Bên trong căn phòng, bốn khối thân thể ẩm ướt đầy mồ hôi quấn quít lấy nhau.
“Nóng quá, mở điều hòa đi.”
Tư Đồ Cương hiện đang bị kẹp chặt giữa ba đứa em tràn đầy sức sống.
Thời tiết nóng nực, lại vận động kịch liệt làm y thật sự chịu không nổi.
“Không!”
Đừng nhìn ba đứa em lúc bình thường rất hay cãi nhau, bất quá lúc này luôn ăn ý đến mức khiến người khác phải nổi giận.
“Ta thích nhất thân nhiệt của ca ca, nếu mở điều hòa, sẽ không cảm nhận được nữa.”
Sao lại thế? Chẳng lẽ mở điều hòa, cơ thể ta sẽ không còn nhiệt độ? Người bình thường nhiệt độ cơ thể đều là , độ, ta cũng giống thế mà.
“Lão đại, mở điều hòa, lão đại sẽ cảm thấy thư thái, và không ngọ nguậy nữa. Mà một khi không ngọ nguậy, làm sao ta được nhìn thấy lão đại chủ động quyến rũ bọn ta, vậy thì không tốt đâu nha. Ha ha.” Nói xong, hắn còn phát ra một điệu cười quỷ dị.
Đầu óc chỉ toàn thứ bệnh hoạn!
“Đại ca, mỗi lần hoan ái, mồ hôi và thể vị trên người đại ca đặc biệt dày đặc, nó giống như thuốc dục tình, làm sao ta để điều hòa phá hủy nó đây? Mà mồ hôi của đại ca, cũng là thành quả mà ta liều mạng lao động mới có được, đương nhiên phải giữ càng lâu càng tốt rồi.” Vừa nói, hắn vừa liếm một giọt mồ hồi chảy trên ngực ta.
Nếu ngươi thích thể vị của ta, vậy ngửi mùi chân thối của ta đi, chỗ đó là mùi dày đặc nhất đấy.
Cư nhiên còn dám nói mồ hôi là thành quả của lao động! Hừ, bắt buộc chính ca ca ruột thịt của mình làm loại chuyện này, lại còn không biết xấu hổ nói là thành quả ư?
Đương nhiên, đủ loại kháng nghị này, Tư Đồ Cương chỉ dám nói trong bụng cho bản thân nghe, y cũng không muốn chỉ vì miệng lưỡi phân tranh mà làm cho ba tên đệ đệ kích động lên, khiến nhiệt độ cơ thể mình tăng cao hơn, thể vị dày đặc hơn, và thể lực cũng tiêu hao nhiều hơn.
“Cái gì mà là thành quả lao động của ngươi? Ba chúng ta mỗi người một lần, tất cả đều có công chứ?” Lập tức có người cãi lại, hơn nữa, người đó còn không cam lòng mà liếm lên cổ tay đầy mồ hôi của ta.
Thân thể mời vừa cao trào, cộng thêm bộ vị mẫn cảm bị đụng chạm, khiến ta nhẹ nhàng giãy dụa.
“Đương nhiên là ta cống hiến lớn nhất rồi, lúc ta làm, ca ca mới tiết ra, hơn nữa, thời gian của ta cũng dài nhất.” Đầu lưỡi như tuyên bố chủ quyền mà dịu dàng liếm mồ hôi trên bụng ta.
“Ưm…” Tư Đồ Cương không nhịn được rên rỉ một tiếng.
“Nhìn xem, ca ca có cảm giác với ta nhất.” Ngữ khí kiêu ngạo như báo cho hai người kia biết, địa vị của hắn trong lòng ta khác hẳn với những người còn lại.
“Thế sao? Vậy thêm lần nữa nhé.” Tư Đồ Cương giãy dụa cùng rên rỉ đã làm dấy lên dục hỏa cùng lửa giận của ba đứa em…
“Không… đừng…” Lời kháng nghị không được coi trọng, đã bị đôi môi của người nào đó phong bế.
Bất quá, lời kháng nghị vẫn còn đang tiến hành trong đầu.
Cơ thể ta sợ rằng không chịu nổi một đêm sáu lần đâu, sẽ chết đó!
Từ ngón tay, đôi môi, đến thân thể lập tức quấn lên người Tư Đồ Cương, hơn nữa cứ như một trận đấu, chiêu nào chiêu nấy cũng tiến thẳng vào điểm mẫn cảm của y.
Rất nhanh, Tư Đồ Cương không thể nghĩ ngợi được gì, điều duy nhất y biết là ngón tay người nào đó đang tàn phá bữa bãi trong cơ thể, còn đôi môi thì nhẹ nhàng hôn lên người y, như thể hiện dục vọng của bọn đệ đệ.
Trong trận hỗn chiến, không biết hỏa côn tht của người nào cắm vào hậu động nóng rực, những cú đâm mãnh liệt làm cho đầu óc Tư Đồ Cương trở nên trống rỗng.
Y bất lực lắc lư thân thể, dục vọng phía sau không ngừng đánh tới, đôi môi đỏ mọng hé mở, phun ra những tiếng rên rỉ yêu kiều đến mê hồn người.
“Thích không? Nếu ngươi không trả lời, ta sẽ dừng lại đó.” Câu hỏi ác liệt vừa vang lên, động tác người đó cũng dừng lại.
“Không… đừng có ngừng… nhanh…” Tư Đồ Cương mờ mịt nắm lấy cánh tay ai đó, trong miệng không ngừng cầu khẩn.
“Nói thích đi rồi ta sẽ tiếp tục!” Người phía sau bất mãn vì y nắm không phải là tay hắn, vì vậy đã mạnh mẽ túm y, bắt y quay mặt lại nhìn mình.
“Ư… thích… thích… xin ngươi… mau di chuyển đi…” Khoái cảm tuyệt đỉnh cùng khát vọng làm cho Tư Đồ Cương không chút do dự mà khẩn cầu chính đệ đệ của mình, đồng thời thân thể cũng bất an mà giãy dụa.
“Tốt!”