Kiếm Phệ Thiên Hạ

chương 286: ám sát (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Biến cố như thế, trực tiếp khiến cho Tầm Chân vốn đang nghĩ Lăng Vân bị một kiếm này đả thương một trận hoảng hốt, khi ngụy Thần chi kiếm khí oanh mở đấu khí khải giáp của hắn, lan tràn đến trên thân thể hắn, hắn rốt cục cũng từ trong choáng váng tỉnh táo lại, nổi giận gầm lên một tiếng:

- Ti bỉ vô sỉ!

Ngay sau đó, một đạo kim sắc quang mang so với đấu khí khải giáp càng chắc chắn hơn từ trong thể nội của hắn bạo phát ra, ngăn cản công kích của ngụy Thần chi kiếm khí!

"Bành!"

Kiếm khí bắn tán loạn!

Kim sắc quang mang trong nháy mắt ảm đạm đi, dưới trùng kích sắc bén khủng bố như thế, từng vòng kim sắc quang huy lập tức tán loạn biến mất, trực tiếp lộ ra một lỗ thủng ở giữa kim quang có thể thấy rõ ràng!

Mặc dù như thế, nhưng kim quang chung quy là đã đem một kiếm kia cản lại.

Bất quá Tầm Chân còn chưa kịp buông lỏng tâm tình, thân kiếm cự đại của Ám Lam Chi Kiếm đã muốn mang theo kiếm khí không thể đỡ được đâm tới, hung hăng va chạm với Thần kiếm mà Tầm Chân giơ lên ngăn cản, lực chấn động thật lớn tùy ý nổ bung ra từ trên mũi kiếm, kiếm khí bắn ra bốn phía, trực tiếp đem tay cầm kiếm hắn chấn thành huyết vụ, để lộ ra xương trắng ở bên trong! Mà thanh Thần kiếm mà hắn tin cậy nhất cũng bị Ám Lam Chi Kiếm khủng bố này chấn thành mảnh vụn!

"A!!!!!!"

Tay đứt ruột xót, thương thế tàn khốc lần này trực tiếp khiến cho Tầm Chân nhịn không được kêu thảm một tiếng, thân hình liên tiếp lui về phía sau, mưu toan lấy tốc độ nhanh nhất kéo giãn cự ly với Lăng Vân... Có lẽ hắn bị kiếm khí đánh cho thành mê muội, giờ khắc này hắn cũng không rõ ràng, bỗng nhiên xuất hiện ba cổ lực lượng, rốt cuộc cổ nào mới chân chính là của Lăng Vân!

Bất quá hắn rất nhanh cũng biết đáp án chân chính.

Cùng thời điểm thân hình hắn chợt lui, một đạo thân ảnh chân đạp lưu quang, mang theo một loại kiếm ý huyền diệu không hề chịu lực cản của không khí, lại vừa sung mãn sát khí trong nháy mắt đã ở trước mắt hắn, theo sát thân ảnh này còn có đạo ngụy Thần chi kiếm khí đã phá tan đấu khí khải giáp của hắn!

"Xuy!"

Nghe qua thanh âm của vô số kiếm khí nhập thể, Tầm Chân tựa hồ còn chưa từng có nghĩ đến bản thân mình cũng sẽ có một ngày như vậy!

Kinh ngạc khó tin, trong lúc nhất thời đủ loại biểu tình đồng thời hiện lên trên khuôn mặt của Tầm Chân! Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Hắn làm sao cũng không tin, theo lý thuyết thực lực của hắn còn ở trên cả Lăng Vân, sao lại dễ dàng như thế mà chết đi sau vô số lần đánh lén liên tiếp.

- Như thế nào lại có thể...

Ngụy Thần chi kiếm khí nổ bung ra trong thể nội của hắn, khiến cho hắn còn chưa kịp nói hết di ngôn đã bị tứ phân ngũ liệt, hồn nhập hoàng tuyền!

Tuyệt Tiên Trận bị phá huỷ, để lộ ra khung cảnh đám người Tô Tiểu Tiên cũng đang vội vàng ngăn cản dư ba của kiếm khí!

Lăng Vân quét mắt về phía đám người Tô Tiểu Tiên giữa hư không, thân hình chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh đám người Lâm Nhược Nhược.

Khi tính toán phục kích Tầm Chân, hắn cũng đã cân nhắc qua đủ loại đồ vật bảo mệnh trên người Tầm Chân. Có một sư phó là Thần giai nếu như không có những thứ này, nói ra cũng không có ai tin tưởng. Chẳng qua là hắn chẳng thể nghĩ tới trong kiếm của Tầm Chân lại có phong ấn một đạo Thần giai kiếm khí, uy thế mạnh mẽ cho dù là một kích toàn lực của Bán Thần cường giả cũng không kém hơn! Nếu không phải có Tuyệt Tiên Trận gánh chịu đại lượng công kích, chỉ sợ là ba người Lâm Nhược Nhược vừa tấn thăng Kiếm Thánh cảnh giới cũng phải thân tử đương tràng.

Mặc dù may mắn còn sống, nhưng nhìn bộ dáng hư nhược của các nàng, hiển nhiên là đại thương nguyên khí, mất đi lực tái chiến.

Mắt thấy đám người Tô Tiểu Tiên đã phục hồi lại tinh thần, trên mặt ngạc nhiên nhìn về phía trận pháp bị tàn phá, Lâm Thủy Lam và Lâm Tuyết lập tức lắc mình đi tới bên cạnh Lâm Nhược Nhược, bảo vệ ba người các nàng.

Sau khi thấy rõ hết thảy mọi thứ trong trận, đám người Tô Tiểu Tiên không khỏi cả kinh!

Tuy rằng ba người Lâm Nhược Nhược thân thụ trọng thương, khí tức không mạnh bằng lúc trước, nhưng cũng dễ dàng nhận ra bọn họ đã đạt tới Kiếm Thánh cảnh giới! Không chỉ là các nàng, Lâm Tuyết và Lâm Thủy Lam hai vị này cũng không hề kém hơn, nhớ lúc trước bọn họ chỉ là thất giai thánh kiếm sư, cư nhiên trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, đã giống như ngồi hỏa tiễn vụt thẳng một đường lên tới Kiếm Thánh cảnh giới!

Nhìn thấy cảnh này, Tô Tiểu Tiên rốt cuộc cũng biết vì sao Trích Tinh Lâu và Tuyết Vực Đảo lại đại bại! Có Lăng Vân, có trận pháp, có năm vị Kiếm Thánh, đối mặt với sự liên hợp của Trích Tinh Lâu và Tuyết Vực Đảo, hoàn toàn không có lý do để thất bại!

Trì hoãn trong nháy mắt, trên mặt Tô Tiểu Tiên lại lộ ra nụ cười ngọt ngào quen thuộc:

- Chúc mừng Lăng Vân ca ca. Thượng Huyền Kiếm Tông thoáng cái đã nhiều ra năm vị Kiếm Thánh! Một ngày Lăng Vân ca ca chân chính tấn thăng thành Bán Thần cường giả, Trung Ương Tinh tất nhiên sẽ có thêm một đại thế lực bằng mười hai đại thế lực hiện tại.

Người ngoài trận mặc dù thấy không rõ người trong trận, nhưng người trong trận lại có thể nhìn thấy người ngoài trận. Mới vừa rồi Tô Tiểu Tiên cùng với Tầm Chân nói chuyện với nhau, Lâm Tuyết tự nhiên là nghe thấy, giờ khắc này thấy nàng lại còn có thể mặt không đỏ, hơi thở không gấp mà nói ra một câu vô liêm sỉ như vậy, không nhịn được nói:

- Chịu thiệt mà vẫn có thể cười được, ta hiện tại cũng đang suy nghĩ, thế gian này có việc vô sỉ và lời nói vô sỉ nào mà ngươi làm không được và nói không nên lời hay không!

Tô Tiểu Tiên nghi hoặc nhìn Lâm Tuyết nói:

- Thượng Huyền Kiếm Tông của Lăng Vân ca ca thoáng cái đã cường đại như vậy, ta chúc mừng Lăng Vân ca ca, cao hứng thay hắn, có cái gì là sao? Lâm Tuyết tỷ tỷ, người nói như vậy có gì không đúng hay không?

- Phi, ngươi mới là tỷ, đừng có mà bắt thân với ta!

Ai nha, nguyên lai người so với ta còn nhỏ hơn, vậy chính là Tuyết muội muội rồi, Tuyết muội muội kêu một tiếng Tiên nhi tỷ tỷ đi.

- Ngươi...

Lăng Vân vung tay lên ý bảo nàng không cần cùng với nàng ta nhiều lời, sau đó đối với Tô Tiểu Tiên nói:

- hiện tại Trích Tinh Lâu và Tuyết Vực Đảo gặp phải trọng thương, cơ hồ khó có thể cùng Hạo Thiên Kiếm Phái các ngươi hình thành thế đối kháng. Đông Huyền Hải Vực có thể nói là rơi vào tay các ngươi, kể từ đó, ước định giữa chúng ta cũng đã hoàn thành, hiện tại ngươi nên thực hiện hứa hẹn trên hiệp ước, giao ra thượng cổ thần văn.

- Người ta mới vừa nói nha, thượng cổ thần văn không ở trên người Tiểu Tiên, chỉ cần Lăng Vân ca ca nguyện ý theo Tiểu Tiên cùng trở về Hạo Thiên Kiếm Phái, Tiểu Tiên khẳng định sẽ đem nó hai tay dâng lên, thế nào?

- Xem bộ dáng là muốn bội ước rồi, ngươi không sợ chí cao pháp tắc trừng phạt sao!?

- Chí cao pháp tắc tại sao muốn trừng phạt Tiểu Tiên đây? Trên hiệp ước đã nói rõ, Lăng Vân ca ca giúp chúng ta Đông Huyền Hải Vực, còn chúng ta giao ra thượng cổ thần văn, nhưng khi cũng không có quy định cụ thể lúc nào thì đem thượng cổ thần văn đưa cho Lăng Vân ca ca nha. Nếu đưa trễ một chút, hẳn Lăng Vân ca ca cũng sẽ không để tâm chứ.

Lăng Vân nhíu mày, mình đã chú ý tới việc Tô Tiểu Tiên bọn họ sẽ giở trò trên hiệp ước, tìm kiếm cẩn thận đủ chỗ sơ hở, nhưng không nghĩ tới vẫn bỏ sót một vấn đề có tính thường thức!

Dù sao theo tình hình nguy nan của Hạo Thiên Kiếm Phái lúc đó, ai cũng không nghĩ tới bọn họ còn có thể gian lận, nhưng cuối cùng...

Đám người Lâm Tuyết thấy Tô Tiểu Tiên cư nhiên lại lật lọng, trong lòng thầm giận:

- Bộ mặt thật của Hạo Thiên Kiếm Phái các ngươi, chúng ta hôm nay coi như đã được kiến thức, nhất là Tô Tiểu Tiên, ngươi...

- Lâm Tuyết muội muội, người vậy là không lễ phép rồi, người hẳn nên gọi ta là Tiểu Tiên tỷ tỷ!

- Không cần ở nơi này tranh chấp chút chuyện nhỏ vặt.

Lăng Vân lại đưa tay ra, đem lời Lâm Tuyết sắp nói ra miệng cản lại:

- Nếu như các ngươi không có chuyện gì, như vậy các ngươi hiện tại có thể đi rồi.

Trong lòng, hắn nhìn lướt qua mấy trăm vị thánh kiếm sư phía sau Tô Tiểu Tiên, bổ sung:

- Nếu như các ngươi còn muốn làm gì, ta cũng không ngại xem một chút/

Hai vị Kiếm Thánh xấu hổ cười mấy tiếng, trong đó có một vị trung niên nam tử chủ động tiến lên thay Tô Tiểu Tiên nói:

- Lăng Vân các hạ, chúng ta đi lần này thật sự không có ác ý gì, chỉ là muốn thỉnh các hạ đi Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta làm khách mà thôi...

- Làm khách sao...

Lăng Vân gật gật đầu, ánh mắt giống như một đạo kiếm khí thực chất đảo qua mọi người, trực tiếp khiến cho trong lòng bọn họ phải phát run lên:

- Ở chỗ này, ta trước tiên xin tạ ơn lời mời của chư vị. Bất quá Thượng Huyền Kiếm Tông ta gặp phải biến cố, trăm sự đang chờ giải quyết, tạm thời vô pháp bứt ra, đợi mọi chuyện trong tông bình định xong, ta tất nhiên sẽ dẫn theo những người của Thượng Huyền Kiếm Tông, tự mình đăng môn bái phỏng.

Hai chữ "bái phỏng" mặc dù là không nóng không lạnh, nhưng Lăng Vân nếu có ý định mang theo toàn bộ cao thủ đến, cho dù ai cũng đều nghe ra được, tuyệt đối không phải đơn giản là bái phỏng như vậy.

Hai vị Kiếm Thánh liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự bất đắc dĩ trong mắt của nhau. Vị Kiếm Thánh vừa nói tiếc hận than một tiếng:

- Lăng Vân các hạ, chỉ trách song phương chúng ta gặp nhau không phải lúc, nếu bây giờ cũng không phải là thời điểm Chí Cao Thần Giới mở ra, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta nhất định có thể cùng với quý phái giao hảo thật tốt.

"Giao hảo..."

- Tiểu thư, đi thôi.

Vị Kiếm Thánh kia nhìn biểu tình lạnh nhạt của Lăng Vân, khẽ than một tiếng, mang theo những thánh kiếm sư trở về!

Không lùi không được, số lượng Kiếm Thánh của song phương là tương đương, mà Kiếm Thánh đỉnh phong thì Tô Tiểu Tiên khẳng định không bằng Lăng Vân, tuy rằng bọn họ có ưu thế về số lượng thánh kiếm sư, nhưng như Tầm Chân đã nói, thánh kiếm sư cũng chỉ giúp cho trận pháp bọn họ càng đánh càng mạnh mà thôi.

Tô Tiểu Tiên mở to cặp mắt linh động, nhìn chằm chằm Lăng Vân, vẫn khẽ cười ngọt ngào:

- Lăng Vân ca ca, người cần phải nhớ rõ lời nói nha, nhất định phải tới Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta bái phỏng, đến lúc đó ta nhất định sẽ giới thiệu cha với người, cha ta rất là hâm mộ người đấy.

Vừa nói xong, nàng lại hướng Lâm Tuyết phất phất tay:

- Còn có Lâm Tuyết muội muội, có rãnh rỗi thì nhớ tới chỗ ta chơi, tái kiến nha.

"Hừ!"

Lâm Tuyết sắc mặt bất thiện nhìn Tô Tiểu Tiên ly khai, cũng không có chú ý tới, lúc nàng ta ly khai có một tia thần sắc mất tự nhiên.

Thẳng đến khi người của Hạo Thiên Kiếm Phái hoàn toàn ra phạm vi cảm ứng của linh thức, Lâm Tuyết mới hòa hoãn đôi chút, chuyển sang phía Lăng Vân:

- Ca ca, người mới vừa nói ngày sau sẽ bái phỏng Hạo Thiên Kiếm Phái, đây không phải là thật chứ...

Lăng Vân liếc nhìn ba người Lâm Nhược Nhược một cái:

- Trước tiên mang các nàng đi dưỡng thương!

- Dưỡng thương ở đâu?

- Dưỡng thương ở...

Lăng Vân nhìn thoáng qua phương hướng đám người Tô Tiểu Tiên tiêu thất, lạnh nhạt nói:

- Đi thu hồi Đông Huyền Hải Vực!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio