Nó là gì?
Hắn chỉ bằng một chữ đã xuyên thủng tất cả phòng ngự của Ninh Tương Y,nàng suýt chút nữa bị ép nằm ngửa trên bàn đá, Ninh Úc tiến lại gần, khoảng cách giữa hai người gần đến mức hít thở không thông.
Cái gì gọi là … Dục vọng của hắn đã chịu đựng đến tột cùng rồi sao? Hắn sao lại nói những lời xấu hổ như vậy!?
Chờ đã, bây giờ là lúc nghĩ tới việc có xấu hổ hay không sao? Trước tiên nàng phải nghĩ cách làm thế nào để xoa dịu con thú sắp không kiềm chế nổi thú tính trước mắt mình?!
Ninh Tương Y ngón chân chạm đất, nửa mông ngồi trên bàn đá, hai tay chống trên bàn, thân trên ngã về phía sau, Ninh Úc không chịu thua, cúi người đỡ nàng, không cho nàng cơ hội trốn thoát.
Lúc này xung quanh không có ai, còn nghe rõ tiếng ve sầu, chim chóc, trên đầu có một giàn cây nho tươi tốt, ánh nắng chói lọi chiếu vào mặt hắn, có một cảm giác tĩnh mịch, nếu như không để ý tới thì không thể thấy sự điên cuồng trong mắt hắn càng ngày càng đậm, tình cảnh này thực ấm áp đầy mơ hồ.
Hắn giơ tay lên tóc mai trên thái dương của Ninh Tương Y, nhẹ nhàng kéo một sợi tơ màu lam sau tai nàng, cùng nàng nhẹ nhàng thảo luận.
“Ta cho tỷ thêm một cơ hội nữa, tỷ tỷ nàng có hai lựa chọn, một là ở lại, còn lại mọi chuyện cứ để ta lo.
Hai là, ta sẽ trói tỷ trên giường của mình, và từ đó, hai tư sẽ cùng nhau mỗi đêm, tỷ chọn đi?”
“Ừ… Còn cách thứ ba thì sao?” Ninh Tương Y yếu ớt hỏi.
Ninh Úc cười đến khát máu, hoàng tỷ của hắn sẽ luôn như thế này, không bao giờ biết sợ hãi là gì?
Ninh Tương Y vừa hỏi vừa hối hận, vừa muốn nói gì đó để cứu vãn điều này, nhưng Ninh Úc đã rút đi thắt lưng của nàng.
Không đợi nàng nói thêm lời nào, giây tiếp theo, thắt lưng đã rơi ra, Ninh Úc … bịt mắt nàng lại!
Đây … tư thế này đáng xấu hổ làm sao?
Không đợi nàng phản ứng, giọng nói trầm thấp của Ninh Úc đã nhẹ nhàng vang lên bên tại Ninh Tương Y.
“Hoàng tỷ, tỷ biết không?”
Biết cái gì?
Ninh Tương Y bịt mắt nhìn lên, nhưng không biết khuôn mặt đang ở gần nàng lúc này mê hoặc và quyến rũ đến mức nào, khi hắn không còn kiềm chế dục vọng của mình nữa, khuôn mặt vắng vẻ kia bỗng trở nên sống động như thiêu đốt, thật giống như yêu quái vậy!
Đôi môi mỏng sáng ngời chạm vào vành tai trắng nõn của Ninh Tương Y.
Hắn nói với nàng bằng giọng điệu rất thấp và mơ hồ.
“Mỗi lần nhìn thấy tỷ, ta đều tưởng tượng ra tỷ không mặc quần áo…”
“Ninh Úc!”
Ninh Tương Y nghe đến đây, hai má đỏ bừng, tức giận quát hắn.
Nàng vươn tay muốn kéo thắt lưng trên mặt mình, nhưng Ninh Úc còn tức giận hơn cả nàng, trực tiếp nắm lấy tay nàng, đè lên bàn đá phía sau, lại càng đè lên người Ninh Tương Y, khiến nàng trực tiếp nằm ở trên đá, trên bàn hai chân buông thõng, Ninh Úc đứng ở giữa hai chân, dùng hai tay ấn vào, tư thế này thật xấu hổ vô cùng!
“Hoàng tỷ, xem ra tỷ cũng không biết ta có bao nhiêu sinh khí, cho nên cứ một mực trêu chọc ranh giới cuối cùng của ta!”
Ninh Tương Y nhúc nhích hai chân, phát hiện cả người bị Ninh Úc dán chặt trên bàn, nàng không dám nhúc nhích nữa, nhìn cái gì cũng không thấy, chống cự cũng không được, có bao nhiêu chuyện cần giải quyết., Ninh Tương Y nhếch miệng, có chút tức giận nói.
“Trách ta ư? Ta cũng vì bất đắc dĩ mà thôi!”
Ninh Tương Y trong lòng có lỗi, tai họa từ trên trời rơi xuống là tai họa gì, đây là tai họa từ trên trời rơi xuống người nàng đây mà!
“Ta rõ ràng không làm gì, phụ hoàng định giết ta, chẳng lẽ là vì chuyện này, ta sẽ giết Phụ Hoàng sao? Tại sao Phụ hoàng lại giết ta, không phải là vì Ngươi và Ninh Giác sao?”
Ninh Tương Y bĩu môi,”Tại sao vẫn luôn là ta lãnh thương … Phụ hoàng không muốn ta vướng vào một trong hai người, Ninh Giác nói rõ ràng sẽ buông tay với ta, kết quả vẫn là không buông tay, còn người định giết phụ hoàng.
Ta không thể chấp nhận điều này, hai người làm cho Đại Dục rối loạn.
Ta còn có thể làm gì trong tình cảnh này?”
Nàng sao có thể nhìn Ninh Úc và Ninh Giác đoạn tuyệt tình thân vì mình.
Nàng càng nói càng là thống khổ, tuy rằng không thấy được ánh mắt, nhưng là lúc này bị bịt mắt, giọng điệu, bộ dáng này của nàng làm cho đối phương cũng phải mềm lòng.
Thấy Ninh Úc không nói gì, Ninh Tương Y lúc này rất đáng thương, rơi lệ lẩm bẩm.
“… Ta cũng muốn cùng người có một tình yêu đơn giản…”
“Đừng nói nữa.”
Ninh Úc trực tiếp cúi đầu hôn lên môi nàng, nàng thực sự còn không biết lời nói của mình đã đủ để xoa dịu tất cả sự không muốn và thù địch trong hắn!
Dường như đối với câu nói của nàng, Nàng muốn một tình yêu đơn giản với hắn, chỉ cần có vậy thôi, hắn sẵn sàng chờ đợi mãi mãi, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, miễn là hắn có thể được nàng yêu.
Ninh Úc lúc này thân thể rất nóng, cứng ngắc, nhưng nụ hôn của hắn rất tự phụ, quấn quít dấn sâu, một chút cũng sẽ không cho phép nàng nhượng bộ.
Dưới sự kéo dài của nụ hôn này, trái tim vốn đã đau khổ của Ninh Tương Y càng thêm đau khổ, nàng cũng muốn nói về một tình yêu đơn giản, nhưng lại không dám, đặc biệt là với Ninh Úc.
Nhưng để hắn đi làm chuyện nghịch thiên kia, nàng không thể làm được, nàng không muốn nhìn thấy vì mối quan hệ ích kỷ giữa tỷ muội nàng mà khiến máu chảy, nàng cũng rất buồn, rất đau, rất oan ức.
Nàng vô tội.
.
Đọc truyện hay, truy cập ngay TRÙMtr uyện.
NE T
Tay Ninh Úc dần dần buông lỏng, Ninh Tương Y cũng duỗi tay ra ôm lấy cổ hắn, sự ủy khuất của nàng khiến Ninh Úc cảm thấy trong lòng vừa đau, vừa ngọt, hắn thật sự.
không muốn làm gì, để cuối cùng nàng tan chảy một nửa.
Hắn đứng dậy, nhưng không làm gì được vì nàng lại muốn rời xa hắn, cảm giác này quá đau, và quá hụt hẫng!
Sau một nụ hôn, Ninh Úc ngẩng đầu nhìn nàng, lúc này, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, giống như cá thiếu dưỡng khí thở hổn hển, hai mắt bị bịt kín, thắt lưng xanh đậm viền khuôn mặt trắng như ngọc, cùng một màu đỏ nhạt.
Nó thậm chí còn khủng khiếp hơn bất cứ điều gì, nàng đẹp đến nghẹt thở và rúng động lòng người.
Không thể cứ tiếp tục như thế này nữa, hắn sợ không thể không yêu cầu nàng lúc này!
Hắn không muốn chịu nữa! Vì Hoàng tỷ của hắn từ chối lựa chọn, nên hắn sẽ chọn cho nàng!
Nghĩ đến đây, hắn xoay người muốn rời đi, phải tìm cách để Thái tử và Hoàng đế không chạy thoát được! Nếu hoàng đế không muốn hắn giết bọn họ thì hắn sẽ có cách! Vậy thì hắn sẽ quản thúc tại gia.
Máu chảy, nội chiến.
Nội chiến ư? chuyện gì xảy ra vậy?Hắn ta sắp phát điên rồi! Và lẽ ra hắn ta nên làm điều đó từ lâu rồi!
Cảm thấy Ninh Úc sắp đi rồi, Ninh Tương Y nhanh chóng móc chân ôm lấy thân hắn, kéo tay hắn, ép Ninh Úc trở lại tư thế trước đó một lần nữa, nhưng Ninh Tương Y đã hai chân ôm lấy eo hắn, tư thế này thậm chí còn kích thích hơn trước rất nhiều.
Lúc này Ninh Tương Y càng có thể trực tiếp cảm nhận được sự thay đổi thân thể mà anh cố ý tránh né, sắc mặt càng đỏ hơn.
Ninh Úc nghiến răng, “Hoàng Tỷ… tỷ định làm gì?!” Đây là đang dụ dỗ hắn, đây là dụ dỗ hắn sao?!
Ninh Tương Y không biết nên trả lời như thế nào, đầu óc hỗn loạn, trong lòng cũng hỗn loạn, nhưng nàng biết rõ Ninh Úc, nàng không thể để hắn rời đi!
Nhưng có một số việc, nàng không biết phải nói thế nào?
Yết hầu của Ninh Úc khẽ nhúc nhích, dáng vẻ của nàng lúc này quá ư là trêu chọc, cách ngăn cản của nàng khiến hắn từng tấc một sụp đổ, cuối cùng,nàng di chuyển, giơ tay trái lên đặt ngang trước mặt hắn.
- ---------------------------.