Khuy Thiên vừa nói xong một câu, hướng mọi nơi nhìn thoáng qua, lúc này mới phát hiện ra những thánh kiếm sư ở bên cạnh mình này giờ chỉ còn có chừng mười vị, còn sư điệt Phồn Tinh và những vị Kiếm Thánh khác cũng không thấy đâu.
- Các ngươi đây là...
Trong mắt Khuy Thiên có một chút mơ hồ, nhìn sang những thánh kiếm sư đang cung chiến đấu với ba người Lâm Nhược Nhược. Đại não có chút chập mạch, thậm chí còn có ý định nói gì đó để ngăn cản các nàng đối với thánh kiếm sư bên mình đồ sát.
Lăng Vân nghe được Khuy Thiên nói như vậy, trong lòng hơi động một chút, lập tức thoáng hiện đến bên ngoài vòng chiến, ra hiệu cho mấy người Lâm Nhược Nhược ngừng tay, đem những thánh kiếm sư này vây ở bên trong.
Khuy Thiên không tài nào giải thích được quét mắt về phía mọi người một cái, khi vô tình rơi vào Tinh Thần Không Gian trên tay Lâm Tuyết, lúc này lại lộ ra vẻ giật mình:
- Di, trấn phái Thần khí của Trích Tinh Lâu chúng ta làm sao lại ở trên tay ngươi, ngươi là ai? Phồn Tinh sư điệt đâu rồi, hắn vừa đi nơi nào, như thế nào lại tùy tiện đem vật quý trọng như thế giao cho một ngoại nhân!?
Hắn tuy rằng phản ứng có chút trì độn, nhưng khi hắn thấy rõ thánh kiếm nhuốm máu trên tay đám người Lâm Nhược Nhược, cuối cùng là suy nghĩ cẩn thận gì đó, làm ra vẻ ngạc nhiên:
- Các ngươi là người làm chủ trận của trận pháp này, trận pháp này chính là do các ngươi bố trí, dùng để đối phó với Trích Tinh Lâu chúng ta?
Lăng Vân lười biếng cùng với hắn nói nhảm, trực tiếp tiến nhập chủ đề nói:
- Vừa rồi, ngươi nói ngươi nhận thức được trận pháp này, tựa hồ lúc trước đã gặp qua, vậy ngươi có biết lai lịch của trận pháp này không?
Lúc này từ trong miệng của một vị thánh kiếm sư ở bên cạnh, hắn biết rõ Phồn Tinh chết ở trên tay của Lăng Vân, lập tức làm ra vẻ giận dữ quát mắng:
- Ngươi... Ngươi cư nhiên lại đem Phồn Tinh sư điệt giết chết!? Phồn Tinh sư điệt chính là Kiếm Thánh có thiên phú lớn nhất của Trích Tinh Lâu chúng ta. Ngươi cư nhiên...
- Xem ra ngươi không có một chút giác ngộ của tù nhân!
Lăng Vân lập tức ra hiệu cho đám người Lâm Nhược Nhược lại lần nữa phát động công kích đối với những thánh kiếm sư còn sống sót kia. Thoát một chốc lại chỉ còn lại có sáu người...
- Lập tức dừng tay! Ngươi lại dám đụng đến người của Trích Tinh Lâu chúng ta, ngươi đến tột cùng đã nghĩ thông suốt về kết cục của việc đắc tội Trích Tinh Lâu chúng ta chưa?
Lăng Vân nhướng mày, lão đầu này không phải là nghiên cứu trận pháp quá nhiều nên đại não xảy ra vấn đề rồi sao, thế cục đã rõ ràng trước mắt thế kia... Về phần đắc tội với Trích Tinh Lâu? Ngay cả một trong hai vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả của môn phái bọn họ - Phồn Tinh - cũng đã chết trên tay mình, Kiếm Thánh phổ thông lại càng chết đến người. Cừu lớn đã kết, không chết không thôi, chẳng lẽ hắn còn cho là mình sẽ không dám động đến hắn?
- Giá trị duy nhất của ngươi bây giờ là nói ra lai lịch của trận pháp này! Nếu như không đáp ứng, kết cục của ngươi cũng sẽ giống như Phồn Tinh sư điệt của ngươi!
- Ngươi đã giết tứ đại Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu chúng ta. Thù này bất cộng đái thiên, ngươi cảm thấy ta có khả năng nói cho ngươi biết lai lịch chân chính của trận pháp này sao?
- Không có khả năng!
Lăng Vân liếc nhìn sáu vị thánh kiếm sư còn sống một cái:
- Bất quá, ta có biện pháp đem cái không thể thành cái có thể!
- Ngươi... Đường đường là Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả. Ngay cả một điểm khí độ cũng không có. Cư nhiên lại dùng một loại kỹ xảo cấp thấp này để uy hiếp ta sao?
- Mặc dù không có uy hiếp. Ngươi cảm thấy bọn họ cuối cùng còn có thể sống sót sao?
Lăng Vân vung tay lên:
- Bớt nói nhảm đi. Ta hỏi ngươi một lần cuối. Ngươi đến tột cùng có nguyện ý hay không nói ra lai lịch chân chính của trận pháp này!
Khuy Thiên liếc nhìn sáu vị thánh kiếm sư kia, trên mặt hiện lên một tia tranh đấu...
- Xem ra ta cần giúp ngươi quyết định!
Ngay sau đó, sát khí của hắn đã khóa chặt một vị cửu giai thánh kiếm sư gần nhất.
Cử chỉ như vậy, rốt cục đã đánh tan phòng tuyến tâm lý của Khuy Thiên, hắn lập tức quát lên:
- Chờ một chút, chờ một chút! Nếu như ta đem lai lịch của trận pháp này nói ra thì ngươi phải thả ta cùng với sáu người bọn họ ly khai!
Thánh kiếm sư mà thôi, hiện tại Lăng Vân cũng không để ở trong lòng.
- Có thể.
- Ngươi phải hướng chí cao pháp tắc phát thệ!
Lăng Vân nhướng mày, một kiếm liền đem vị cửu giai thánh kiếm sư đang bị khóa chặt kia giết chết.
- Ngươi...
Một đạo kiếm khí lại lần nữa khóa chặt lại vị thánh kiếm sư thứ hai...
- Dừng tay! Hảo, ta nói cho ngươi biết! Ở Chí Cao Thần Giới, trận pháp này ta đã gặp qua trong một bản cổ tịch ở Chí Cao Thần Giới! Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
- Cụ thể!
- Chí Cao Thần Giới là một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, ta căn bản không biết lúc ấy ta ở chỗ nào, cho nên vô pháp nói rõ cho ngươi. Bất quá ta cũng đã đem bản cổ tịch này trở về, ngươi có thể xem qua để xác minh.
"Chí Cao Thần Giới..."
Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí mà Lăng Vân sở tu hiển nhiên là có một chút quan hệ với Tịch Lưu Quang, mà Tịch Lưu Quang lại có một chút quan hệ với Chí Cao Thần Giới, Khuy Thiên nói tìm được cổ tịch này ở trong Chí Cao Thần Giới cũng không phải là không có khả năng.
Hắn lập tức đối với một vị thánh kiếm sư bên cạnh nói:
- Đem nơi ngươi cất giấu cổ tịch nói cho hắn biết, để cho hắn đem cổ tịch tới để trao đổi sinh tử của sáu người các ngươi!
Khuy Thiên lập tức lắc đầu nói:
- Ngươi nên biết cách làm người của ta, kể từ khi có được cổ tịch, ngàn năm nhân sinh của ta, toàn bộ đều giao phó cho bản cổ tịch này, bản cổ tịch liền có thể tương đương với sinh mệnh của ta, vật quý trọng như thế, ta như thế nào lại đặt ở chỗ bình thường được? Ta ẩn tàng cổ tịch chẳng những là ở chỗ bí mật, hơn nữa còn có bố trí một cái trận pháp bên ngoài, chỉ có một mình ta mới có thể tiến nhập trong đó, những người khác nếu như mạnh mẽ xông vào, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ thu hoạch...
Lăng Vân hừ lạnh một tiếng:
- Ý của ngươi là, ta chỉ có thể áp giải các ngươi đi tổng bộ của Trích Tinh Lâu, mới có thể có được bản cổ tịch kia?
- Ai nói cho ngươi biết cổ tịch của ta được cất dấu ở tổng bộ của Trích Tinh Lâu? Yên tâm, không biết...
"Vật quý trọng như vậy, cũng không phải... Đợi một chút!"
Bỗng nhiên, Lăng Vân nhướng mày, liên tưởng tới điều gì, sắc mặt đột nhiên biến đổi, trong nháy mắt, một đạo Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí vô cùng lăng lệ trực tiếp bay tới, lưu lại một cái lỗ máu trên trán của hắn, một kích lấy mạng!
Đám người Lâm Thủy Lam tuy rằng không biết thiếu gia vì sao lại đột nhiên động thủ, nhưng cũng nhanh chóng đem sáu vị thánh kiếm sư còn lại ào ào giết chết.
Lăng Vân sau khi một kiếm diệt sát, kiếm khí lập tức vọt lên, đem ngón tay đeo không gian giới chỉ cắt đứt, trực tiếp rơi vào trong tay của hắn.
- Thiếu gia, người đây là...
Lăng Vân liếc nhìn xác của Khuy Thiên một cái, cũng không có nói gì.
Vật trọng yếu như thế, ngay cả để trong môn phái cũng không cảm thấy yên tâm, như vậy địa phương hắn yên tâm chỉ có một - trên người hắn!
Hơn nữa, nếu Lăng Vân đoán không sai, Khuy Thiên này chẳng những không phản ứng trì độn, mà là một lão hồ ly cực kỳ khôn khéo, hắn nãy giờ chính là cố ý mê hoặc bọn mình mà thôi! Hắn hô lên một câu kia, khả năng rất lớn chính là vì thấy trận pháp này xa lại, trong cái khó lại ló cái khôn, dùng cái này để trì hoãn thời gian, không ngừng dụ dỗ chính mình nói chuyện, rồi từ đó dần dần dụ mình tới chỗ của hắn, rơi vào trong bẫy rập, từ đó hắn có thể an toàn trở về.
Trung Ương Tinh, quả nhiên không có người bình thường!
Chủ nhân vừa chết, tinh thần ấn ký trên không gian giới chỉ tự nhiên tiêu thất, Lăng Vân rất dễ dàng tìm kiếm những vật trong không gian giới chỉ! Mặc dù biết những lời vừa rồi của Khuy Thiên tám chín phần mười là vô căn cứ, bất quá nếu có được kinh nghiệm nghiên cứu trận pháp ngàn năm của hắn thì cũng có trợ giúp rất lớn.
Trong lúc dò kiếm, trong lòng Lăng Vân bỗng nhiên khẽ động, một khối cổ ngọc sung mãn khí tức huyền diệu nhất thời hiện ra trong lòng bàn tay hắn!
Nhìn khối cổ ngọc này, trên mặt của hắn không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc, ngữ khí cũng không quá chắc chắn:
"Ngoại hình này... Chẳng lẽ là vật mà tu luyện giả trong truyền thuyết dùng để tồn trữ tin tức - ngọc giản?"
Vừa nghĩ, hắn lập tức phóng ra linh thức về phía bên trong cổ ngọc tìm kiếm, muốn xem thử một chút, có thể dựa vào linh thức lực để kích hoạt tinh thần lạc ấn ẩn tàng bên trong hay không, từ đó đem tin tức uẩn hàm bên trong hiển hiện ra!
Kết quả cuối cùng làm hắn hơi có chút thất vọng, cổ ngọc này tuy rằng mới nhìn rất giống ngọc giản, nhưng xác xác thực thực là một khối cổ ngọc bình thường mà thôi.
Hơn nữa...
Lăng Vân lắc đầu:
"Sự xuất hiện của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận đã thập phần ly kỳ, nếu như lại xuất hiện thêm cái gọi là ngọc giản... Thế thì hẳn cũng đủ nhấc lên quan hệ giữa hai thế giới."
Thấy ca ca thu thập xong chút ít chiến lợi phẩm, Lâm Tuyết lập tức hỏi:
- Ca ca, trước mắt địch nhân đã lui, nhưng Thượng Huyền Kiếm Tông cũng không còn nhiều người, hiện tại, chúng ta nên đi nơi nào...
"Hiện tại..."
Lăng Vân nhìn lướt qua năm người căn cơ còn chưa vững:
- Hiện tại các ngươi cần làm là tìm một chỗ nỗ lực tu luyện, mau chóng củng cố cảnh giới Kiếm Thánh. Nếu không, lấy trạng thái hiện tại của các ngươi, cho dù có kiếm kỹ sắc bén, nhưng nếu gặp phải một vị Kiếm Thánh thì tỷ số chiến thắng cũng có có sáu thành.
Đám người Lâm Tuyết cũng biết thiếu sót của mình, nhu thuận gật gật đầu, đây là Trung Ương Tinh, thực lực mới là tiền vốn để nói chuyện.
Ngay khi Lăng Vân có ý định dẫn bọn hắn tìm một chỗ để an trí, bỗng nhiên linh thức lại cảm ứng được một trận nguyên khí ba động cường liệt truyền đến, hiển nhiên là có đại lượng nhân mã đồng loạt phi hành tạo ra, cự ly ngày càng thu hẹp.
Liên tưởng đến đủ loại tâm kế của Khuy Thiên mới vừa rồi, Lăng Vân lập tức nói:
- Thu hồi Tinh Thần Không Gian. Nhập trận, hơn nữa dùng phương pháp ẩn nặc mà ta truyền thụ cho các ngươi che dấu tu vi chân thực của mình, chỉ để lộ ra thất, bát giai!
Đám người Lâm Tuyết hơi sửng sốt, biết được sắp đối mặt với đại địch, không dám nhiều lời, tranh thủ thu lấy Tinh Thần Không Gian, rồi sau đó đầu nhập vào bên trong trận pháp, đứng vào chỗ trận vị, một lần nữa đem trận pháp kích hoạt. Nguyên bản đỉnh núi lộ ra sau khi huyết vụ tiêu tán, lại lần nữa bị một tầng huyết quang nhàn nhạt tạo thành từ tinh huyết của hơn năm mươi vị thánh kiếm sư vừa bị kích sát!
Đợi mọi chuyện xong xuôi, Lăng Vân cũng hừ lạnh một tiếng, khí thế bản thân yếu dần xuống, cho tới trình độ Kiếm Thánh phổ thông thi dừng lại, nguyên khí của thể nội cũng được ngụy trang vô cùng xảo diệu, tạo ra bộ dáng tiêu hao quá độ.
...