Kiếm Pháp Vương Giả

chương 329: tên này là yêu nghiệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chu Hằng đi hoàng cung, một đường xông vào không có người cản được, cho tới khi định xông vào chính điện thì có hai gã cường giả Linh Hải Cảnh cản hắn lại.

Nhưng bây giờ có Linh Hải Cảnh nào có thể cản được Chu Hằng? Trên đỉnh đầu hình thành hình người màu vàng, vừa nổi giận lôi đình hai người kia đã sợ tới mức trực tiếp nằm sấp xuống đất, mồ hôi lạnh chảy ròng, trong lòng bị bao phủ bóng râm, chỉ sợ cả đời này không thể đột phá tiếp.

Chu Hằng không chút ngừng lại, trực tiếp tiến vào chủ điện, nơi này là nơi Hoàng đế vào triều.

Hắn đảo mắt một cái, trong đại điện chỉ có thái giám và thị vệ, không thấy Hoặc Thiên và các nữ tử khác. Chu Hằng túm một tên hỏi, nhưng tên này lại rất mạnh miệng, mặc cho Chu Hằng uy hiếp như thế nào cũng không tiết lộ vị trí của Hoặc Thiên, đúng là rất trung thành.

Chu Hằng lại ép hỏi người khác, không hề ngoại lệ, mỗi người đều có giác ngộ chết vì đại nghĩa.

Không hổ là thiên nữ tuyệt thế, mị lực lớn vô biên!

Chu Hằng thay đổi sách lược, bắt lấy mấy người, lại ép hỏi vị trí của các nàng Hàn Vũ Liên, cuối cùng nhận được tin tức đầy đủ, tiếp tục xông vào hậu cung, ở trong ngự hoa viên tìm được Hoặc Thiên, đám người Hàn Vũ Liên.

Chỉ thấy Hoặc Thiên ngạo nghễ ngồi trên một vương tọa lớn, bên cạnh có mấy cung nữ bò lê, mà đám người Hàn Vũ Liên lại ở phía xa chơi đùa, liên tục cười vui sướng, oanh oanh yến yến.

– Phu quân!

– Chu Hằng!

Nhìn thấy Chu Hằng bước nhanh tới, đám người Hàn Vũ Liên như thác nước đổ tới, từng người thương nhớ vây quanh hắn.

– Phu quân, ngươi hình thành Thần chích rồi sao?

Chúng nữ đều hoan hô. Chuyện này rất rõ ràng, giống như trên đầu cắm một ngọn cỏ đi tới đâu cũng khiến người khác chú ý.

Chu Hằng cười gật gật đầu, sau đó chỉ chỉ Hoặc Thiên, nói: – Nàng ta là có ý gì?

– Hoặc Thiên nói muốn làm nữ hoàng, liền mang theo chúng ta vào hoàng cung, đi đến đâu, nơi đó đều cung bái chặt đất, không quá tốn sức để khiến cho nguyên Hoàng đế thoái vị, các quan lại triều bái. Không người nào dám không tuân. Hàn Vũ Liên nói.

Chu Hằng không khỏi dâng lên cảm giác hoang đường, sao hoàng quyền lại như một trò con nít vậy? Nhưng ngẫm lại dung nhan tuyệt thế của Hoặc Thiên, cho dù hắn cũng phải rung động, cộng thêm năng lực siêu cấp của nàng, quả thật có thể không đánh mà thắng, cướp được bá quyền!

Không giống với Lãng Nguyệt, Hàn Thương. Hoàng đế Thiên Long Đế triều là con rối chân chính, Thiên gia mặc dù đối với dân chúng là vô thượng, nhưng trên thực tế cũng không có trong tay một mạch khoáng linh thạch, thế lực võ đạo nào.

Hoàng thất chỉ là con rối mười ba thế lực đỉnh cấp Thần Anh Cảnh của Thiên Long Đế triều cùng bồi dưỡng lên.

Bởi vậy những thế lực này cũng không để ý là ai làm hoàng đế, chỉ cần chịu nghe lời bọn họ là được rồi. Tuy nhiên Hoặc Thiên sẽ nghe lời bọn họ sao? Hiển nhiên là không!

Nhưng mà Tẩm Huyết Thiên Quân mới mất không lâu. Hoặc Thiên lại cùng Chu Hằng có quan hệ thiên ty vạn lũ, lúc này ai dám chạy ra phản đối Hoặc Thiên? Chẳng những không, bọn họ còn vô cùng nhượng bộ, trừ phi Hoặc Thiên làm thật chặt, để cho lợi ích căn bản của bọn họ bị xâm phạm, cho nên mới dẫn tới phản kháng.

Võ giả coi trọng nhất là thực lực, nếu Chu Hằng có thể dễ dàng đánh chém Tẩm Huyết Thiên Quân. Đừng quản hắn làm sao làm được, mười ba thế gia kia có ai mạnh hơn Tẩm Huyết Thiên Quân bao nhiêu không, ai dám tùy tiện hành động?

Mặc kệ nói như thế nào, Hoặc Thiên đã trở thành nữ hoàng bệ hạ xứng đáng của Thiên Long Đế triều, nắm giữ đế quốc khổng lồ nhất nhân loại.

– Chu Hằng, còn không mau quỳ xuống thi lễ với Bổn cung? Trên vương tọa, Hoặc Thiên nhẹ nhàng vươn cánh tay trắng như ngó sen yêu kiều nói.

– Đúng vậy đúng vậy, nhanh quỳ bái Hoặc Thiên tỷ tỷ đi!

– Nhanh lên nhanh lên, nếu không bổn tiểu thư sẽ lột da, rút gân ngươi!

Phong Liên Tình và Mai Di Hương cũng cáo mượn oai hùm, thét lên với Chu Hằng.

Chu Hằng phủi tay áo nói: – Ba ngày không đánh, thượng phòng yết ngói, thật sự nghĩ không ai trị được ngươi sao? Hắn bước đến trước vương tọa, một tay xách Hoặc Thiên từ ghế dựa lên, đặt úp xuống vương tọa, bốp bốp bốp bốp vỗ lên mông.

Nữ nhân không nghe lời thì phải giáo huấn!

– Xú tặc, dừng tay! Hoặc Thiên giận dữ thét lên, Nữ Vương khí tràng của nàng có thể khuất phục mọi người trong thiên hạ, nhưng lại không có tác dụng với Chu Hằng, chuyện này cũng là tử huyệt duy nhất của nàng.

Chu Hằng cười hắc hắc, nói: – Lúc nhờ người khác làm việc thì phải cung kính một chút.

Thiên nữ tuyệt thế này hơi vểnh cái mông mượt mà lên, tạo thành một đường cung mê người, khiến người ta như lạc mất hồn.

– Mau buông bệ hạ ra! Chúng cung nữ ai cũng hét lớn.

Chu Hằng trừng mắt, hình người nhỏ màu vàng trên đầu lập tức rống giận, khí tức kinh khủng cuốn ra, những cung nữ kia đều câm như hến.

– Khốn nạn, ngươi dám đánh Bổn cung, Bổn cung sẽ hút Huyền Càn đại lục này thành tử tinh! Hoặc Thiên thẹn quá hóa giận, vương mặt tuyệt mỹ đỏ ửng như hoa hồng.

Chu Hằng không khỏi ngừng lại, nữ nhân này tuyệt đối có năng lực như thế, hơn nữa, với tính cách của nàng sẽ tuyệt đối làm theo ý mình, làm sao có thể sợ người khác? Nàng lời này là uy hiếp cũng không phải nói quá.

– Về sau nhớ kỹ phải lễ phép một chút, nữ hoàng bệ hạ! Chu Hằng lại xách Hoặc Thiên lên, đặt lại vương tạo.

– Khốn nạn, xú tặc! Hoặc Thiên thấp giọng chủi, nhưng Chu Hằng có điều cố kỵ, nàng càng có điều cố kỵ, dù sao bị đánh mông chẳng những bị đau, còn mất mặt, làm nhục Nữ Vương cao quý!

Chu Hằng vẫy vẫy tay, đám người Hàn Vũ Liên cùng hắn rời đi.

– Phu quân, Hoặc Thiên cho chúng ta một tòa hoàng cung, về sau chúng ta sẽ ở đó, được không? An Ngọc Mị ép vào người Chu Hằng làm nũng, nàng vốn là người thiên kiều bá mị, vừa làm nũng vừa dùng bộ ngực đầy đặn cọ lên Chu Hằng, khiến Chu Hằng dục hỏa sôi trào, hơn hai tháng không gần nữ sắc, khiến hắn bị nghẹn như dính tà hỏa, hết sức căng thẳng.

Chu Hằng dù sao cũng muốn rời khỏi Thượng Thiên Võ Các, ở đâu cũng giống nhau, nếu chư nữ thích, hắn cũng không có lý do phản đối.

Dưới sự hướng dẫn của đám người Hàn Vũ Liên, hắn đi tới một tòa tẩm cung hoa lệ, trong điện có 12 thị nữ xinh đẹp cung kính chờ phân phó, mỗi người đều áo quần áo lụa trắng, mơ hồ có thể thấy dáng người lả lướt của các nàng.

Nhìn thấy đám nữ tới, 12 thị nữ đều quỳ xuống đất, từ cổ áo rộng thùng thình có thể nhìn thấy rõ ngọc phong cao ngất, thậm chí có thể nhìn thấy nhũ hồng!

Đây chính là 12 mỹ nữ tuổi thanh xua, 24 quả cầu thịt buông xuống bày ra hình chữ nhất (-), rất có sức tấn công thị lực.

– Phu quân, ngươi chui vào tháp 2 tháng, người đã bốc mùi rồi, nhanh đi tắm rửa đi.

Mấy nữ không nói lời nào, kéo Chu Hằng vào hậu điện, chỉ thấy nơi này có một cái bể lớn, dài ba trượng, rộng ba trượng, nước sạch bên trong nhộn nhạo, mặt trên còn có cánh hoa hồng trôi nổi.

An Ngọc Mị, Hàn Vũ Liên, Tiêu Họa Thủy cười hì hì bắt đầu cởi quần áo Chu Hằng, mà Lan Phi và Nam Cung Nguyệt Dung rất có giác ngộ của nữ nô, cũng không dám chủ động đi sờ soạn Chu Hằng, sợ chọc tên thổ phỉ này tức giận.

Về phần Cổ Tư bắt đầu cởi áo, dây thắt lưng, rất tự nhiên tiến vào trong bể.

Nàng tâm linh đơn giản, không hiểu tranh thủ tình cảm gì, làm việc chỉ dựa theo bản tâm, nếu phải tắm rửa, vậy thì tắm đi.

Chu Hằng không khỏi dán mắt vào hai bầu vú to tròn kia.

5 người Hàn Vũ Liên khó chịu, cũng vội vàng cởi áo, tháo thắt lưng ra, từng người nhảy vào trong bể, giống như từng mỹ nhân ngư du thủy, thân thể non nớt trắng nõn, bầu ngực cao vút, phong đồn tròn trịa mượt mà, còn có rừng rậm màu đen như ẩn như hiện, xuân sắc vô biên.

Chu Hằng hai tháng không có nếm qua “vị thịt” (ý nói là bú), cộng thêm thân thể mê hoặc Huyền Âm thể của Hàn Vũ Liên, lập tức dục hỏa dâng trào, nhảy vào trong bể, bọt nước tứa tung, hồ nước xuân tình tràn ngập.

An Ngọc Mị các nàng cũng tịch mịch hai tháng, tự nhiên muốn một lần ăn no, không biết xấu hổ thay nhau ra trận, cho tới tận khi từng người thỏa mãn với bỏ qua. Chỉ là các nàng cũng mệt tới ngất ngư, bị Chu Hằng ôm lên giường ngủ nướng.

Chu Hằng mặc quần áo đi ra ngoài điện, hiện tại Thần chích đã thành, chuyện còn dư lại liền đơn giản, chỉ cần làm thần thức lớn mạnh, nước chảy thành sông tiến vào Kết Thai Cảnh.

Chỉ là thần thức lớn mạnh cũng không liên quan tới linh lực, đây là mặt ý thức, không thể dựa vào công pháp đề cao, tốt nhất là có thứ tẩm bổ thần thức như thần quả Thủy Tinh Đào, cực kỳ hữu ích.

Một khi đã như vậy, vậy tại sao không thử Lăng Thiên Cửu Thức một chút, Lăng Thiên Cửu Thức có thể diễn hóa Vũ trụ sinh diệt, dùng để thôi động thần thức, không phải là một phương pháp huấn luyện tốt nhất sao?

Hắn nhắm hai mắt lại, thần hình trên đỉnh đầu chớp động hình thành một hình người nhỏ màu vàng, hắc kiếm múa ra, vận chuyển theo Lăng Thiên Cửu Thức, mỗi khi hoàn thành một lần, thần thức của hắn liền lớn mạnh một phần!

Quả nhiên hữu hiệu!

Chu Hằng giống như tượng đá điêu khắc đứng sững ở đó, nhoáng lên một cái đã ba ngày ba đêm, cho tới tận khi bị Hàn Vũ Liên làm cho kinh động, hắn mới ngừng lại được.

– Có khách tới! Nàng nói.

Chu Hằng gật gật đầu, hắn vốn có ý thôi diễn Thần đến mức tận cùng, lập tức tiến vào Kết Thai Cảnh. Hắn cảm ứng một chút, lúc này Thần chích đã mạnh hơn rất nhiều so với 3 ngày trước rồi, nếu như đem quá trình hình thành Thần chích chia làm 100 bước, như vậy bây giờ hắn đã đi được trọn vẹn một bước.

Chiếu theo đó mà tính, đại khái một năm sau liền có thể đột phá Kết Thai Cảnh!

Vẫn quá chậm!

Chu Hằng vừa trở lại cung điện, vừa thầm nghĩ trong lòng, thiên hạ đại loạn đã tới, thời gian một năm nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì!

Nếu như lời oán giận này của hắn để người khác nghe được, cho dù loại yêu nghiệt như Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân cũng phải phun mật đắng!

Mới một năm mà thôi a!

Bọn họ người nào đi đến một bước này mà không mất tới mười mấy năm đây? Nếu như ngay cả một năm cũng chê chậm, vậy không bằng bảo bọn họ đi tự sát đi.

– Chu huynh! Khi Chu Hằng đi đến thư phòng trong đại điện, chỉ thấy bên trong có một mỹ nữ dịu dàng chờ hắn, vừa nhìn thấy hắn tiến vào, lập tức đứng lên chào hỏi.

Người khách này đúng là Băng Hoàng Nữ.

– Chu huynh, ngươi bế quan hai… Hả? Băng Hoàng Nữ lộ ra vẻ khiếp sợ, mắt phượng nhìn chằm chằm Chu Hằng, cái miệng nhỏ nhắn hơi há ra, bộ dạng kia rất dễ hiểu lầm.

Thần chích! Làm sao có thể! Tên này là yêu nghiệt sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio