Kiếm Phệ Thiên Hạ

chương 252: vụ áy sơn chi chủ (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai cổ tinh thần lực va chạm tại trong hư không, trực tiếp đem tầng khí quyển giữa hư không xé rách, hình thành nên cái lỗ hổng lớn hơn mười thước, vô số vũ trụ xạ tuyến xuyên thấu qua, trực tiếp khiến cho những sinh vật may mắn sống sót đều hoàn toàn bị hãm nhập trong tử vong. (Giống như thủng tầng ôzôn --> tia bức xạ cực tím bắn vào - DG) Mà cổ khí lãng sinh ra từ trong vụ va chạm này, thanh thế cực kỳ to lớn, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi, khiến cho hệ thống khí quyển trong vòng ngàn dặm kịch liệt dao động! Đủ các loại sấm chớp, cuồng phong bạo vũ tàn sát bừa bãi trong phương viên ngàn thước!

Một kích toàn lực của bốn vị Kiếm Thánh cường giả, uy lực hẳn là cường hãn đến mức này!

Sự phản phệ do đối kháng cùng với thiên vị tinh thần lực lượng, đủ để khiến cho Thánh Vực của ba vị Kiếm Thánh kịch liệt rung động, đủ loại tinh thần lực bên trong Thánh Vực loạn thành một đống, khiến cho tam nữ toàn thân khí huyết sôi trào, liên tục thổ huyết!

Lăng Vân vị tất đã khá hơn so với các nàng.

Hắn chung quy là chỉ mới tấn thăng lên Kiếm Thánh, cho dù hắn có thể mượn được thiên vị tinh thần lực lượng nhưng chung quy cũng vô pháp thoát khỏi sự thực rằng hắn vừa mới tấn thăng.

Sự mạnh mẽ do tam đại Kiếm Thánh hợp lực phản kích, đem cả người hắn chấn động đến mê muội. Bởi vì tâm thần cùng với không gian lực có quan hệ tương liên, tại sát na hai cổ lực lượng va chạm, tinh thần thế giới của hắn tựu giống như bị một cổ cự lực như đại sơn hung hăng giáng một cái, trong khoảnh khắc bị đẩy tới biên giới của sự sụp đổ, cái loại đau đớn bứt rứt phát ra từ sâu trong linh hồn này, suýt nữa khiến cho hắn vốn từ trước tới nay chẳng bao giờ lộ ra vẻ hỉ nộ cũng phải kêu lên thảm thiết.

Nếu không có tại thời khắc mấu chốt một cổ lực lượng nhu hòa rót vào tinh thần thế giới của hắn, tu phục tinh thần thế giới đang bị đẩy tới biên giới của sự sụp đổ, sợ rằng một kích kia đủ để khiến cho tâm thần hắn hao hết mà bị hãm nhập trong hôn mê bất tỉnh!

Trước mắt tam đại Kiếm Thánh đang nhìn hắn như hổ rình mồi, nếu hắn thật sự hãm nhập trong hôn mê...

Thoáng khôi phục một chút tâm thần đã tiêu hao, Lăng Vân căn bản cũng không nói nhiều, Định Hồn kiếm lập tức phát ra một trận linh hồn trùng kích cường liệt, trực tiếp khiến cho tam nữ vốn tâm thần cũng đang bất ổn, cả người nhất thời cảm thấy có chút mơ hồ, phản ứng trở nên vô cùng trì độn.

Tại trong sát na này Lăng Vân đã như thiểm điện tiếp cận ngụy Thần chi kiếm khí uẩn hàm bên trong Định Hồn kiếm phóng ra sự sắc bén của mình, khóa chặt ba người lại.

Dưới tình huống này, nguyên bản tâm thần đang bị đoạt mất, toàn thân Thanh Ương bỗng dâng lên một loại cảm giác kinh hãi sởn tóc gáy, cảm giác này liền đem nàng từ trong trạng thái thất thần thức tỉnh! Mắt thấy Định Hồn kiếm đã giết tới trước mắt, nàng lập tức xuất ra hộ thân bí bảo do sư tôn tặng cho - Tích Linh Kính để ở trước người, ngụy Thần chi kiếm khí trước mặt linh kính này giống như bị một cổ pháp tắc chi lực vô cùng quái dị dẫn dắt, không tự chủ được hướng một bên hư không tiêu thất đi.

Không chỉ là ngụy Thần chi kiếm khí một kiếm thất bại, ngay cả khí cơ nguyên bản đang khóa chặt lại Thanh Ương dưới sự xuất hiện của mặt gương này, cũng trở thành như có như không, tùy theo vài lần biến huyễn vị trí thân thể của nàng, nó cũng hoàn toàn tiêu thất vô tung!

Thanh Ương có chút khiếp đảm trong lòng mà thở dốc. Đúng là tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

Lúc này Thanh Bích và Thanh Trúc cũng được Thanh Ương thức tỉnh, biết được Thần kiếm trong tay Lăng Vân có chút cổ quái, ba người trong lúc nhất thời cũng không dám tùy tiện phát động công kích, cầm chắc Tích Linh Kính, vẻ mặt đề phòng nhìn Lăng Vân, tìm kiếm đối sách.

Thanh Ương nhìn thoáng qua mặt đất đã bị biến thành bình địa, nhưng cũng không có nhiều xác chết của đệ tử Thượng Huyền Kiếm Tông, trong lòng khẽ động nói:

- Xem ra, các hạ là thực lòng tính toán cùng Tuyết Vực Đảo chúng ta phân ra sinh tử. Ngươi cũng phải suy nghĩ kĩ càng xem, Tuyết Vực Đảo chúng ta là một trong mười hai thế lực của Trung Ương Tinh, chi nhánh đông đảo, cơ hồ trải rộng khắp tất cả khu vực ngoại trừ Nam Phương Đại Lục ra, mặc dù các hạ may mắn có thể cùng ba tỷ muội chúng ta chống lại, nhưng có thể bảo đảm cho đệ tử Thượng Huyền Kiếm Tông của ngươi chu toàn sao?

Các nàng e ngại Định Hồn kiếm, Lăng Vân cũng không làm gì được Tích Linh Kính, trong lúc nhất thời cũng đã không tiện phát động công kích! Hoàn cảnh mờ mịt vô pháp khóa chặt địch nhân, so với phải chính diện chống lại một địch nhân đáng sợ khác nhiều lắm. Hơn nữa đối phương còn là một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả không hề kém mình.

- Chuyện này là ân oán của bốn người chúng ta, nếu như Tuyết Vực Đảo thật sự khinh giận chó đánh mèo người quá đáng, ta cũng vô lực ngăn cản, đơn giản chỉ là đầu nhập những thế lực khác thôi. Tỷ như Đông Huyền Hải Vực chẳng hạn!

Thanh Ương sắc mặt khẽ biến, các nàng tuyệt đối sẽ không nghĩ rằng Lăng Vân đang nói đùa, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu! Nếu như Lăng Vân sau khi đào tẩu thật sự gia nhập Đông Huyền Hải Vực - thế lực đối địch của mình, đến lúc đó mặc dù các nàng có thể chiếm được Vụ Át Sơn, nhưng ở Đông Huyền Hải Vực sẽ lại gặp bất lợi.

Sự cường đại của Lăng Vân trải qua trận chiến vừa rồi, tam nữ đã thấu hiểu rất rõ.

Vô luận là thiên vị tinh thần lực lượng hay thanh Định Hồn kiếm cổ quái kia, cùng với ngụy Thần chi kiếm khí sắc bén gần như có thể phá khai hết thảy, toàn bộ đều khiến cho tam nữ phải đổ mồ hôi lạnh.

Trầm ngâm trong chốc lát, Thanh Ương chung quy là nói:

- Xem ra, Lăng Vân các hạ mạo hiểm đắc tội Tuyết Vực Đảo ta cũng là vì danh ngạch của Vụ Át Sơn.

Vấn đề này, căn bản không cần hồi đáp.

- Nếu muốn buông tha cho các hạ thì hiển nhiên không thể! Tuyết Vực Đảo chúng ta đã tiêu hao khí lực lớn như vậy, bây giờ mà buông tha hiển nhiên sẽ không cam lòng. Đã như vậy, chúng ta chọn lựa phương pháp điều hòa thì thế nào?

- Phương pháp điều hòa gì?

- Danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới của Vụ Át Sơn, chúng ta có thể cho ngươi.

Thanh Ương nói vừa xong, Thanh Bích, Thanh Trúc đã nhịn không được đồng thời cất tiếng:

- Tỷ tỷ không thể, hiện tại chúng ta tạm thời đánh không lại, cùng lắm thì chờ mấy vị sư huynh đệ khác bình định xong khu vực của bọn họ, khi đó ta sẽ trở lại tranh đoạt. Dù sao cũng còn những bốn năm nữa...

Thanh Ương vung tay lên, cắt đứt không cho nhị nữ nói tiếp:

- Lăng Vân các hạ, không thể phủ nhận rằng, ba người chúng ta đối với việc người ngày sau có thể thống nhất Vụ Át Sơn đã xuất ra lực đạo rất lớn. Hơn nữa Thượng Huyền Kiếm Phái có thể có thành tựu hôm nay, An Nhã ít nhiều gì cũng có một điểm công lao. Nếu như không có Tuyết Vực Đảo chúng ta, Thượng Huyền Kiếm Tông muốn đạt được địa vị bá chủ của Vụ Át Sơn khẳng định là phải chịu tổn thất thật lớn! Một khi tính toán có gì sai lầm, các người liền bị ba phái vây công. Ta nói có đúng không?

Việc này căn bản cũng không phải là giả, Lăng Vân cũng không phủ nhận gật gật đầu.

- Nếu các hạ đã thừa nhận, vậy là tốt rồi. Có cái được gọi là "lễ qua lễ lại", nếu chúng ta đã trợ giúp các hạ, các hạ cũng nên xuất một phần lực để giúp chúng ta bình định sự hỗn loạn của Đông Huyền Hải Vực? Chỉ cần các hạ nguyện ý giúp chúng ta chuyện này, đoạt được danh ngạch của nó, vậy giữa chúng ta liền tính là không thiếu nợ nhau!

Việc này xác thực vẫn có thể xem là một cái biện pháp.

Cân nhắc đến thực lực cường đại của Lăng Vân, Thanh Ương lại nói thêm:

- Chỉ cần các hạ đáp ứng lời của ta, song phương liền lập tức có thể biến chiến tranh thành tơ lụa. Nếu như các hạ nguyện ý, ba người chúng ta vẫn có thể lấy tư cách riêng, cùng với các hạ kết thành đồng minh chiến lược, thậm chí còn có thể tiến cử các hạ trở thành khách khanh của Tuyết Vực Đảo chúng ta.

Muốn để cho tam nữ cứ như vậy thối lui, khẳng định các nàng sẽ không cam lòng, Lăng Vân cũng chỉ có tán thành phương pháp của các nàng, gật đầu nói:

- Sau khi giải quyết xong chuyện của Vụ Át Sơn, ta có thể hiệp trợ các ngươi bình định Đông Huyền Hải Vực. Về phần đồng minh chiến lược cùng với khách khanh thì sẽ bàn lại sau.

Thân phận khách khanh của Tuyết Vực Đảo là cực kỳ tôn sùng, cho dù là ngày sau bán Thần cấp bậc cường giả của mười hai đại thế lực cũng có thể sẽ lấy thân phận ngang hàng để đối đãi. Tam nữ không nghĩ tới Lăng Vân cư nhiên lại cự tuyệt một chỗ tốt lớn như vậy, không khỏi có chút giật mình.

Các nàng tất nhiên sẽ không lý giải được ý nghĩ của Lăng Vân.

Khách khanh đúng là không tệ. Trợ giúp họ thì ít nhưng đại ngộ nhận được thì nhiều. Bất quá theo chuẩn tắc hành sự của hắn mà nói, trên thế giới không có chuyện gì không làm mà hưởng. Dù mới nhìn có tốt thế nào đi nữa, nhất định phải có bỏ ra cái giá tương ứng! Khách khanh, loại tiện nghi này, ai chiếm của ai, còn không nhất định rõ ràng như thế.

- Nếu các hạ đã đáp ứng, vậy chúng ta liền đi Chí Cao Thần Điện, trước sự chứng kiến của chí cao pháp tắc, ký kết hiệp ước đi.

Lăng Vân gật gật đầu.

Nói đến chí cao pháp tắc, Thanh Bích dĩ nhiên là nhớ tới đồ đệ bảo bối của tỷ tỷ mình, vội vàng nhỏ giọng nói:

- Tỷ tỷ, hiện tại Thượng Huyền Kiếm Tông không thể diệt, vậy An Nhã chẳng phải là...

Thanh Ương vừa nghe, lập tức đem vấn đề này nói ra.

Bất quá nghĩ đến việc không có cao thủ tọa trấn trong phái, Lăng Vân cũng chỉ có thể lắc đầu nói:

- Chuyện của An Nhã là do nàng tình nguyện! Cùng ta cũng không có quan hệ, bởi vậy không thể quơ đũa cả nắm trong chuyện này được. Huống hồ, lúc đầu nàng tính kế Thượng Huyền Kiếm Tông ta, bây giờ nàng trở thành phần tử của nó, cũng coi như là kết thúc một tràng nhân quả. Ta đáp ứng với các ngươi là sẽ không khi dễ nàng.

Thanh Bích vừa nghe, đang muốn bất mãn thêm một hai câu, lại bị Thanh Ương ngăn lại:

- Hiện tại phải lấy đại sự làm trọng, Lăng Vân các hạ đã hứa hẹn, chắc hẳn thân phận địa vị của An Nhã cũng sẽ không chịu ảnh hưởng, coi như đây là một loại ma luyện đối với nàng, cũng có lợi cho việc đột phá ngày sau. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Ngay cả đại tỷ cũng nói như vậy, Thanh Bích cũng chỉ có thể dừng lại:

- Vậy cũng tốt, xin nghe theo lời tỷ tỷ...

An Nhã hiện tại đã đạt đến cửu giai thánh kiếm sư cảnh giới, có chí cao pháp tắc ước thúc, đối với nàng cũng có thể hình thành hiệu quả thúc giục nhất định, nói không chừng còn có thể vì vậy mà đột phá đến cảnh giới mà tất cả tu luyện giả tha thiết ước mơ - Kiếm Thánh, do đó có thể thoát khỏi sự khống chế của chí cao pháp tắc.

Chuyện hiệp ước, Lăng Vân cảm thấy hứng thú chỉ có danh ngạch tiến nhập, hắn sở dĩ tự mình đi là vì cân nhắc đến việc lúc trước An Nhã đã từng lợi dụng sơ hở trên hiệp ước, mình cũng cần có phòng bị nhất định.

Hiệp ước được ký kết xong, tượng trưng cho địa vị bá chủ của Vụ Át Sơn chính thức nhường lại cho Thượng Huyền Kiếm Tông. Đã không có Kiếm Thánh tọa trấn, tam đại môn phái kia căn bản khó có thể tạo nên sóng gió gì, hiện tại Thượng Huyền Kiếm Tông cần làm, chính là dẫn dắt cao thủ đem địa bàn của ba phái tiếp thu, do đó có thể trong thời gian rất ngắn là có thể thống nhất Vụ Át Sơn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio