Kiếm Pháp Vương Giả

chương 150: tin dữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

– 55 vạn lần một!

– 55 vạn lần hai!

– 55 vạn lần ba, thành giá!

Đấu giá sư gõ chùy công bố, kỳ thật quyển Cửu U Băng Thiên Quyết này cũng không đáng giá nhiều linh thạch như vậy, nhưng đấu giá là đấu giá, chỉ cần có hai người muốn mua cạnh tranh, vậy sẽ có khả năng bán ra con số vượt quá giá trị thật sự.

Ứng Băng Phong tự cho là làm Chu Hằng phá sản một lần, không khỏi toát ra vẻ cười lạnh. Hắn biết 55 vạn linh thạch hạ phẩm có ý nghĩa gì, dù là hắn cũng không thể tùy ý lấy ra. Lần này đến Phong Khiếu Lâm Địa dò thám, lúc này mới nhận được một số kinh phí của gia tộc.

Dù sao hắn còn trẻ, địa vị ở Ứng gia cũng không cao, có thể chi phối linh thạch đương nhiên có hạn.

Chu Hằng mặt không đổi sắc, 55 vạn linh thạch đối với hắn không khác gì 55 đồng tiền lẻ, chỉ là khi không bị người ta đẩy giá tốn thêm nhiều như vậy, cứ làm cho mình thấy khó chịu!

Cũng may, Cửu U Băng Thiên Quyết tới tay!

– Tiểu Chu Tử, sao ngươi cứ muốn có Cửu U Băng Thiên Quyết này, võ kỹ huyết mạch này rất là đặc thù! Mai Di Hương cân nhắc từ ngữ, ngừng một lúc mới nói: – Võ kỹ có phân cấp bậc, nhưng võ kỹ huyết mạch thì không, bởi vì có thể phát huy bao nhiêu uy lực thì toàn phải xem cường độ linh thể của bản thân võ giả!

– Ví dụ như quyển Cửu U Băng Thiên Quyết này, ở trong tay một người Nhân linh thể có thể chỉ tương đương với võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm. Nhưng nếu ở trong tay Thiên linh thể, vậy tương đương với võ kỹ Thiên cấp!

Chu Hằng cười khẽ, vậy đúng là kiếm lời to rồi!

Huyết mạch Thanh Long của hắn từ ban đầu đã là Thiên linh thể tam tinh, hiện tại thậm chí đạt tới ngũ tinh, ngày sau khẳng định sẽ đạt đến thập tinh! Bởi vậy, môn Cửu U Băng Thiên Quyết này đối với hắn cũng là võ kỹ Thiên cấp thượng phẩm!

Ít nhất hiện tại đã có thể so sánh với hoa sen tám màu rồi?

– Chậc, ngươi cười rất hạ lưu! Mai Di Hương rùng mình, còn Tiêu Họa Thủy cũng phá lệ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Chu Hằng giao tình với hai nàng cũng không sâu, tự nhiên sẽ không nói ra chuyện hắn có Thiên linh thể, chỉ là mỉm cười làm ra vẻ cao thâm, làm hai nàng nhìn mà nghiến răng nghiến lợi. Ngay cả hổ con cũng nhìn không được, không ngừng cắn quần Chu Hằng.

Một lát sau, có một người hầu Thiên Bảo Các bưng hộp gấm đi vào, thanh toán giá tiền với Chu Hằng, Cửu U Băng Thiên Quyết này cũng chính thức thuộc về Chu Hằng.

– Đúng là phá sản mà! Tuy rằng Mai Di Hương không để vào mắt 55 vạn linh thạch hạ phẩm,nhưng dùng để mua một quyển võ kỹ huyết mạch chỉ có cái mã ngoài thì quả nhiên là lỗ to. Trên đời này có mấy cái Thiên linh thể, quyển Cửu U Băng Thiên Quyết này nhiều nhất chỉ coi như võ kỹ Địa cấp, hơn nữa còn có chồng chất hạn chế, còn bắt buộc linh thể thuộc tính thủy mới tu luyện được.

Chu Hằng không để ý, mở ra Cửu U Băng Thiên Quyết xem ngay, làm cuồng nhân võ đạo, hắn tự nhiên tràn đầy hứng thú với Pháp kỹ.

Kỳ thật Cửu U Băng Thiên Quyết rất đơn giản, chính là dùng lực huyết mạch dẫn động linh khí thuộc tính thủy trong tự nhiên thiên địa, hóa thành một mảnh băng sương, sau đó có thể phát huy ra các loại hiệu quả.

Ví dụ như đóng băng đối thủ, thực lực kém chút thì trực tiếp nộp mạng, dù cho có thể phá vỡ đi ra cũng làm chậm hành động của đối phương, sáng tạo điều kiện một đòn đánh chết. Hoặc là chế tạo một tấm khiên băng, hình thành phòng ngự cực mạnh.

Nhiệt độ của băng, mức độ cứng rắn, toàn quyết định bởi cường độ lực huyết mạch. Lực huyết mạch càng mạnh, như vậy tự nhiên uy lực cũng càng mạnh!

Nếu như để võ giả Nhân linh thể nhất tinh đánh ra, vậy căn bản chỉ là võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm, cũng chỉ ăn hiếp được đối thủ yếu hơn mình một chút. Mà ý nghĩa của võ kỹ là gì, không phải phát huy ra chiến lực vượt qua thực lực bản thân võ giả hay sao, không đạt đến yêu cầu này, võ kỹ cũng mất đi ý nghĩa.

Chu Hằng xem mà mừng rỡ, vừa suy nghĩ ảo diệu trong đó, lại không nhịn được bắt đầu diễn hóa.

Cửu U Băng Thiên Quyết rất là cao thâm, người bình thường tốn cả năm cũng chưa chắc hiểu được ảo diệu trong đó. Nhưng ngộ tính của Chu Hằng là được Lăng Thiên Cửu Thức rèn luyện ra, đạo pháp quyết này ở trong mắt hắn chỉ đơn giản như là 1 cộng 1 bằng 2.

Chỉ vẻn vẹn nửa tiếng, hắn chẳng những ghi nhớ hết Cửu U Băng Thiên Quyết, hơn nữa đã cân nhắc ra chân ý trong đó. Tay phải giơ ra, trên bàn tay liền xuất hiện một đoàn hơi nước, sau đó nhanh chóng đông lạnh, trở thành một khối băng, rồi rớt bùm xuống đất.

Tiếng động này kinh động Mai Di Hương cùng Tiêu Họa Thủy, hai nàng nhìn khối băng tỏa ra hơi lạnh dưới đất, cùng rơi vào ngây ngốc, cái miệng đỏ cũng há mở thật to.

Chu Hằng thật luyện thành Cửu U Băng Thiên Quyết?

Sao lại thế này!

Không phải tên này là song linh thể hai thuộc tính hỏa – kim hay sao, chưa từng nghe nói trên đời này có tam linh thể, đó là chuyện không thể nào! Dù là hai bên cha mẹ đều là song linh thể, nhưng lúc kéo dài huyết mạch, cũng chỉ sẽ truyền thừa đạo huyết mạch mạnh nhất của mình cho con.

Bởi vậy, song linh thể là cực hạn, tuyệt đối không thể có tam linh thể!

Nhưng nếu không phải tam linh thể, Chu Hằng làm sao có thể tu thành Cửu U Băng Thiên Quyết, điều này hoàn toàn không giải thích được!

Trên người nam nhân này, rốt cuộc che giấu bí mật gì?

[CHARGE=3]

Đừng nói hai nàng nhìn đến trợn mắt hốc mồm, ngay cả lão nhân ít nhất là Sơn Hà Cảnh kia cũng ánh mắt sáng lên, toát ra kinh dị. Một tên Sơ Phân Cảnh có thể làm cho cường giả Sơn Hà Cảnh kinh ngạc, nói ra chuyện này sẽ chỉ làm thanh danh của Chu Hằng tăng thêm một tầng!

– Tiểu Chu Tử, tại sao ngươi có thể tu luyện được Cửu U Băng Thiên Quyết? Mai Di Hương không nhịn được hỏi.

Chu Hằng cười hắc hắc, trong lòng thầm trách mình lại không nhịn được vận chuyển ra ở đây, nhưng nếu đã bị đối phương thấy được, hắn cũng không thể chống chế, nói: – Dĩ nhiên là ta có lực huyết mạch thuộc tính thủy!

Vậy không phải là nhảm nhí hay sao!

Hai nàng đồng thời trợn trắng, ý của Mai Di Hương tự nhiên là làm sao Chu Hằng có được lực huyết mạch thuộc tính thủy. Nhưng Chu Hằng nói vòng vo, các nàng đều là người thông minh, biết rõ Chu Hằng sẽ không nói cho các nàng biết.

Tiểu tử đáng ghét, mỹ nữ xinh đẹp như vậy hỏi hắn mà cũng nhịn xuống không nói, không coi ai ra gì mà!

Mai Di Hương bĩu môi, rồi nói: – Tiểu Chu Tử, làm cho bổn tiểu thư khối đá, bổn tiểu thư muốn ăn tuyết lê ướp lạnh!

– Ừm, ta cũng muốn! Tiêu Họa Thủy không cam lạc hậu nói, ánh mắt đẹp liếc qua Chu Hằng, quyến rũ lan tỏa, nhất là câu “ta cũng muốn” rõ ràng mang theo ám chỉ khác thường, làm trong lòng Chu Hằng không khỏi rung động.

Rõ ràng đã gặp nàng nhiều lần, nhưng mị lực của nàng chẳng những không giảm chút nào, ngược lại càng tăng mạnh hơn.

Đường đường võ kỹ huyết mạch lần đầu tiên sử dụng lại không phải với kẻ địch, mà đi làm đá lạnh cho người ta? Chu Hằng thở dài nhưng vẫn thỏa mãn tâm nguyện của hai nàng, dù sao hai nàng đều là mỹ nữ cực phẩm, lần đầu tiên này cũng không oan.

Nhìn hai nàng thích thú uống đồ ướp lạnh, Chu Hằng không khỏi buồn cười. Dù hắn không có ý muốn ôm ấp mỹ nữ thiên hạ, nhưng thưởng thức mỹ nữ cũng làm tâm thần người ta vui sướng. Đương nhiên là có chút mỹ nữ lòng như rắn rét, vậy thì tự nhiên quá phá phong cảnh.

Hội đấu giá kết thúc mỹ mãn, Mai Di Hương không nuốt lời, đưa hết thứ mua được cho Chu Hằng, dù cộng lại cũng không bằng được Cửu U Băng Thiên Quyết, nhưng giá trị cũng khoảng 20 vạn linh thạch, cũng coi là rất bạo tay.

Nhưng mấy thứ này nhiều nhất chỉ làm tu vi của Chu Hằng tăng thêm một đoạn nhỏ, tiến lên mỗi một bước đều cần đầu tư càng lớn, bởi vậy càng là hào môn thì càng có nhiều cao thủ, tài nguyên tu luyện là cực kỳ trọng yếu.

Chu Hằng trở lại khách sạn, chuyện đầu tiên là vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Bởi vì Tiêu Họa Thủy câu lên dục hỏa tự nhiên phải đi tìm người xả ra, nếu đổi lại là An Ngọc Mị, Chu Hằng sẽ sinh ra lòng có lỗi, nhưng đối với Lan Phi thì lại không có một chút nào.

Hắn thô bạo lột bỏ quần lót của Lan Phi, cũng không cởi váy ngoài, liền trực tiếp đẩy ngã đối phương xuống giường, trực tiếp đẩy vật to dài nóng rực vào bên trong, mạnh mẽ mà làm.

Nữ nhân này hai lần ba lượt muốn hại hắn, Chu Hằng có thể khẳng định, nếu không phải những ngày này nàng luôn bị giam cầm trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, khẳng định sẽ lại nghĩ ra chiêu trò gì mà hại hắn! Đối với nữ nhân này, hắn không cần phải có thương tiếc gì.

Nào ngờ mỗi ngày Lan Phi đều ở trong hoàn cảnh yên tĩnh tuyệt đối này, tâm tình đã gần đến đến điên cuồng, đối với việc hắn thô bạo lại chỉ có mừng rỡ chứ không chán ghét, gần như điên cuồng nghênh đón hắn chiếm lấy.

Chu Hằng hung hăng ngắt nhéo lấy bộ ngực đầy dặn của nàng, để lại những vết thâm tím, nhưng điều này chỉ làm cho Lan Phi càng thét to điên cuồng, đôi chân ngọc thật dài kẹp thật mạnh, hận không thể làm hắn dung nhập thân thể mình.

Nàng cũng chỉ có đến lúc này mới điên được một chút, bị Chu Hằng làm bốn năm lần liên tục liền không chịu nổi nữa, phải phải cầu xin dùng biện pháp khác hầu hạ Chu Hằng. Nhìn nàng quỳ trước mặt mình, lung lay dùng bộ ngực lớn kẹp chặt mút lấy cái vật dài bên dưới, Chu Hằng không khỏi trào ra cảm giác thành tựu mạnh mẽ.

Nữ nhân này ngày càng ra dáng nô lệ mà.

……………

Mai Di Hương tuyệt đối là sao chổi sợ thiên hạ không loạn, gần như mỗi ngày nàng đều tìm tới Chu Hằng, sau đó lôi hắn ra ngoài gây họa. Bịt ống khói nhà người ta, giật xâu kẹo hồ lô của đứa nhỏ, còn có cướp giàu chia nghèo.

Chu Hằngthật không biết trong thân thể thanh tú, danh môn quý nữ như nàng sao lại che giấu điên cuồng như thế, hoặc có thể là vì nàng bị đè nén lâu qua, nên mới đột nhiên bùng phát ra.

Làm nóng người xong, Mai Di Hương sẽ cùng Chu Hằng đi đánh người, bị đánh đương nhiên là đám con cháu hoàn khố trong đế đô, bao gồm cả các con cháu hào môn chạy tới Lãng Nguyệt Quốc.

Chu Hằng không có hứng thú nổi điên với nàng, muốn rời khỏi đế đô, đi dạo thiên hạ một chuyến, phấn đấu vì tăng lên thực lực của mình, nhưng một tin dữ đột nhiên ập tới làm rối loạn ý tưởng của hắn.

Tin tức là do Tiêu Họa Thủy mang tới, nàng đến gặp lúc giữa trưa, sắc mặt nghiêm nghị, không có một chút quyến rũ yêu mị, nhưng quyến rũ của nàng phát ra từ sâu trong lòng, dù cho vẻ mặt có đoan trang không biểu tình đi nữa cũng không che giấu được.

– Chu Hằng, có một tin tức xấu! Nàng nhìn Chu Hằng nói.

– Chuyện gì?

– Sáu ngày trước, có một thế lực thần bí đột nhiên tập kích Phong Vũ Thành, tất cả võ giả Tụ Linh Cảnh đều bị giết!

Bùm!

Chu Hằng một quyền đánh nát bét chiếc bàn, lập tức đứng thẳng lên, mái tóc đen dựng thẳng, sắc mặt đầy kích động. Nhưng hắn lập tức bình tĩnh lại, Chu Định Hải có 3 tấm Ảnh Độn Phù, có thể nháy mắt truyền tống đi xa vạn dặm, tuyệt đối không thể lọt vào bất trắc

Nhưng mà, là ai xuống tay độc ác như thế?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio