Kiếm Vực Vô Địch

chương 310: 310: tăng lên 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại nghĩ tới việc gì đó, đôi mắt của Dương Diệp khép hờ lại, hắn vội vã kiểm tra thế giới vòng xoáy trong cơ thể một hồi, đúng như hắn sở liệu, vào lúc hắn trở thành Tiên Thiên tam phẩm thì vòng xoay trong cơ thể lại tăng lên một chút.

Nhìn thấy sự biến hóa này, Dương Diệp càng tươi cười vui vẻ.Tuy rằng không biết lai lịch của vòng xoáy nhỏ này là như thế nào, thế nhưng không nghi ngờ chút nào, vòng xoáy nhỏ này tuyệt đối là thứ rất trâu bò; tuy rằng hắn không biết tác dụng chân chính của vòng xoáy là gì, thế nhưng không nghi ngờ chút nào, tác dụng của vòng xoáy chắc chắn rất nghịch thiên!Lắc lắc đầu, Dương Diệp không có suy nghĩ cái vấn đề này, hắn quay đầu nhìn Tử Điêu vẫn đang ngủ trên bả vai một chút, Dương Diệp cười một tiếng, cũng ôm Tử Điêu vào trong lòng, sau đó hắn lập tức lao thẳng về hướng nam.Nhưng mà còn đi không bao lâu, Dương Diệp đã ngừng lại lần thứ hai, bởi vì cách anh ta không xa là một lòng núi, ba người đang vây công một con Huyền thú Vương giai, ba người này không phải người khác, chính là ba người xảy ra chút ma sát nhỏ với hắn vào tối hôm qua.Dương Diệp cũng nhận ra con Huyền thú Vương giai mà ba người vây công, bởi vì hắn đã từng gặp qua con Huyền thú này rồi, đó là Liệt Diễm Sư, chỉ có điều con Liệt Diễm Sư này là Vương giai!Thực lực của ba người không tệ, theo đạo lý mà nói, ba người vây công một con Huyền thú Vương giai sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng làm cho Dương Diệp bất ngờ chính là, chiến đấu xa xa không chỉ có Huyền thú Vương giai, mà là con Liệt Diễm Sư đang đè đánh ba người.Phát hiện tình huống như thế, Dương Diệp cũng sinh ra một chút hứng thú, đối với Huyền thú Vương giai cường hãn, hắn vẫn có chút hứng thú, bởi vì đại biểu cho nó chính là tay chân siêu cấp của hắn sau này!Nghĩ tới đây, Dương Diệp không có lựa chọn ra tay, hắn ẩn nấp ở một bên và nhìn ba người kia chiến đấu cùng Liệt Diễm Sư.- Bành!Hoàng Thanh xuất chưởng đánh vào đầu Liệt Diễm Sư, nhưng mà Liệt Diễm Sư không có vấn đề gì, ngược lại, hắn bị đánh bay ngược ra ngoài.Nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt hai người Hải Tuyết cùng Thanh Hải biến đổi, thực lực cùng thân thể phòng ngự của con Huyền thú Vương giai này quá mức khủng bố.Hoàng Thanh bị chấn động bay ngược ra phía sau cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi, bọn họ cũng biết lực phòng ngự mạnh mẽ của Huyền thú Vương giai, bởi vì biết nên hắn mới lộ ra vẻ mặt kinh hãi, bởi vì một chưởng lúc trước của hắn cũng không có nương tay, Huyền thú Vương giai trúng bình thường một cái sẽ bị thương, mà con Liệt Diễm Sư trước mắt lại không có chút tổn thương nào!Lúc này hắn vô cùng hối hận, không chỉ có hắn hối hận rồi, Hải Tuyết cùng Thanh Hải cũng hối hận rồi, hối hận lúc trước lại động thủ với con Liệt Diễm Sư lạc đàn này.Thời điểm hừng đông, bọn họ liền đứng dậy hành động, đi tìm những huyền giả tán tu khác, nhưng sau khi đi tới nơi này, bọn họ phát hiện một đàn Huyền thú Vương giai, nhưng có một con lịa xuất hiện trước mặt ba người, điều này làm cho ba người bọn họ bất ngờ và vui mừng, sau đó ba người phi thường hiểu ngầm và ra tay với con Liệt Diễm Sư này.Nhưng ba người không nghĩ tới, con Liệt Diễm Sư này lại mạnh như thế, mạnh đến mức ba người liên thủ cũng không thể làm gì, không, phải nói ba người liên thủ cũng không phải đối thủ, nếu như không phải ba người bọn họ có hiểu ngầm với nhau, sợ rằng ba người bọn họ đã là thịt trong bụng Liệt Diễm Sư.Đẩy lui Hoàng Thanh, Liệt Diễm Sư cũng không có ngừng tay, trái lại nó gầm lên giận dữ, sau đó thả người nhảy một cái, sau đó lao thẳng về hướng Hoàng Thanh bị đánh bay, mà hai chân sau của nó đạp lún cả mặt đất.

.

.

.Nhìn thấy Liệt Diễm Sư tấn công Hoàng Thanh, Thanh Hải cùng Hải Tuyết không chút nghĩ ngợi đã chặn phía trước Hoàng Thanh, sau đó hai người phát động huyền kỹ tấn công Liệt Diễm Sư.Hiện tại ba người là một thể, nhất định phải trợ giúp lẫn nhau, nếu như Hoàng Thanh chết, hai người bọn họ không có khả năng chống lại Liệt Diễm Sư.Sau khi Hoàng Thanh rơi xuống, hắn cũng không có lựa chọn chạy trốn, trái lại hắn tiến lên trợ giúp Hải cùng Hải Tuyết , tương tự, hắn cũng biết rõ đạo lý này, trong Thanh Vân sơn mạch này, nếu bị một con Huyền thú Vương giai đuổi theo không bỏ, hắn chết chắc rồi.

Nếu như vậy, vậy còn không như ba người liên thủ đánh toàn lực, như vậy còn có một ít cơ hội!Nhìn giữa trường ác chiến, Dương Diệp đứng bên cạnh khẽ gật đầu, không thể không nói, thực lực con Liệt Diễm Sư trước mặt rất tốt.

Bởi vì nếu như đổi thành tiểu Ngân và tiểu Hôi, chỉ sợ lúc này đã chết dưới tay ba người kia.

Nhưng mà con Liệt Diễm Sư này không chỉ không có chịu nửa điểm thương tổn, trái lại còn đè đánh ba người.Theo Dương Diệp suy đoán, thực lực con Liệt Diễm Sư sợ rằng không kém gì Đại Địa Hùng vương bước vào nửa bước Linh giai, cho dù có khoảng cách cũng không kém là bao nhiêu.Nghĩ tới đây, Dương Diệp lắc lắc Tử Điêu đang ngủ trên vai, bị Dương Diệp lay động, Tử Điêu phi thường không tình nguyện mở hai mắt ra, Tử Điêu tỉnh lại, chuyện thứ nhất chính là dùng tiểu trảo ra sức lắc lỗ tai của Dương Diệp, Dương Diệp lúc này vội vàng xin lỗi, sau đó chỉ vào Liệt Diễm Sư xa xa.

.

.Nhìn thấy Liệt Diễm Sư, hai mắt Tử Điêu còn hơi lim dim mở to, sau đó vội vã chỉ trỏ đầu nhỏ, trên người sinh ra tia sáng tím, tỏ ý muốn thu nó làm tiểu đệ.Dương Diệp vội vàng ôm lấy Tử Điêu đùa giỡn, hắn cũng không muốn thân phận của Tử Điêu xuất hiện ở trước mặt mọi người!Trấn an Tử Điêu một lúc, thân hình Dương Diệp hơi động, hắn xuất hiện ở giữa trường.Dương Diệp đột nhiên xuất hiện làm cho Liệt Diễm Sư và ba người Hoàng Thanh sững sờ, hai bên đều dừng chiến đấu..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio