy, mực tiêu hàng đầu tự nhiên phải tiêu hóa dược lực Hoàng Long Đan.

Bốn người Chu Hằng khoanh chân ngồi xuống, con lừa đê tiện kia cũng bắt chước xếp bằng theo, làm Lâm Phức Hương thấy mà cười ha ha, thật lâu mới nhịn xuống được.

Không bao lâu sau, dược lực Hoàng Long Đan phát huy, bốn người một lừa đều tiến vào trạng thái yên lặng tuyệt đối, hấp thu luyện hóa dược lực.

Ầm!

Chu Hằng chỉ cảm thấy trong cơ thể có tiếng rống lớn vang vọng, mấy dòng hơi ấm tràn vào đan điền, hội tụ thành hình con rắn dài, tuy nhiên trên đầu có sừng hưu, bụng có bốn chân, toàn thân màu xanh.

Đây là rồng trong truyền thuyết!

Nhưng rõ ràng là Hoàng Long Đan, sao lại xuất hiện một con rồng xanh?

Chu Hằng chỉ so đo một chút, bởi vì con Thanh Long này đang rít gào trong đan điền, đôi mắt rồng đang hung ác trừng hắn, như muốn ăn thịt người!

Dĩ nhiên đó không phải là thật, mà là trong dược lực có ý chí của Thần Long để lại, tuy rằng đã sớm hao mòn gần hết trong lúc luyện chế, nhưng Thần Long chính là Thần Long, long uy hùng hồn!

Hoàng gia thích dùng rồng làm tượng trưng thống trị, chính là mượn lực long uy, thể hiện oai phong của trời!

Muốn hấp thu dược lực Hoàng Long Đan, đầu tiên phải hàng phục long uy, mà trong quá trình này, sẽ có cơ hội nhìn thấu được bí mật long uy! Có thể sở hữu được long uy hay không, phải xem ngộ tính của bản thân.

Cơ duyên, ngộ tính, võ giả muốn đi lên đỉnh cao, không tách khỏi hai điểm này.

Thanh Long thuộc tính thủy, Thần Long này cuốn lên linh lực trong đan điền Chu Hằng, hóa thành những cột nước, đánh về phía thần thức của Chu Hằng, muốn trục xuất thần thức của hắn ra ngoài!

Long uy chấn động, như thiên địa rung lên, rất đáng sợ!

Oong!

Ngay lúc này, hắc kiếm động đậy, trực tiếp chém về phía Thanh Long kia!

Thanh Long mới nãy còn thần uy lẫm liệt lập tức như thần tử gặp phải đế vương chân chính, ánh mắt toát ra thần sắt sợ hãi, ngay cả chống cự cũng không dám, nháy mắt bị một kiếm chém rơi đầu. Trực tiếp biến thành những hạt ánh sáng, sau đó tiến vào các nơi trên thân thể hắn.

Lưu chuyển dung hợp với dòng máu, từng cảm giác cổ quái phát ra trong lòng Chu Hằng, tựa như thiên địa hát vang, có một loại lĩnh ngộ không thể nói rõ ràng.

Đây không phải là lĩnh ngộ của bản thân hắn, nhưng dung hợp vào trong máu của hắn, tựa như đóng đinh vào trong cơ thể, trở thành một bộ phận thân thể, chỉ cần còn sống là sẽ không biến mất.

Dược lực Hoàng Long Đan được hấp thu hoàn toàn.

Chu Hằng mở mắt, từ đầu đến cuối chỉ mới có 10 phút, sở dĩ hắn nhanh như thế, là bởi Hoàng Long Đan chống cự liền bị hắc kiếm cho một kiếm chém chết!

Như cứ như thế, phải rồi, khuyết điểm rõ ràng, đó là Chu Hằng không tự mình trấn áp long uy, cũng không còn cảm ngộ được long uy, chưa nói đến vận dụng. Nhưng mà ngẫm lại, Chu Hằng lại mỉm cười.

Hắn cần long uy để làm gì?

Hắc kiếm vừa ra, ngay cả Thần Long cũng bất lực chống cự, cái này còn hùng mạnh hơn long uy bao nhiêu lần, hắn cần gì bỏ gần cầu xa?

Lăng Thiên Cửu Thức đã có năng lực giống như long uy, trấn trụ tâm linh đối phương, mà hắc kiếm có thể trấn áp Thần Long, nói rõ uy áp của Lăng Thiên Cửu Thức tuyệt đối vượt qua long uy, hắn căn bản là đang ôm gạch vàng mà khóc nghèo!

Chu Hằng cười lắc đầu, giơ tay phải lên, trong lòng khẽ động, một quả bóng nước tự nhiên trào ra, không ngừng xoay tròn quấn quanh tay của hắn.

Đây là năng lực mà Thanh Long mang đến cho hắn, khống thủy.

Lực huyết mạch cũng giống như võ kỹ, chỉ là loại võ kỹ này không cần học tập, mà ăn sâu vào trong máu, tự nhiên có thể vận dụng, hơn nữa uy lực mạnh mẽ, tác dụng thần kỳ.

Lấy kim loại hóa của hắn mà nói, hiện tại dù mới đạt đến trình độ Nhân linh thể thập tinh, nhưng từ tác dụng, còn quý giá hơn cả Ngũ Hành Liên Hoa Phá!

Bởi vì bất kỳ thương thế nào cũng có thể bị kim loại hóa trị liệu trong nháy mắt, chỉ là tiêu hao một ít linh lực mà thôi, năng lực chữa thương như vậy có võ kỹ nào so sánh được? Hơn nữa, sau khi kim loại hóa có được phòng ngự mạnh mẽ, lực phá hoại cũng mạnh đến kinh người.

Mấu chốt là cảnh giới càng cao, uy lực của lực huyết mạch cũng càng lớn! Huống chi lực huyết mạchcủa Chu Hằng được hắc kiếm ảnh hưởng sẽ còn có thể tăng lên phẩm chất, cái này càng thêm nghịch thiên.

– Thử xem sao!

Chu Hằng lấy ra Linh Tinh Trụ, đặt tay lên, ngăn chăn hắc kiếm bạo động.

Lập tức Linh Tinh Trụ nổi lên phản ứng, đầu tiên là đoạn dưới cùng chớp tắt ánh sáng vàng, hoàn toàn đạt đến trình độ mà Tỉnh Thiên kiểm tra lúc trước, sau đó là màu tím như lửa, độ sáng cũng như nhau.

Sau đó, một đoàn màu xanh lóe lên, xung quanh nổi lên một tầng hơi nước mỏng, đoạn thứba của Linh Tinh Trụ bỗng nhiên sáng lên, không phải rất sáng, nhưng mấu chốt là đoạn thứ ba đại biểu cho Thiên linh thể!

Dù còn chưa đạt đến Thiên linh thể thập tinh hoàn mỹ, có thể chỉ mới tam tinh hay tứ tinh, nhưng cũng đã tuyệt đối nghiền nát Địa linh thể thập tinh của Tỉnh Thiên!

Không hổ là Thần Long, chỉ là một viên thuốc liền đạt đến Thiên linh thể!

Lần này đúng là kiếm lời lớn rồi!

Lực huyết mạch đó, khắp Hàn Thương Quốc cũng chỉ có vạn người, trước mắt chỉ có hai người đạt đến Địa linh thể! Thiên linh thể? Đặt tới Lãng Nguyệt hoàng triều, không, đặt đến Thiên Long Đế triều cũng sẽ bị điên cuồng giành giật!

Huống chi, hắc kiếm còn có thể tăng lên lực huyết mạch, tuy rằng tốc độ bình thường rất chậm, nhưng chỉ cần hắn đột phá cảnh giới, sẽ nghênh đón một lần bay vọt, Thiên linh thể thập tinh cũng có thể đạt đến!

Không biết các nàng An Ngọc Mị phải cần bao lâu nữa mới luyện hóa xong Hoàng Long Đan, ngẫm lại bọn họ không có hắc kiếm, muốn trấn áp Thần Long cũng cần nhiều thời gian. Tuy nhiên dù thời gian hơi dài một chút, nhưng có thể thông qua quá trình này lĩnh ngộ được long uy, đương nhiên, chưa chắc có thể thành công.

Chu Hằng rời Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tiếp tục tìm kiếm trong Diệu Đan Các, dù biết là bảo vật như Hoàng Long Đan chỉ có thể mong cơ duyên gặp gỡ, nhưng không cẩn thận tìm hết thì sẽ thật sự không tuyệt vọng được.

Quả nhiên vẫn còn một chút đan dược trân quý, chỉ là lực lượng cấm chế còn quá mạnh, hắn thử phá giải một chút, hậu quả là trước ngực có thêm một cái lỗ thủng. Nếu không phải hắn trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đúng lúc, cả ngực đã bị nổ nát rồi!

Hắn vận chuyển huyết mạch Thanh Long mới có được, từng dòng nước chảy qua, vết thương nháy mắt khép lại – Phần lớn lực huyết mạch đều có tác dụng điều trị, mà không biết có phải vì huyết mạch Thanh Long là phẩm chất cao hay không, hoặc là thuộc tính thủy thích hợp chữa thương, tốc độ vết thương khôi phục chẳng những nhanh hơn, còn tiêu hao rất ít linh lực.

Một lỗ thủng còn có thể dùng lực huyết mạch để điều trị, nhưng nếu cả ngực bị nổ nát, vậy tuyệt đối sẽ đi đời nhà ma, làm sao cũng không cứu nổi nữa.

Tuy rằng Chu Hằng luyến tiếc cũng chỉ có thể nhẫn tâm từ bỏ, những người ấm ức bỏ đi giống hắn cũng nhiều lắm, loại cảm giác bảo vật gần trong gang tấc mà không cách nào lấy được, quả thật là tồi tệ!

Ba ngày sau, Chu Hằng mới quét một vòng ba tầng Diệu Đan Các, thu hoạch một lọ Hắc Ngọc Tán, đây là linh dược cứu mạng, dù cho chỉ còn một hơi vẫn có thể kéo dài tính mạng, hắn vui vẻ cất đi.

Trong lúc này hắn cũng gặp qua không ít võ giả Sơ Phân Cảnh, đều phát ra yêu cầu gia nhập tông môn của mình, hứa cho hắn phúc lợi rất cao. Tuy rằng Chu Hằng không có lực huyết mạch mạnh mẽ kinh người như Tỉnh Thiên, nhưng cũng là nhân tài hiếm có, vẫn có tông môn cảm thấy hứng thú với hắn.

Chu Hằng đều lần lượt uyển chuyển từ chối, có mấy người cười rồi đi, có một ít thì ôm lòng bất mãn, chỉ là cố kỵ An Nhược Trần không dám ra tay mà thôi, cũng may thế mới bảo vệ được mạng của bọn họ.

Ngày thứ tư, con lừa đen tiêu hóa xong dược lực đầu tiên, sau đó là Cổ Tư, An Ngọc Mị, cuối cùng mới là Lâm Phức Hương.

– Quỷ hẹp hòi, ta có lực huyết mạch rồi!

Lâm Phức Hương vừa ra liền nhào vào trong lòng Chu Hằng, kích động hưng phấn. Theo lý mà nói, lực huyết mạch chỉ có thông qua huyết mạch tổ tiên mới được truyền thừa, chuyện bất ngờ như thế sao không khiến nàng hưng phấn quên hết mọi chuyện.

– Đừng có đụng tay đụng chân!

An Ngọc Mị mạnh mẽ kéo cô ta xuống, đây là nam nhân của nàng mà.

Tâm tình Lâm Phức Hương đang tốt, cũng không so đo với nàng, mà chỉ nói:

– Tới đây xem lực huyết mạch của chúng ta đạt đến trình độ nào?

Chu Hằng lấy ra Linh Tinh Trụ, ngoài con lừa đen ra thì ba nàng đều kiểm tra.

Thiên linh thể, Thiên linh thể, Thiên linh thể!

Lập tức lại xuất hiện ba cái Thiên linh thể, quả thật không thể tin nổi!

Từ trên phẩm chất, huyết mạch Thanh Long của ba nàng đều nằm trong khoảng ba tinh đến bốn tinh, chỉ cần thể hiện ra, các nàng nhất định sẽ được các tông môn lôi kéo, không tiếc mọi tài nguyên toàn lực bồi dưỡng.

Nếu như nói Địa linh thể có thể nắm chắc đột phá Khai Thiên Cảnh, như vậy Thiên linh thể ít nhất cũng phải đạt đến Linh Hải Cảnh! Đương nhiên, con đường võ đạo không phải chỉ có lực huyết mạch là sẽ thẳng đường, còn phải xem cố gắng của bản thân, lực huyết mạch chỉ làm bớt đi chướng ngại trên con đường mà thôi.

Đừng nói Lâm Phức Hương cùng An Ngọc Mị đều mừng rỡ ra mặt, ngay cả Cổ Tư cũng toát ra hưng phấn. Lực huyết mạch không phải sẽ tăng lên tu vi dựng sào thấy bóng, chỗ tốt này phải thông qua thời gian dài mà thể hiện từng chút một.

– Hiện tại gặp lại tên Tỉnh Thiên đáng ghét kia, bổn cô nương sẽ vỗ vỗ đầu hắn rồi nói, tiểu đệ, ngươi còn kém lắm!

Lâm Phức Hương đắc ý nghênh ngang, nàng cùng Tỉnh Thiên từ nhỏ đã sống ở Cửu Linh Tông, trên thực tế thời gian quen biết còn lâu hơn Chu Hằng.

– Thử xem uy lực của huyết mạch Thanh Long này!

Đối tượng thử nghiệm tốt nhất dĩ nhiên là kẻ địch trấn thủ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ba nàng Lâm Phức Hương rối rít đi khiêu chiến, chẳng những có thể kiểm nghiệm lực huyết mạch, nếu như thắng được thì sẽ còn có phần thưởng!

Con lừa đen thì ở một bên, ánh mắt gian tà nhìn chằm chằm sau đầu Chu Hằng, giơ móng lên thật cao.

– Con lừa đê tiện, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ngươi dám đánh lén, ta cũng sẽ không xuống tay lưu tình nữa!

Chu Hằng cũng không quay đầu mà nói, con lừa đê tiện này khẳng định nổi lên lòng tham đối với Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.

– Hắc hắc!

Con lừa đen cười trừ thu móng lại.

– Thương lượng cái, Chu tiểu tử ngươi đưa cho bổn tọa món bảo vật này, bổn Thần Lư đại nhân sẽ đưa cho ngươi một hồi tạo hóa lớn!

– Tạo hóa đó để dành cho chính ngươi đi!

– Chuyện gì cũng từ từ thương lượng… Bổn tọa tặng Đông Linh Tiên Trì Thánh nữ cho ngươi thì sao? Bổn tọa vốn là định thu làm thị nữ!

– Vậy bản thân ngươi tự giữ đi!

– Tiểu tử thúi!

– Lừa đê tiện!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio